Mạnh Vãn - 16
Cập nhật lúc: 2024-06-26 18:19:54
Lượt xem: 423
16
A Vãn?
Ta sửng sốt.
Chu Hạc chưa bao giờ gọi ta là A Vãn.
Đây là cái tên hắn gọi ta sau khi thành thân ở kiếp trước.
Lời vừa nói khỏi miệng, ta lập tức nhận ra Chu Hạc cũng được trùng sinh.
(Bò không ăn cỏ bò ngu, đứa nào reup còn ngu hơn bò. Đọc tại page Xoài chua không lắc hoặc MonkeyD)
Bảo sao người của ta không coi trừng hắn mà để hắn chạy thoát.
Nếu như Chu Hạc cũng được sống lại thì dễ hiểu thôi.
Ta cứ nghĩ là hắn sẽ g.i.ế.c ta, dù sao những gì hắn gặp phải đều là do ta mà nên.
Nhưng Chu Hạc lại không làm, hắn cởi trói cho ta rồi từ từ giải thích.
"Trói nàng là do bất đắc dĩ thôi, ai bảo gặp nàng khó quá."
Ta nghi hoặc hỏi hắn, "Ngươi không hận ta?"
Kiếp trước Chu Hạc làm tể tướng mấy chục năm, không thể nào không nhận ra ta đứng sau những chuyện này.
Chu Hạc khẽ cười, "Không hận, kiếp trước ta đối xử với nàng như vậy, nàng tức giận là bình thường thôi."
Hả ~
Thấy ta không nói lời nào, Chu Hạc bước tới nắm tay ta, xin lỗi nói:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/manh-van/16.html.]
"A Vãn, kiếp trước là ta có lỗi với nàng. Sau khi nàng ch.ết, ta liền mới hối hận, ta phát hiện người ta thực sự yêu là nàng."
Ta tức giận đến mức bật cười, ta biết Chu Hạc vô liêm sỉ nhưng không ngờ hắn lại vô liêm sỉ đến mức này.
Ta hơi nhướng mày, "Tạ Yên Chỉ thì sao? Nàng vì ngươi mà mất con, hiện giờ đang ở nhà trông ngóng ngươi về đấy."
Ai ngờ Chu Hạc lại nóng lòng phàn nàn với ta, "Con ả đó sao có thể so với nàng được, kiếp trước sau khi ta cưới nàng ta mới phát hiện nàng ta cái gì cũng không biết làm."
"Nàng có thể quản lý việc nhà một cách gọn gàng nhưng vào tay ả thì lại thành một mớ hỗn độn. Nếu như con ả đó không sinh cho ta một đứa con trai ưu tú thì ta đã bỏ quách rồi."
Ta hơi kinh ngạc, linh hồn ta không ở lại kiếp trước quá lâu nên không biết cuộc sống sau khi cưới của Chu Hạc và Tạ Yên Chỉ như thế nào.
Ai mà tin được kết cục lại là như vậy.
Chu Hạc một lòng chờ đợi ánh trăng sáng nhưng khi có được lại phát hiện nàng ta cũng chỉ có vậy.
Hắn từng nói với ta mình thích Tạ Yên Chỉ bao nhiêu.
Nhưng tới tận bây giờ, ta mới giật mình tỉnh ngộ, Chu Hạc không yêu ai, hắn chỉ yêu chính bản thân mình.
Kiếp trước hắn lợi dụng ta xong lập tức diệt khẩu rồi chạy theo người trong lòng.
Kiếp này ta không gả cho Chu Hạc nên hắn nuối tiếc quyền thế Mạnh gia, vì vậy không chút do dự mà vứt bỏ những thứ khác.
Ta sợ hãi trong âm thầm.
Má, trên đời này sao lại có loại người hết lòng vì tư lợi như vậy.
Chu Hạc còn muốn nói rất nhiều chuyện nhưng ta lười phí lời với hắn.
Ta phất tay, hai ám vệ từ trên xà nhà nhảy xuống, trong tích tắc đã trói Chu Hạc lại.