Mặt trời đang mọc - 1
Cập nhật lúc: 2025-01-03 14:38:09
Lượt xem: 902
MẶT TRỜI ĐANG MỌC [FULL]
Tác giả: Chưa rõ
Nguồn: Zhihu
Raw: Deĩng
Edit: Nhân Trí
-----
Trước khi thành hôn, ta biết được phu quân có một thiếp thất rất được hắn chiều chuộng.
Không sao cả, ta đi làm chủ mẫu của một gia tộc thượng lưu nên tự nhiên cũng rộng lượng.
Sau khi kết hôn, ta xử lý Hầu phủ gọn gàng ngăn nắp, thanh danh hiền lành lan khắp kinh thành.
Không biết thiếp thất kia có phải không có đầu óc hay không mà lại truyền chuyện ta cùng Hầu gia không viên phòng ra ngoài. Nàng ta muốn dùng chuyện này chế nhạo ta, để cho ta trở thành trò cười.
Nhưng nàng ta làm sao cũng không ngờ rằng hành động của mình sẽ buộc mẹ chồng bảo Hầu gia đến gõ cửa phòng ta vào đêm khuya.
1
Ta là đích thứ nữ của Quốc công phủ, phụ thân Định quốc công của ta và Vĩnh Ninh hầu kết giao sinh tử trên chiến trường. Sau khi đánh thắng trận trở về, hai người bọn họ làm chủ, định hôn sự cho ta và tiểu Hầu gia.
Sau khi ta biết, lo lắng nằm trên đầu gối mẫu thân, thấp thỏm hỏi: "Nếu sau này chàng không thích con thì sao?"
Mẫu thân nghe vậy, cười ra tiếng: "Đứa nhỏ ngốc, thế gia hào môn liên hôn, vị hôn phu không thích cũng chẳng sao cả, quan trọng là con làm đương gia chủ mẫu quyền thế."
Ta lớn lên từng ngày theo lời dạy của mẫu thân. Một tháng trước khi kết hôn với Sở Vân Hành, ma ma quý phủ đi ra ngoài mua sắm đã xảy ra tranh cãi với người khác.
Đây vốn là chuyện giữa hạ nhân, không cần báo cho ta nghe, nhưng người gây chuyện kia và ta có chút liên hệ sâu xa, là kiều thiếp Hạm Đạm mà Sở Vân Hành nuôi ở trong phòng. Bởi vì quan hệ này, ta không thể không ra mặt.
Nói là kiều thiếp thì cũng chưa đúng lắm vì ta là chính thê chưa cưới về nhà, Hầu phủ không dám công khai nạp thiếp. Nhưng nàng ta luôn là tri kỷ của Sở Vân Hành.
Mẹ chồng tương lai vì chuyện này mà đến nhà ta, bà ấy nhiều lần cam đoan sẽ đuổi Hạm Đạm ra ngoài trước khi tổ chức đại hôn nhưng bị mẫu thân ta ngăn lại: “Nếu như Vân Hành thích, vậy thì giữ lại trong phủ chăm sóc cho tốt. Chờ A Dao gả đến, sẽ nâng nàng ta làm di nương.”
Đó là ý của người mẫu thân và cũng là ý của ta.
Nếu trong lòng Sở Vân Hành thật sự có cô nương này, lúc này ép nàng ta rời đi, sẽ chỉ làm cho lòng hắn mang oán hận. Dẫu gì thì chuyện chính vẫn là ta và hắn cũng sẽ thành phu thê.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/mat-troi-dang-moc/1.html.]
Ta không đòi hỏi sự hòa hợp, ít nhất ta muốn đối xử tôn trọng lẫn nhau và hắn phải khách khí với ta. Nếu để một thiếp thất xé rách mặt, gây rối khiến hai nhà mất hết thể diện, đối với việc làm chưởng quản của ta sau này ở Hầu phủ rất bất lợi.
Trước khi mẹ chồng tương lai rời đi, nhiều lần cam đoan với mẫu thân ta, rằng trước khi ta cùng Sở Vân Hành cử hành hôn lễ, bọn họ sẽ kiềm chế Hạm Đạm, sẽ không để cho nàng ta phá hỏng hôn sự mà hai nhà đều cực kỳ coi trọng này.
Lúc ta đến Minh Nguyệt phường, Hạm Đạm đang thích ý ngồi trên ghế thái sư uống trà.
Ma ma nhà ta mặt sưng lên, tỳ nữ bên người Hạm Đạm lại càng thảm hơn nhiều, búi tóc tán loạn, ngay cả khóe miệng cũng bị xé ra máu.
Trên đường tới đây, bọn họ đã nói cho ta nghe. Nguyên nhân là ma ma đến Minh Nguyệt phường mua son phấn và chuẩn bị đồ cưới cho ta, Hạm Đạm cố ý cướp đoạt, ma ma không cho. Trong lúc hai bên cãi vã, tỳ nữ của Hạm Đạm có lời lẽ tục tĩu. Nói rằng ta là đích thứ nữ Quốc công phủ thì làm sao, vẫn là một kẻ không được lòng phu quân mà thôi. Ngày sau nếu thật sự gả vào Hầu phủ, cũng phải mỗi ngày sống một mình phòng trống.
Ma ma là v.ú em của ta, đối xử với ta như con gái, trân quý ta như tròng mắt của mình. Ta được nuôi lớn bằng sữa của bà, bà dõi theo hình trình trưởng thành của ta. Bà làm sao có thể chịu đựng được người khác chửi bới bịa đặt ta như vậy, liền đi lên đánh nhau với tỳ nữ của Hạm Đạm.
“Tiểu thư," Ma ma đỏ mắt, trách cứ nha đầu bên cạnh ta: "Loại chuyện bẩn thỉu này, sao ngươi có thể để cho tiểu thư tới đây? Thân phận của tiểu thư là gì ngươi không biết sao? Còn không đưa tiểu thư trở về.”
Hạm Đạm cười khẩy: "Thân phận gì, đích thứ nữ của Quốc Công phủ có thể ỷ thế h.i.ế.p người sao?"
Ma ma tức giận, ta ngăn ma ma lại.
“Cô nương, nói cho ta biết, ta ỷ thế h.i.ế.p người như thế nào?”
"Ngươi dám làm mà không dám nhận, ma ma của ngươi đánh tỳ nữ của ta!"
“Cô nương nói xem, tỳ nữ của ngươi vì sao mà bị đánh.”
Hạm Đạm bị ta hỏi, sắc mặt biến đổi mấy lần: "Mặc kệ là vì cái gì, đánh người chính là không đúng.”
Ta cười cười: "Ngươi nói đúng, ta đây vì ma ma nhà ta mà ở chỗ này nhận lỗi với ngươi, son phấn và mũ đội đầu này, ta tặng cho cô nương để nhận lỗi.”
Ma ma quá sợ hãi: "Tiểu thư, đây chính là chuẩn bị cho đại hôn của tiểu thư, rất đắt!"
Ánh mắt Hạm Đạm như không thể tin, như sợ ta đổi ý, nàng ta từ trên cao nhìn xuống trịch thượng: "Nhất ngôn cửu đỉnh, ngươi cũng đừng hối hận.”
Ta cười nhạt: "Không hối hận.”
Nàng ta mang theo đồ vênh váo rời đi.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Nàng ta đi rồi, ma ma nước mắt chảy không ngừng: "Đều là lỗi của lão nô, là lão nô làm liên luỵ tiểu thư, nếu ảnh hưởng đến hôn sự của tiểu thư, lão nô khó thoát tội.”
Ta cười cười: "Sẽ không đâu, ma ma, hôn sự này cũng không phải của một mình nhà chúng ta, người nên sợ cũng không phải chúng ta.”