Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Lòng Người Chỉ Đáng Vài Đồng Bạc Lẻ - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-11-10 18:59:22
Lượt xem: 1,251

Ta mở một quầy xem bói ở phố Trường An. Một hôm nọ, có một tiểu nương tử tìm đến ta.

 

Nàng nói rằng phu quân của mình đã thay lòng, khóc lóc cầu xin ta làm cho phu quân nàng hồi tâm chuyển ý.

 

Ta hỏi sinh thần bát tự rồi bấm ngón tay tính toán: "Tiểu nương tử, ngươi đừng trêu ta chứ. Phu quân ngươi đã c.h.ế.t rồi, hồi tâm chuyển ý kiểu gì đây?"

 

1.

 

Tiểu nương tử sửng sốt một thoáng rồi lập tức kêu lên: "Vớ vẩn, phu quân ta chỉ thay lòng thôi, sao ngươi lại nguyền rủa phu quân ta c.h.ế.t chứ?"

 

Những người hóng chuyện xung quanh cũng chen miệng vào:

 

"Đúng vậy, phu quân người ta là Trạng Nguyên bảng vàng, c.h.ế.t là c.h.ế.t thế nào được?"

 

"Nữ tử nhà lành làm gì mà chẳng được, sao lại đi làm ba cái trò lừa người như thế này?"

 

"Chẳng thà tìm một nam nhân gả đi cho rồi."

 

Ta tính lại một lần nữa: "Không sai được. Chủ nhân của quẻ bói này đã c.h.ế.t từ ba tháng trước.”

 

Tiểu nương tử kia càng khóc to hơn.

 

Mọi người xung quanh thấy vậy định kéo ta đến gặp quan lớn.

 

Ta vội vàng hỏi nàng: "Có phải là ba tháng trước phu quân ngươi gặp nạn liên quan đến sông nước, trở về từ cõi c.h.ế.t xong thì thay lòng đổi dạ?"

 

Nàng ấy nghe vậy thì nín khóc, gật đầu: "Đúng vậy, nhưng người cũng không thể nói chàng c.h.ế.t rồi chứ!"

 

Mọi người lại ồn ào: "Chuyện Trạng nguyên Từ rơi xuống nước thì ai cũng biết, ả ta cũng biết thì có gì là lạ."

 

"Ả ta lừa người."

 

Lừa người?

 

Ta, Chung Linh, từ nhỏ sống ở đạo quán, trời sinh có tuệ căn.

 

Nếu không phải là lần này lén xuống núi, sợ bị sư phụ và sư huynh tìm được thì ta đã lôi danh tiếng của sư phụ ra dọa c.h.ế.t đám người này rồi.

 

Ta kéo lấy nàng: "Ngươi nín đi, ta có thể hỏi ngươi mấy vấn đề trước được không?"

 

"Để ả ta hỏi đi, để xem ả lại luyên thuyên vẻ vời như thế nào?"

 

"Nếu hôm nay không nói cho rõ ràng rành mạch thì trục xuất kẻ lừa đảo này khỏi thành Trường An đi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/long-nguoi-chi-dang-vai-dong-bac-le/chuong-1.html.]

 

Tất cả mọi người vây quanh ta, chống lưng cho tiểu nương tử kia.

 

Nàng không khóc nữa: "Hỏi đi."

 

"Có phải 3 tháng nay phu quân ngươi vẫn luôn đóng cửa không ra ngoài?"

 

"Sau khi phu quân ta rơi xuống nước thì mắc phải bệnh vặt, vẫn luôn nằm trên giường dưỡng bệnh.”

 

"Một người nằm liệt giường dưỡng bệnh sao có thể đi tiểu đêm nhiều đến vậy, đã thế còn đêm đêm phóng túng? Chuyện này không liên quan gì đến thay lòng đổi dạ cả, phu quân ngươi đã c.h.ế.t chìm từ lâu rồi, giờ thứ mà ngươi nhìn thấy là quỷ nước chiếm đoạt cơ thể của y thôi.”

 

2.

 

Nàng trừng mắt, lớn tiếng phản bác: "Ngươi nói vớ vẩn gì đấy hả?"

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Mọi người xung quanh cũng vô cùng trịch thượng, yêu cầu trục xuất ta ra khỏi thành.

 

Mấy người này đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, vậy nên ta nhét hai tấm bùa vào tay tiểu nương tử kia.

 

"Nếu ngươi không tin thì có thể dán hai lá bùa này lên người y. Nếu là người thì lá bùa không có vấn đề gì, nếu là quỷ sẽ tự bốc cháy."

 

Tiểu nương tử nắm chặt lấy hai lá bùa, do dự.

 

Ta nói tiếp: "Trước tiên ta không lấy tiền hai lá bùa này, nếu ngươi gặp vấn đề thì hãy đốt là bùa còn lại, ta sẽ xuất hiện rồi giải quyết, đến lúc đó ngươi trả tiền cũng không muộn. Còn nếu như không có vấn đề gì thì ta không lấy một xu nào hết."

 

Không thành không lấy tiền.

 

Như thế này ổn thỏa rồi chứ?

 

Nhưng tiểu nương tử kia vẫn do dự, ấp úng nói: "Tiểu sư phụ có loại bùa nào có thể khiến cho phu quân ta quay trở lại yêu ta như ngày xưa không? Bao nhiêu tiền ta cũng mua."

 

"Đấy không phải bùa, đấy là cổ!" Cổ thuật Nam Cương là tà thuật, tuy rằng có thể điều khiển con người nhưng sẽ làm người ta mất đi lý trí, chẳng khác nào một con rối không có linh hồn. Dùng cổ thuật nguy hiểm như vậy chắc chắn sẽ bị phản phệ, ngươi chớ nên sử dụng.”

 

Tuyến lệ của nàng như van nước được mở khóa, nước mắt chảy ào ào, miệng lẩm bẩm: "Nhưng ta chỉ muốn phu quân yêu thương ta như trước."

 

"Y không thương ngươi nổi nữa rồi, tốt hơn hết là ngươi nên tự bảo vệ bản thân mình. Ác quỷ tới cửa, nhẹ thì cả nhà, nặng thì mọi người cùng nhau chịu tội."

 

"Ta không tin, nếu như phu quân thực sự là quỷ vậy tại sao mỗi đêm Lục Thúy đều đến hầu hạ chàng?"

 

Một con ác quỷ nhưng đêm nào cũng cần có người hầu hạ? Bỗng nhiên ta có một dự cảm không lành: "Lục Thúy đâu? Ta có thể gặp người đó không?"

 

Hy vọng không phải như những gì ta đang nghĩ.

 

Loading...