Lòng Người Chỉ Đáng Vài Đồng Bạc Lẻ - Chương 3
Cập nhật lúc: 2024-11-10 19:00:13
Lượt xem: 2,032
Mắt thấy người làm chuẩn bị đến chỗ ta, tiểu nương tử lại chạy tới quỳ trước mặt bà: "Bá mẫu, nàng ta vốn là do con dẫn tới để cầu phúc cho phu quân, dù nàng nói sai nhưng cũng đáng thương, xin bá mẫu hãy tha cho nàng một lần, coi như vì phu quân mà tích đức."
Lão phu nhân xoay người tát tiểu nương tử một phát: "Đồ tiện nhân ăn cây táo rào cây sung, còn dám nhiều chuyện thì cút khỏi nhà họ Từ đi."
Hai má của tiểu nương tử lập tức sưng lên, nàng liếc nhìn ta một cái, muốn nói lại thôi.
Vẫn là một người lương thiện.
Chỉ là trên lông mày có nốt ruồi, số phận định sẵn là long đong lận đận.
"Lão phu nhân, họa này do con người gây nên, liên quan đến con trai và cháu nội của người, nếu không tin, đêm nay bọn họ đều sẽ chết.”
4.
Nhà họ Từ được xây theo thế tựa sông, vốn có phong thủy rất tốt, nhưng bây giờ khí đen âm tà đang không ngừng tuôn ra từ góc tây bắc.
"Phu nhân, không biết ai đang sống ở viện tử hướng tây bắc?"
Sắc mặt bà ta bỗng hiện lên vẻ khác thường: "Là một phòng bị bỏ hoang, từ lâu đã không có người sống ở đó."
Bà dẫn ta đến một căn phòng ở hướng tây nam, ngoài sân trồng một hàng liễu. Điều này càng thêm xác minh cho suy đoán của ta, lão phu nhân dùng tà thuật, nghịch thiên cải mệnh, đổi lấy mệnh trạng nguyên cho con trai bà.
"Đây là nơi ở của con trai ta, ngươi cứ nhìn cho kĩ. Chỉ cần có thể đảm bảo con trai và cháu nội ta bình yên vô sự, ta sẵn sàng đáp trả nghìn vàng. Nếu không làm được thì ở lại đây đừng hòng rời đi."
Lão phu nhân nhếch miệng giễu cợt, nở một nụ cười tàn nhẫn.
Ta biết bà không nói đùa, nhưng muốn giữ ta lại đây, bà cứ phải sống được đến ngày mai đã.
"Không biết ta có thể gặp con trai người không?"
"Con trai ta đang yếu, tạm thời không thể gặp mặt khách được, đại phu nói rằng qua đêm nay mọi chuyện sẽ ổn thỏa, nếu ngươi muốn gặp thì ngày mai lại qua đây."
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
"Sợ là không chờ nổi nữa rồi."
"Ồ, đây là nhà ta, ngươi định xông vào?”
"Phu nhân nặng lời rồi."
Xuất thân là một đạo sĩ, ta coi việc giúp đỡ thiên hạ thái bình là nhiệm vụ của mình, mấy trò cản đường này, ta gặp một cái, phá một cái.
Thẳng thừng xông vào!
Ta lấy chuông hồn ra, lắc điên cuồng: "Nghe lệnh, phá!"
Chuông hồn lơ lừng trên không trung, phát ra ánh sáng vàng, hướng thẳng về phía căn phòng nơi trạng nguyên Từ đang ở. Đám khí đen xung quanh căn phòng lập tức tụ lại thành lốc xoáy, rít gào lao về phía chuông hồn nhưng đã bị đập tan ngay lập tức.
"Không biết lượng sức."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/long-nguoi-chi-dang-vai-dong-bac-le/chuong-3.html.]
Ta niệm thần chú rồi điều khiển chuông hồn đ.â.m thẳng vào cửa phòng.
Một kẻ thư sinh trắng trẻo đang đứng trong phòng, không khỏi cau mày, âm trầm nhìn tôi.
Gương mặt thư sinh đoan chính, mày sắc, mặt sáng, mang theo nét giàu sang phú quý hiếm có. Nhưng lão phu nhân không thể sinh ra người có tướng mạo như thế này được.
"Ngươi là Từ Mậu Hoa?"
"Đúng vậy. Không biết vị pháp sư này có ý kiến gì với ta?" Từ Mậu Hoa chậm rãi cất lời.
Lão phu nhân lo lắng nhanh chóng chạy tới đỡ lấy y: "Con trai! Con đứng lên làm gì vậy? Người ấy nói con phải nằm đến rạng sáng mai mới được, mau quay lại nằm xuống đi, mọi chuyện mẹ sẽ xử lý."
Vẻ mặt lo lắng của lão phu nhân có vẻ như là thật, rốt cuộc chuyện này là sao đây?
"Không sao đâu mẹ."
Từ Mậu Hoa cười cười, ánh mắt lóe lên vẻ tàn nhẫn, y quơ quơ tay áo, trong không trung bỗng xuất hiện đám mây lớn lơ lửng, bầu trời trở nên đen kịt. Y lại vung tay, một sức mạnh vô cùng lớn kéo ta vào trong phòng, mặt đối mặt với y.
"Vừa hay ta còn thiếu một linh hồn bồi bổ, ngươi rất hợp đấy."
"Ngươi tính ăn ta?"
Từ Mậu Hoa nhếch khóe miệng: "Được làm thức ăn của ta là niềm vinh dự của ngươi."
Aaa!
Ta ném lá bùa trong tay, Từ Mậu Hoa buộc phải lùi lại vài bước, ánh mắt y nhìn ta càng ngày càng lạnh, cổ họng phát ra từng tiếng "Hô Hô" khó nghe khiến đầu óc người ta quay cuồng.
"Rượu mời không muốn lại muốn uống rượu phạt, vốn định một phát ăn sạch nhưng xem ra vẫn nên ăn từng miếng một đi."
Y mở miệng, một mùi tanh hôi thum thủm tỏa ra khiến ta nhịn không nổi nôn khan hai tiếng, siết chặt nắm đấm.
Phải mấy trăm mạng người mới có thể thối đến mức này cơ chứ?
Ta dán một lá bùa thanh tẩy lên người, lập tức tế kiếm rồi cắt ngón tay lấy m.á.u vẽ bùa.
Tai họa này cần phải diệt trừ!
5.
Ánh sáng vàng loé lên, chỉ cần đánh về phía Từ Mậu Hoa thì nhất định có thể đục thành một lỗ. Nhưng ngay khoảnh khắc thanh kiếm chuẩn bị đ.â.m vào Từ Mậu Hoa thì tiểu nương tử đột nhiên xông lên bảo vệ y.
Lão phu nhân vô cùng tức giận, chỉ vào người ta rồi hét to: “Người đâu, mau lôi kẻ lừa đảo này ra đánh c.h.ế.t cho ta.”
Ta vung tay lên, cửa phòng khép lại, nhốt người hầu ở bên ngoài.
“Ngươi…ngươi định làm gì?”