Mắt âm dương có gì tốt? - Chương 1
Cập nhật lúc: 2024-05-28 01:32:32
Lượt xem: 774
Tô gia chúng tôi là truyền nhân của đạo sĩ chuyên trừ tà bắt ma. Nhưng thời buổi bây giờ, đi bắt ma mà nói là quá khó sống, thế nên từ đời ông cố đã bắt đầu chuyển sang kinh doanh nội thất.
Thế nhưng, mắt âm dương vẫn được truyền từ đời này sang đời khác như một di vật mà tổ tiên để lại. Chỉ tiếc, đến ngày hôm nay, trong gia tộc tôi đều đi thay m.á.u vì chẳng ai muốn thấy ma cả.
Duy nhất gia đình tôi là vẫn chấp nhận kế thừa mắt âm dương, nhưng vì để không ai dị nghị nên nhà tôi luôn phải giấu đi điều đó.
Tôi và Từ Chấn là thanh mai trúc mã, nhà cậu ta xem tôi như con cháu trong nhà và ngược lại. Đặc biệt là ông cụ Từ luôn coi tôi là cháu dâu nuôi từ nhỏ, ông cụ đối xử với tôi rất tốt, và tôi cũng rất quý ông. Chính vì vậy nên tôi và Từ Chấn quyết định làm kết hôn giả để hai ông cụ an lòng mà đi về nơi chính suối vàng.
Bên nhau hai năm, chúng tôi vẫn coi nhau như anh em bạn bè như thuở nhỏ nhưng chúng tôi có một quy tắc đó là không được phản bội dù bất cứ lý do gì.
Ấy vậy mà tên nhãi này hình như nghe không hiểu lời tôi nói thì phải, hắn không những phản bội tôi còn hại c.h.ế.t cô gái trẻ, tất nhiên, Từ Chấn và nhà họ Từ chẳng biết gì về chuyện gia đình tôi có mắt âm dương cả.
Cùng nhau lớn lên 24 năm, kết hôn 2 năm, tổng thời gian chúng tôi cạnh nhau 26 năm là quá dài. Vậy mà tôi còn chẳng biết hắn ta có người yêu cơ đấy, hơn nữa còn quen nhau 5 năm rồi.
Lúc tôi đề nghị ly hôn, Từ Chấn một mực không đồng ý, “trừ khi em cho anh một lý do chính đáng, nếu không anh sẽ không ly hôn.”
“Muốn lý do chính đáng sao? Quy tắc hôn nhân của chúng t là gì?”
“Không được phản bội nhau.”
Epiphyllum
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/mat-am-duong-co-gi-tot/chuong-1.html.]
“Đúng vậy, anh làm gì anh còn không biết sao?”
Từ Chấn quan sát nét mặt của Tô Thanh Châu rồi kéo tay cô ngồi xuống giải thích, “anh không biết em nghe ai nói nhưng anh thề anh không có.”
“Chúng ta quen biết nhau bao nhiêu năm, chẳng lẽ anh phản bội mà em không biết?”
Đã có lúc tôi tưởng rằng Từ Chấn là thật lòng yêu tôi nên mới cưới tôi, chấp nhận hôn sự này.
Quen nhau gần 30 năm, nếu nói chúng tôi không có cảm xúc gì với nhau thì là nói dối. Đôi khi tôi còn nghĩ đến việc biến mối hôn sự tạm bợ này thành mái ấm của mình, sinh con cho hắn, cùng hắn gây dựng sự nghiệp.
Nhưng đến bây giờ, nghe hồn ma thiếu nữ bên cạnh hắn ta là Lâm Thi kể lại thì tôi mới biết vốn dĩ Từ Chấn đồng ý mối hôn sự này là bởi vì hắn muốn được hưởng lợi từ tôi mà thôi.
Từ Chấn quyết định không thừa kế công ty gia đình mà khởi nghiệp riêng với bạn mở một công ty thầu thiết kế nhà. Những bản thiết kế của hắn ta đều có sự góp sức của tôi, ấy vậy mà hắn nỡ mang chúng đi đăng kí bản quyền mà không hề bàn bạc với tôi.
Số tiền hắn ta kiếm được đều cho cô ta, sau này Lâm Thi phát hiện hắn sau lưng không chỉ kết hôn với tôi còn làm cho con gái nhà họ Hà - Hà Du - đối thủ thương trường với nhà tôi dính bầu thì một khóc hai nháo ba thắt cổ đòi quyền lợi.
Kết quả thằng nhãi kia không nói hai lời liền đề nghị chia tay, cô ta thấy vậy thì mang bằng chứng hắn làm ăn cạnh tranh bẩn còn ăn cắp chất xám của người khác ra. Trong lúc xô xát, Từ Chấn đã đẩy cô ta va vào cạnh tủ, chất lỏng từ đầu cô ta chảy ra tạo thành một vũng máu.
Đáng ra cô ta vẫn chưa c.h.ế.t nhưng vì quá hoảng sợ mà hắn đã vô tình chôn sống luôn Lâm Thi tại dãy núi sau nhà. Sau đó đi tìm thầy trấn yểm để cô ta không thể ám hắn, nhưng ông thầy kia chẳng phải giỏi giang gì, tài nghệ cũng gọi là có nhưng so với oán khí của Lâm Thi thì trận yểm của ông ta chỉ như trứng chọi đá.