Mắt Oán Hận Trên Tử Thi - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-03-15 19:21:32
Lượt xem: 1,223
Mặc dù bà ngoại A Nại của tôi yêu cầu tôi không làm bẩn tay, nhưng tôi không muốn đợi lâu như vậy, và không muốn có bất kỳ thay đổi nào.
Tôi thích sự rõ ràng, mỗi mối thù có người trả, mỗi món nợ có người trả.
Những kẻ thù của ai, người đó sẽ trả.
Vương Minh Nhiên không muốn nhắc đến cái c.h.ế.t của Chén Chư Chư, cũng không muốn nói với tôi về việc đổi vận mệnh.
Đến ngôi làng hoang vắng này, dường như anh ta nhớ đến những chuyện không hay, không còn giả vờ tình cảm nữa, cả người trở nên u ám, ủ rũ, ngồi thẫn thờ, mắt đờ đẫn.
Tôi đã thức trắng đêm qua, nhìn Vương Minh Nhiên âm trầm, tôi nói: "Tôi đi ngủ đây."
"Trên lầu có giường, trời tối tôi sẽ gọi." Vương Minh Nhiên núp sau bụi cỏ cao ngang người ở cửa nhà đổ nát.
"Đừng đi lung tung, ngôi làng này cũng không an toàn, muốn ngủ thì ngủ ngoan, nếu không c.h.ế.t rồi sẽ ảnh hưởng đến việc dẫn dắt hồn v cho Trần Sơ Sơ."
Nhìn bộ dạng của anh ta, có vẻ như vẫn đang sợ hãi điều gì đó.
Tôi liếc nhìn di ảnh của Trần Sơ Sơ, cười khẽ rồi quay người đi lên lầu.
Trên giường trong căn phòng nhỏ trên lầu có trải chăn, trong thùng carton ở đầu giường còn có quần áo để thay.
Thùng rác cạnh giường không phải là khăn giấy vo tròn thì là khăn ướt đã khô.
Mặc dù đã lâu, nhưng trên một số giấy vẫn còn những mảng trắng đọng lại.
Chỉ là số lượng hơi nhiều, đầy một thùng rác tràn ra ngoài...
Tại nơi hoang vắng hôi thối này, Vương Minh Nhiên chắc chắn sẽ không tự tay làm chuyện này.
Là với Trần Sơ Sơ?
Nhìn lớp bụi bám trên đó thi chắc là không quá một tháng.
Lúc đó Trần Sơ Sơ đã mang thai con cá chép, Vương Minh Nhiên biết, nhưng vẫn dám ngủ với cô ấy?
Còn không dùng biện pháp tránh thai?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/mat-oan-han-tren-tu-thi/chuong-8.html.]
Chuyện này càng ngày càng thú vị!
Tôi đá thùng rác dưới gầm giường, nằm xuống, móc điện thoại ra xem.
Tín hiệu khá tốt, sau khi xác định vị trí và địa danh, tôi tìm kiếm thông tin trên diễn đàn địa phương, trên đó có một diễn đàn nhỏ chuyên để lên án ngôi làng này.
Nơi này trước đây được gọi là Lược Thủy Thôn.
[Theo tiếng địa phương thì Lược Thuỷ đồng nghĩa với lừa đảo}
Trên diễn đàn, không ít người bình luận với sự khinh miệt, nói rằng đàn ông Lược Thủy Thôn ăn rồi lười nhác, phụ nữ thường mang bụng to, địu con trên lưng nhưng vẫn phải làm việc đồng áng.
Nghèo đến mức không có gạo nấu cơm, con cái sắp c.h.ế.t vì bệnh, họ đi khắp nơi vay tiền, nhưng nói là vay, thực ra không có ý định trả.
Vay không được, họ lại dắt theo đứa trẻ đáng thương đi ăn xin; ăn xin không được, thì ăn trộm hoặc cướp giật.
Họ còn cực kỳ xem thường phụ nữ, kỳ lạ là không giống như những làng khác, sinh sáu bảy đứa con gái, nhà nào cũng chỉ có một con trai và một con gái.
Nhiều người bình luận đều suy đoán, thời đó không có biện pháp tránh thai, với tính cách lười biếng và nghèo đói của Lược Thủy Thôn, có thể họ đã g.i.ế.c hoặc vứt bỏ những đứa trẻ sơ sinh.
Dưới đây cũng có người phản bác, nói rằng đã kiểm tra, trong làng không có tháp bỏ con hay bãi tha ma, cũng không phát hiện ra xác trẻ sơ sinh, có thể trong làng có thứ gì đó kỳ diệu như đổi hoa cỏ, ăn vào có thể đảm bảo sinh một trai một gái.
Nhưng gần bốn mươi năm trước, sau khi cá chép xâm nhập, vùng nước của Lược Thủy Thôn là nơi đầu tiên phát hiện ra lượng lớn cá chép đen.
Loại cá này thịt dày ít xương, lại là loài mới, ăn tạp, lớn nhanh, sinh sản mạnh, giá cá con của bọn chúng lại rẻ, vì thế cho nên chúng nhanh chóng lĩnh thị trường nuôi cá, ngôi làng này cũng nhờ nuôi cá chép mà phát tài.
Giàu có rồi, người cũng sung túc, nhà nhà đổi ý định chỉ sinh một con trai một con gái như trước, tranh thủ sinh nhiều nuôi nhiều.
Cảm thấy tên Lược Thủy Thôn không hay, họ liên danh đổi thành Vượng Tử Thôn.
Còn có người muốn sinh con trai đến đây ở tạm, để mang thai con trai.
Nhưng kỳ lạ là, trên diễn đàn không đề cập đến việc "Vượng Tử" này có đúng hay không.