Ly Ảnh - Chương 4
Cập nhật lúc: 2024-07-22 19:31:07
Lượt xem: 41
7.
Thôi Bảo Yến tính tình cố chấp, thấy không có được Lục Lan, nên cô ta thường xuyên kiếm cớ đến Lục phủ.
Đối với ta điều đó cũng không quan trọng, Dù sao thì cô ta càng lăn qua lăn lại thì càng tự làm xấu mặt mình chứ ai.
Nhưng hình như Lục Lan thật sự rất đau đầu.
Ta nói với Thôi Bảo Yến: “ Tên của ngươi nghe thì cũng văn tĩnh nho nhã, mà sao tính khí lại nóng nảy hấp tấp như thế này ?”
“ Ngươi tức giận là vì Lục Lan không thuận thoe ý muốn của ngươi, khiến ngươi mất hết mạt mũi sao ?”
“ Nêu như Lục Lan đã nói không thích ngươi, sao ngươi không tận dụng thanh xuân tươi đẹp để tìm cho mình một người phu quân tốt hơn Lục Lan chứ ?”
“ Đến lúc đó ngươi mang tân phu quân đến Lục phủ thị uy, há chẳng phải là rát có mặt mũi sao?”
Thôi Bảo Yến cười lạnh.
“ Ngươi không cần phải giở ba cái trò khôn vặt đấy ra với ta, tiểu nhân đắc ý.”\
“ Ta nói cho ngươi biết, mấy kẻ hèn hạ như ngươi ta gặp nhiều rồi, chẳng qua là nhất thời vận khí tốt, gặp được quý nhân mà thôi, ngươi lại thực sự cho rằng đã có thể bay lên cành cao thành phượng hoàng rồi sao ?”
“ Lục Lan chẳng qua là nhất thời hồ đồ, sớm muộn gì huynh ấy cũng hiểu ra, ta mới là người xứng đáng nhất, huynh ấy sẽ dùng kiệu lớn tám người khiêng, nở mày nở ,mặt đón ta vào cửa.”
Trà Đào Cam Sả
“ Về phần ngươi, thứ ta không có được, thì người khác cũng đừng mơ có được, chúng ta cứ chờ xem.”
Ngươi nhìn ngươi đi, thỏa thuận không được thì thỏa thuận không được thôi, hung dữ với ta làm gì chứ.
Nhưng để cô ta tiếp tục như thế cũng không phải là một biện pháp.
Lục Lan liền đề nghị: “ Vậy thì chúng ta thành thân đi, tránh cho đêm dài lắm mộng.”
“ Đợi khi ta trở thành một người đàn ông đã có vợ, thì muội ấy tự nhiên sẽ khong còn tơ tưởng gì đến nữa.”
Lúc đó hắn cũng đã biết thân phận yêu quái của ta.
Hắn không để ý, ta tuwh nhiên cũng không để ý.
Thế là ta lập tức nói: “ Được.”
Thần sắc của Lục Lan dịu đi thấy rõ.
Hắn giơ tay lên định nhéo nhéo mặt ta, nhưng đầu ngón tay hắn có vẻ chai sạn và thô ráy, nên chuyển qua dùng mu bàn tay xoa xoa cằm ta.
Hắn nói: “ Ta nhất định sẽ đối tốt với nàng cả đời.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/ly-anh/chuong-4.html.]
8.
Ngày ta là Lục Lan thành thân, Thôi Bảo Yến không đến.
Quản sự của Thôi phủ đến tặng lễ chúc mừng, nhưng cũng không nhập tiệc.
Lão đến tìm Lục Lan, nói Thôi Bảo Yến bị bệnh rồi, muốn hắn đến thăm.
Lục Lan nói: “ Hiện tại không tiện, ngày mai ta sẽ đến thăm muội ấy.”
Vẻ mặt quản sự Thôi phủ có vẻ lứng túng: “ Nhung tiểu thư luôn miệng gọi tên ngài, phu nhân có lệnh, nhất định phải mời ngày qua bằng được.”
Ta có chút căng thẳng, sợ Lục Lan thật sự đến gặp Thôi Bảo Yến rồi bỏ ta lại đây một mình.
Cũng may là hắn không làm thế.
“ Ta lại không phải đại phu, không biết xem bệnh, đến cũng không có tác dục gì.”
“ Hơn nữa, bây giờ ai cũng không so được với đại sự trong đời ta, ta đang đợi cùng phu nhân bái đường nữa đó. Ngươi đi mời Tầm thái y đến xem qua cho Bảo Yến một chút.”
Quản sự Thôi phủ hậm hực bỏ đi.
Sau này ta mới biết, Thôi Bảo Yến hoàn toàn không bị bệnh gì cả.
Cô ta chỉ là nói dối bị bệnh làm cái cớ, để Lục Lan vì cô ta mà bỏ lại ta, khiến ta bị khách khứa cười nhạo trong ngày thành thân mà thôi.
Ta hỏi Lục Lan: “ Trước đây nàng ta cũng xấu như thế sao?”
Lục Lan hồi tưởng lại, khó khăn nói: “.....không có đâu nhỉ ? Trong ấn tượng của ta, muội ấy là một người hiền lành....”
Ta “ hừm” lên một tiếng.
“ Như thế có nghĩa là bây giờ nàng ta mới biến thành xấu xa như thế rồi.”
“ Ta nói cho chàng biết, bây giờ chàng là người của ta, đừng có mà mang tâm tư đặt lên người nàng ta nữa.”
Lục Lan cười: “ Phu nhân đây chính là bắt đầu ra vẻ kiêu ngạo rồi hả?”
Ta gật đầu như lẽ đương nhiên.
“ Yêu tộc bọn ta chính là như vậy đấy, đều không giảng đạo lý đâu. Nếu bây giờ chàng * hối hận, vậy thì chúng ta ....ưm....ưm...ưm....”
Lục Lan bịt miệng ta lại: “ Rồi rồi rồi, tất cả đều nghe ngàng hết, nàng nói như thế nào sẽ là như thế đấy, vậy có được không ?”
Ta chớp chớp mắt nhìn hắn, mỉm cười hải lòng.