Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mặt trời đang mọc - 6

Cập nhật lúc: 2025-01-03 14:39:48
Lượt xem: 1,180

Một tiếng nói vang lên, lại có thêm nhiều tiếng chỉ trích khác. Hạm Đạm nhào vào trong n.g.ự.c hắn khóc sướt mướt: "Biểu ca, đây nhất định là quỷ kế của nàng ta!”

 

Sở Vân Hành hất tay nàng ta ra, quát lớn: "A Dao ở chùa miếu cầu phúc cho phụ thân nàng, làm sao có thể làm ra loại chuyện này chứ?”

 

Hạm Đạm còn chưa kịp khóc lóc kể lể, xe ngựa đã tới Hầu phủ. Ba chưởng quỹ mặc lụa Hàng Châu gọi Sở Vân Hành lại: “Là tiểu Hầu gia sao?”

 

Vân Hành nghi hoặc hỏi: "Các ngươi là ai?”

 

"Chúng ta là chưởng quỹ của ba tú phường lớn, tháng trước, phu nhân nhà ngươi giao tiền đặt cọc cho chúng ta nói muốn đặt may áo mùa đông cho hạ nhân trong phủ, số đo của nhiều hạ nhân vẫn còn chưa mang tới, chúng ta tới thúc giục vài lần, người trong phủ nói phu nhân không có ở đây, hôm nay quản sự là một tiểu nương, cũng không mang kích thước cho chúng ta. Hôm nay gió lạnh tràn về, các vị đại gia trong kinh gấp rút may áo mùa đông nhiều lắm, chúng ta làm không kịp, hôm nay đến là trả tiền đặt cọc lại cho Hầu phủ."

 

Lời này làm Sở Vân Hành á khẩu không trả lời được, dù sao cũng là Hầu phủ làm chậm trễ thời gian của bọn họ. Bọn họ cho Hầu phủ thời gian một tháng. Mùa đông đến sớm, thực sự đã quá muộn.

 

Sở Vân Hành thu tiền đặt cọc, đám người đi rồi, hắn mới lạnh mặt nhìn về phía Hạm Đạm: "Ngươi làm chuyện tốt đấy!"

 

Hắn phất tay áo vào cửa, suýt nữa bị vấp ngã, gã sai vặt gác cổng co ro trong góc, chân trần và quần áo đơn độc, đang sốt cao.

 

Sở Vân Hành cả giận nói: "Đây là chuyện gì xảy ra!”

 

Hạm Đạm ấp úng nói không ra lời, Hương Nguyệt rũ mắt nói: "Đây là gã sai vặt mùa hè năm nay mới mua về, là cô nhi, trong phủ chỉ phát quần áo mùa hè và mùa thu cho hắn, quần áo mùa đông còn chưa được may.”

 

“Một tháng, suốt một tháng! Ngươi đang làm cái gì!" Lần đầu tiên ở trước mặt mọi người Sở Vân Hành phát hỏa với Hạm Đạm, Hạm Đạm sợ tới mức nước mắt lưng tròng: "Phu quân, ta...”

 

Đúng lúc này ta đánh xe ngựa trở về.

 

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

“Phu nhân đã trở về!”

 

Ta đỡ thủ hạ mã của ma ma, trên mặt Sở Vân Hành tức giận vẫn chưa tiêu, khi nhìn thấy ta, có chút giật mình.

 

So sánh với tóc tai rối bù của Hạm Đạm và Hương Nguyệt, lúc này ta vô cùng đoan trang hào phóng, quần áo búi tóc đều là bộ dáng hắn thích.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/mat-troi-dang-moc/6.html.]

 

“Phu quân, chàng có khỏe không?" Ta hơi nhíu mày, đến gần hắn, nắm c.h.ặ.t t.a.y hắn: "Sao lại lạnh như vậy? Mau vào đi, tỷ tỷ viết thư cho ta, nói là chàng vì chuyện lễ sắc phong mà bận trước bận sau, gần như chân không chạm đất, ngay cả ngủ cũng ngủ ở Lễ bộ ti, ta vừa nghe chạy về. Tuy thời gian cầu phúc cho phụ thân vẫn chưa hết, nhưng ta nghĩ bọn họ sẽ hiểu cho ta, dù sao, phu quân đối với ta mà nói cũng rất quan trọng.”

 

Hốc mắt Sở Vân Hành gần như đỏ lên, Hương Nguyệt lãnh đạm với hắn, Hạm Đạm chỉ gây chuyện cho hắn, mẹ chồng cũng mắng hắn không quản được hậu viện, ngay cả dân chúng ven đường cũng mắng hắn sủng thiếp diệt thê. Không có ai quan tâm hắn trong một tháng này ăn ngon ngủ ngon hay không.

 

Ta phân phó ma ma: "Bảo Chu ma ma hầm cho phu quân hai chén canh.”

 

Hắn thấp giọng hỏi ta: "Vì sao là hai chén?”

 

Ta oán trách trừng hắn một cái: "Chàng ngốc à, trời lạnh như vậy, buổi chiều chàng còn phải đi làm việc, mang tới Lễ bộ ti, đặt lên than hầm, lúc mệt mỏi chàng có thể uống. Cung điện lớn như vậy, sưởi ấm luôn không đủ, uống canh nóng cũng có thể khử hàn.”

 

Sở Vân Hành quay đầu đi chỗ khác, giọng nói có chút lơ đãng nghẹn ngào: "Ừ, phu nhân cẩn thận.”

 

Ta cười nói: "Chàng là phu quân của ta, ta tự nhiên phải cẩn thận vì chàng.”

 

7

 

Sở Vân Hành nghỉ trưa không đến một lát, liền bị người gọi về Lễ bộ ti.

 

Trước khi đi, hắn vô cùng áy náy nghiêm túc xin lỗi ta: “Ngày xưa ta chiều chuộng Hạm Đạm, nàng ta là thiếp thất, dòng dõi không cao, sao có thể quản lý một gia tộc thượng lưu, nhúng tay vào chuyện quản gia? Vô duyên vô cớ gây ra chuyện mất mặt như vậy! Chuyện này là ta làm không đúng, ngày sau, tất cả sự vụ trong phủ do một mình nàng định đoạt, không cần hồi bẩm cho ta, mẫu thân cũng tín nhiệm nàng. Nàng là phu nhân ta cưới hỏi đàng hoàng, không ai dám không kính trọng nàng.”

 

Lúc người của phòng thu ngân sách đến viện của Hạm Đạm thu sổ sách, Hạm Đạm đỏ mắt chạy tới tìm Sở Vân Hành. Thấy Sở Vân Hành không nhìn nàng, nàng liền ở bên ngoài mắng ta hồ ly tinh. Sở Vân Hành ném chén trà, trà nóng đổ xuống đất, bốc lên sương trắng: "Ngày xưa, nàng ta lăng nhục nàng như vậy sao!"

 

Ta lắc đầu dịu dàng cười với hắn, yên lặng nuốt ấm ức xuống: "Không có gì.”

 

Hắn lạnh lùng nói: "Dẫn tiểu nương vào, vả miệng mười cái.”

 

Lúc đánh tới lần thứ hai, Hạm Đạm liền khóc lên: "Biểu ca, chàng quên rồi sao, là ta cứu chàng về?”

 

 

Loading...