Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Lúc này tôi hoàn toàn thất vọng về gia đình. Tôi đã chết. - Chương 9

Cập nhật lúc: 2024-10-29 11:44:48
Lượt xem: 59

Người đàn ông kia cường bạo tôi, gi.ết tôi , ch.ặt x.ác tôi còn cầm đi điện thoại của tôi .

 

 

 

Hứa Trạch không nhận ra điều này .

 

 

 

Hứa Trạch chỉ nói với bố tôi với vẻ mặt lạnh lùng : " Hứa Đào thậm chí còn không trả lời cuộc gọi của con . Chị ấy chỉ nhờ bạn trai nói với con rằng chị ấy thấy gia đình chúng ta thật ghê tởm ."

 

 

 

Bố tôi rất tức giận. Đập bàn và mắng tôi là đồ súc sinh.

 

 

 

Có vẻ như những người làm kinh doanh khá mê tín.

 

 

 

Bố tôi ưa thích Hứa Kiều vì sau khi chị ta được sinh ra , công việc kinh doanh của bố tôi ngày càng phát triển nhanh chóng và tài sản của bố tôi tăng nhiều lần trong vòng hai năm .

 

 

 

Sau khi tôi ra đời , nhà máy của ông gặp khủng hoảng và gần như phá sản .

 

 

 

Ông ấy ghét tôi vì điều này và cho rằng tôi không may mắn , đó là điều dễ hiểu.

 

 

 

Bố tôi nắm giữ quyền lực tài chính của gia đình .

 

 

 

Vì vậy, Hứa Kiều có thể theo học tại một trường đại học liên doanh Quốc Tế.

 

 

 

Hứa Trạch thì tham gia lớp học thêm một giờ với giá 700 nhân dân tệ .

 

 

 

Tôi đang học tại một trường đại học ở thành phố không mấy danh tiếng và chi phí sinh hoạt hàng tháng của tôi là 1.200 nhân dân tệ .

 

 

 

Tôi sẽ ở nhà này trong vài ngày tới .

 

 

 

Xem họ sống cuộc sống bình thường không có tôi như thế nào

 

 

 

 

Tôi nhìn mẹ tôi gọi điện cho Hứa Kiều và hỏi chị ta muốn ăn gì khi về nhà .

 

 

 

Hứa Kiều làm nũng rằng chị ấy muốn ăn hải sản .

 

 

 

Khi mẹ tôi đi chợ vào buổi sáng để mua đồ bà tình cờ gặp người hàng xóm của chúng tôi trước kia, bà đang đưa Mạnh Mạnh cùng ra ngoài mua thức ăn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/luc-nay-toi-hoan-toan-that-vong-ve-gia-dinh-toi-da-chet/chuong-9.html.]

 

 

Tôi và Mạnh Mạnh là bạn học từ thuở nhỏ đến khi trưởng thành , sau đó đều gia nhập cùng một công ty.

 

 

 

Không phải là bạn thân lắm , nhưng ít nhất là tương đối quen thuộc.

 

 

 

Mẹ tôi nói với vẻ ghen tị : “Có một cô con gái như Mạnh Mạnh thật là chu đáo . Vừa về đến đã giúp mẹ đi mua thức ăn xách đồ giúp mẹ.. Không giống như Tô Đào nhà chúng ta không hiểu chuyện chút nào, chị gái nó thậm chí đã kết hôn nhưng nó cũng không tới chúc phúc, còn tìm đến bạn trai để mắng mỏ chúng tôi” .

 

 

 

" Ôi chao! "

 

 

 

Mạnh Mạnh có chút kinh ngạc : "Dì à, Hứa Đào không có bạn trai."

 

 

 

Mẹ tôi ngẩn người và nhìn cô ấy.

 

 

 

"Cô ấy làm việc ở bộ phận tiếp thị bên cạnh cháu và cực kỳ bận rộn . Cô ấy không thể có thời gian để có bạn trai ."

 

 

 

Cô ấy lại nói : "Và Hứa Đào cũng rất quan tâm đến chị gái ạ. Tháng trước , cô ấy đã dùng tiền thưởng và chúng cháu cùng đi mua sắm . Cô ấy đã mua một chiếc vòng tay bằng vàng và nói rằng khi cô ấy về nhà sẽ tặng nó cho chị gái mình nhân ngày kết hôn "

 

 

 

Vẻ mặt bối rối chỉ thoáng qua trên khuôn mặt mẹ tôi , rồi nhanh chóng biến thành vẻ mỉa mai lạnh lùng mà tôi quen thuộc .

 

 

 

Bà nói : " Hứa Đào chỉ cư xử tử tế trước mặt người ngoài thôi . Con là không biết ở nhà con bé ấy đối xử với chúng ta như thế nào đâu . "

 

 

 

Thấy vậy , Mạnh Mạnh và mẹ cô ấy không nói được gì nữa mà lễ phép chào tạm biệt .

 

 

 

Mẹ tôi đã mua rất nhiều hải sản mà Hứa Đào yêu thích và mang về nhà với hai túi lớn đựng đầy đồ .

 

 

 

Đứng trước cửa , mẹ tôi lấy chìa khóa và mở cửa .

 

 

 

Điện thoại di động đổ chuông .

 

 

 

Đó là số.....

 

 

 

" Bà Triệu Tố? Chúng tôi đã bắt được nghi phạm trong một vụ án g.i.ế.c người hàng loạt tàn ác và tìm thấy chiếc điện thoại di động này trên người anh ta . Nhìn vào ghi chú số điện thoại, chắc hẳn cô là mẹ của một trong các nạn nhân."

 

 

 

" Nghi phạm hình sự đã tiết lộ nơi chôn cất . Xin lỗi đã làm phiền ông bà và gia đình có thể dành chút thời gian đến Chu Thành một chuyến không ? "

Loading...