Lòng Người Chỉ Đáng Vài Đồng Bạc Lẻ - Chương 7
Cập nhật lúc: 2024-11-10 19:03:28
Lượt xem: 1,876
Ta nhìn về phía ác quỷ, lấy chiếc gương đồng và viên dạ minh châu từ trong túi càn khôn đặt lên mặt đất. Ánh sáng của viên dạ minh châu phản xạ qua chiếc gương đồng, chỉ một lúc sau, cả sân đã trở nên rực sáng.
“Thích món quà này không?”
Ta thấy quanh người tên ác quỷ đang bắt đầu bốc hơi, thoạt nhìn vô cùng đau đớn.
Đối phó với quỷ, phải dùng ánh sáng.
Ác quỷ gào thét, quay lại bật nắp quan tài.
Lão phu nhân lại một lần nữa chạy tới: “Ôi con trai ta! Nếu ngươi dám đụng vào hài cốt của con ta, tao liều mạng với ngươi.”
Thật luôn á trời?
Nếu không phải bà ta vẫn còn hữu dụng thì ta đã đá thẳng bà ta vào miệng quỷ luôn rồi!
Trong lòng tức giận nên ta ra sức rất mạnh, thẳng thừng đá bà ta ra khỏi sân, chỉ cần thoi thóp là được.
Do sơ xuất này, ác quỷ đã phá vỡ chiếc gương đồng, nó cười cười kéo một người phụ nữ từ trong quan tài ra bên ngoài.
Hai mắt người phụ nữ không khác gì một cái xác không hồn, bụng ngày càng phình to đến mức bị xé toạc, m.á.u tanh hoà lẫn với khí đen, một quỷ nhi thoắt ẩn hiện ra.
“Quỷ nhi giáng thế, tất cả các ngươi đều phải chết, không ai có thể thoát được.”
9.
Ồ! Thứ ta chờ đợi cuối cùng cũng xuất hiện rồi!
Ta vung tay đóng cửa viện lại, phù văn âm thầm toả ra mọi hướng. Trong lúc đó, quỷ nhi đã ra khỏi cơ thể của Lục Thúy, hợp nhất với ác quỷ, kích thước tăng lên nhiều lần, nó gào thét vồ lấy ta.
“Lập tức nghe lệnh!”
Ta bấm ngón tay niệm thần chú, hơn 10 lá bùa bị thiêu đốt trong nháy mắt, tạo thành một trận Vô Cực bao quanh quỷ nhi, siết chặt từng chút một.
Cùng với trận pháp ngày càng thu nhỏ, quỷ nhi cũng ngày càng gào thét dữ dội, mùi vị tanh hôi toả ra khiến ta suýt chút nữa nôn mửa.
Trong một thoáng dùng thần lực, tâm đạo của ta cũng không ổn định. Ấy thế mà quỷ nhi có thể phá vỡ trận pháp của ta một cách hiên ngang.
Ta cắt ngón tay, tế kiếm thượng cổ: “Huyết Kiếm xuất chỉ, bách quỷ tiêu tan.”
Kiếm thượng cổ phát ra tiếng leng keng, hoá thành một luồng sáng rồi đ.â.m thẳng vào n.g.ự.c quỷ nhi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/long-nguoi-chi-dang-vai-dong-bac-le/chuong-7.html.]
Quỷ nhi bị thiêu đốt trong nháy mắt, âm thanh gào thét thê lương cũng dần biến mất, đồng thời biến mất dần còn có cả đám mây đen bao quanh nhà họ Từ, ánh mặt trời chiếu vào khoảng sân hoang vắng, mọi thứ trở về với vẻ tĩnh lặng vốn có của nó.
Trên thế giới này, quỷ nhi không đáng sợ.
Thứ đáng sợ là lòng người.
10.
Tám tháng sau, ta đến thăm nhà họ Từ thêm lần nữa.
Lúc này, tiểu nương tử đã trở thành Từ phu nhân. Sau tai hoạ lần đó, toàn bộ con trai đến độ tuổi trưởng thành của nhà họ Từ đều chết. Lão phu nhân do bị phản phệ nên biến thành ngu dại. Toàn bộ chuyện nội ngoại của nhà họ Từ đều do tiểu nương tử lo liệu.
Tiểu nương tử ôm đứa con trai vừa đầy tháng cho ta xem: “Nhờ đạo trưởng Chung nên đứa con này của ta mới có thể thuận lợi chào đời, xin người đặt cho nó một cái tên đi. Ta không mong nó có thể giàu sang phú quý, chỉ cần bình an, sống một đời suôn sẻ.”
Ta nhìn chằm chằm đứa bé một lúc lâu: “Phu nhân đã mở lời thì để ta đặt cho bé cái tên Hữu Khôn đi.”
Trời đất rộng lớn, có Càn Khôn!
Mọi sự gặp gỡ đều là do trời định.
Từ phu nhân vô cùng vui vẻ, kêu người hầu lấy cho ta hai thỏi vàng trong bảo khố: “Cảm ơn đạo trưởng đã ban tên. Công ban tên tính thành tiền, người nhất định phải nhận lấy.”
Ta không từ chối.
Đạo quán nhỏ của ta đúng là nên sửa chữa rồi.
“Cảm ơn phu nhân.” Ta nói lời cảm ơn rồi đeo lên cổ đứa bé một chiếc bùa hộ mệnh: “Phu nhân, chiếc bùa hộ mệnh này nhất định phải để tiểu công tử đeo đến khi trưởng thành, như vậy chắc chắn sẽ bình an vô sự.”
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Trước khi đi, ta quay lại thăm lão phu nhân. Mặc dù là ban ngày nhưng căn phòng bà ở lại tối đen như mực, sau khi bước vào còn cảm thấy âm trầm lạnh lẽo. Ta nhăn mày, bước đến bên giường.
Lão phu nhân nằm liệt trên giường, trông như một gốc cây khô héo, bà chỉ mở to đôi mắt, Như thể nhận ra ta, ánh mắt bà di chuyển như có điều gì muốn nói.
Ta vỗ vai bà, dùng hai là bùa khoá hồn. Là một người bình thường, bà làm nhiều việc không thể tha thứ. Nhưng làm mẹ, cũng như làm một người vợ bị chồng mình phản bội, bà cũng đáng thương.
Đã làm sai thì phải chịu trừng phạt, tội c.h.ế.t có thể miễn nhưng tội sống khó tha. Hơn nữa còn có thứ muốn mượn linh hồn bà để tái sinh, không có cửa đâu.
“Không sao, bà cứ từ từ tận hưởng đi. Từ phu nhân sẽ không ngược đãi bà, nhưng cũng sẽ không dốc lòng chăm sóc bà. Tất cả đều là nhân quả.”
[Hoàn]