Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Livestream giám định đồ cổ - Phần 2: Huyết Thi đến • Chương 9

Cập nhật lúc: 2024-06-05 20:19:58
Lượt xem: 307

"А...a..."

Lúc này tôi mới nhớ lại hồi trước ông nội đã từng thoát khỏi tay bì thi, từ năm hai mươi bốn tuổi đã theo sư phụ hành nghề, mấy mươi năm qua đã trải qua vô số lần gian nguy, không hề yếu ớt như tôi nghĩ.

Tôi không quan tâm nhiều thêm nữa, xoay người chạy ra cửa rào nhưng mới được mấy bước thì một bóng đen đột nhiên từ trên trời giáng xuống, chắn trước mặt tôi.

Huyết thi đứng đối diện, nhếch môi cười.

Trên răng dính đầy m.á.u tươi.

"Trông cô ăn rất ngon đấy."

Huyết thi duỗi tay lại đây, tôi nghiêng người tránh né thì bị cô ta một chưởng đánh bay, ngã trên mặt đất.

Cô ta từng bước đi về phía tôi, tôi giãy giụa lùi về sau. Ngay lúc này một cái bình hoa bay ra từ cửa sổ đập vào n.g.ự.c cô ta xong vỡ vụn.

Ông nội từ trong phòng chạy như bay ra đây, một tay cầm nghiên mực, một tay cầm hộp chu sa.

"Tiếp chiêu!"

Nghiên mực nện vào mặt huyết thi nhưng mí mắt cô ta một chút cũng không nhích lên, còn cười một cái đầy khinh miệt.

"Xùy....."

Tiếp đó chu sa đỏ bay đầu trời, huyết thi thảm thiết hét lên một tiếng che mắt lại.

Ông nội nhân cơ hội đó đỡ tôi dậy sau đó kéo tôi chạy về phía cầu thang.

"Nhãi con vô dụng, ông đã kêu con thường ngày tập thể thao nhiều chút, thế mà ngày nào cũng ngủ đến trưa trời trưa trật cho ông xem."

"Nhìn gương trong toilet xem đôi mắt thâm xì của con kìa, có sinh viên đại học nào như con không!"

Tôi xấu hổ cực kỳ, ông nội chạy như chân gắn thêm tên lửa lên cầu thang vậy mà vẫn còn đủ hơi sức quở mắng tôi, tôi bị ông ấy kéo vùn vụt xong thở hồng hộc như một con chó.

Lần trước đối phó bì thi, mà mục tiêu của nó không phải tôi, vậy nên tôi có thể tránh sau cánh cửa rồi chiếu chiếu gương, còn tưởng rằng trừ yêu diệt ma dễ như ăn cơm sườn.

Trên lầu có hai phòng ngủ, ông nội chạy vọt vào phòng của mình, mở tủ quần áo ra, hai mắt cũng theo đó sáng ngời.

"Ốn rồi. Ố đây còn một người giấy!"

"Suýt nữa đã quên béng thứ này, đây là người giấy nhà họ Chu, tính mạng của chúng ta đều dựa vào nó!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/livestream-giam-dinh-do-co/phan-2-huyet-thi-den-chuong-9.html.]

Nghề làm người giấy là một nghề đặc thù, thuộc về tứ tiểu âm môn.

Người sau khi ch.ết đều sẽ được người thân của họ đốt cho giấy tiền vàng bạc, người giấy cũng xem như tế phẩm đốt cho người ch.ết.

Đem tóc của mình đốt thành tro hoặc trích m.á.u từ ngón tay bôi lên trên người giấy, sau đó người giấy sẽ mang hơi thở của mình, trở thành thế thân.

Ông nội trích m.á.u từ đầu ngón tay tôi, rồi đem nó bôi lên trán người giấy, sau đó đem nó nhét dưới gầm giường. Còn ông ấy trốn vào tủ quần áo, đưa cái móng lừa đen cho tôi, bảo tôi trốn sang phòng bên cạnh.

Tôi đi qua đi lại trong phòng thì nghe tiếng bước chân chân trầm đục đang bước lên cầu thang, tôi lo lắng nên vội trốn vào nhà vệ sinh rồi khóa trái cửa lại.

Khóa xong mới thấy mình ngu, huyết thi mạnh như trâu, một cái cửa thì làm được gì nó chứ.

Trong bóng đêm tĩnh lặng, bóng cây hoa quế xuyên qua cửa sổ hắt lên trên mặt tôi.

Tiếng bước chân nặng nề của huyết thi vang lên trên lối đi nhỏ, bước nào bước mấy đều như dùi trống, nặng nề nện vào tim tôi.

Tôi ngồi trên bồn cầu, tim như muốn nhảy tọt lên cổ họng.

Tôi nghe thấy tiếng huyết thi mở cửa phòng bên cạnh, thế sao tiếng bước chân lại ngày càng gần thế này, chậm đã, hình như cái cửa nó mở ra là cửa phòng tôi?

Tiếng bước chân ngưng bặt ở trước cửa nhà vệ sinh.

Tôi nín thở, tay cầm chặt móng lừa đen.

Thời gian chầm chậm trôi qua khiến lưng tôi ướt đẫm mồ hôi, tôi cố gắng chống đỡ, hai mắt nhìn chằm chằm cửa nhà vệ sinh. Giây kế tiếp tiếng bước chân vang lên, là đi về phía cửa.

Huyết thi rời khỏi phòng tôi rồi.

Tôi dựa lưng vào thành bồn cầu, tay chân không còn miếng sức.

Tôi nghe thấy tiếng mở cửa phòng bên cạnh xong lại đóng lại.

Cách một cánh cửa cũng không biết bên trong xảy ra chuyện gì, chắc ông nội sẽ ổn thôi, ông nội chắc sẽ ổn mà, có phải tôi đang kéo chân ông ấy không, hiện tại tôi có nên chạy xuống lầu không?

Sao Kiều Mặc Vũ còn chưa đến nữa!

Tâm trí tôi rối như mớ bòng bong, bỗng thấy một bóng đen từ bên ngoài cửa sổ hắt vào.

Cả người tôi ngay lập tức cứng đờ, tôi đang ở trên lầu hai mà!

Bóng đen khựng lại ngay cửa sổ.

Tôi cứng nhắc xoay đầu lại, sau đó thấy một chiếc giày thêu lơ lửng ngoài cửa sổ.

Loading...