Lão đại ,có thể yêu anh được không? - Chương 1 : Tử Thần Đế Đô
Cập nhật lúc: 2024-09-26 22:49:31
Lượt xem: 286
" Cưới tôi, anh không được lợi gì cả .Không muốn suy nghĩ lại sao? "
" Anh cần một người vợ, em cần một người chồng, phải không? "
" .... " Chân mày khẽ nhíu lại ,Thẩm Mặc Ninh trầm mặc nhìn người đàn ông đang đứng trước mặt ,nhất thời không biết phải phản bác lại thế nào
Cuối cùng, cô xoay người, sải bước về phía con xe BMW đen cách đó không xa
Đột nhiên, cô dừng bước ,cất giọng không nóng không lạnh " 8h sáng mai " ,sau đó liền lên xe ,rời đi
Con xe phóng nhanh qua ,Tạ Phong nhìn theo ,cho đến khi phía trước chỉ còn bụi trắng xóa . Ánh mắt hắn lúc này đầy lưu luyến
".... A Ninh, yêu anh ,được không ?"
1. Tạ Phong, một cái tên không còn gì xa lạ đối với giới giải trí ,hắn cao, đẹp trai ,tài năng bộc lộ từ khi còn rất nhỏ ,không có gì đáng ngạc nhiên khi hắn 2 năm liên tiếp nhận được giải ảnh đế và được mệnh danh là “ông chồng quốc dân”.
Giờ đây, “ông chồng quốc dân” ấy đang đứng trước cửa cục dân chính ,trên tay là quyển sổ đỏ bắt mắt.
" Từ giờ anh chuyển đến nhà tôi, đã thêm vân tay của anh rồi " Thẩm Mặc Ninh đưa ra ,quyển sổ đỏ..... Cô nhàn nhạt " Mang về luôn giúp tôi ,tôi còn có việc ,đi trước " ,dứt lời ,không đợi hắn nói thêm câu nào ,cô lên xe từ cửa sau ,con xe lập tức di chuyển.
Tạ Phong nhìn 2 quyển sổ trong tay , trong ánh mắt có chút màn sương mỏng ,hắn thở ra rồi cẩn thận bỏ vào túi áo trong ,tiếp đến ,một con xe tạt vào ,hắn mở cửa ,ngồi vào trong.
Người lái xe chính là trợ lí của hắn ,Nhậm Dương ,cậu liếc nhìn hắn qua gương ,hạ giọng " Anh Tạ, Thẩm tổng cô ấy rõ ràng không có chút tình cảm nào với anh ,anh nhất định phải tự làm khổ mình như vậy sao?"
".... Cậu không hiểu"
Hắn nói đúng ,cậu không hiểu.
2. "Lão đại"
Người mặc vest đen đang lái xe khẽ gọi ,Thẩm Mặc Ninh chỉ liếc đối phương một cái ,không đáp lại.
Đó coi như là cô ngầm đồng ý ,Thẩm Tam dò hỏi " Tạ Phong chỉ là người bình thường ,chị cưới hắn ,lỡ như...."
" Không có lỡ như, hiện tại ,Tạ Phong là chồng của tôi ,thứ nhất ,đổi cách gọi.Thứ 2, địa vị của anh ấy ngang với tôi. "
".... Tôi hiểu rồi." Thẩm Tam thu tầm mắt lại, hơi mím môi ,có rất nhiều người ngoài kia ,sao lão đại lại chọn 1 người bình thường như hắn ta chứ,không những không giúp được gì, lại còn làm vướng chân. Nghĩ là như vậy ,nhưng anh cũng không dám nói, Thẩm Tam tiếp " Vậy tin tức này ,phía bên Thẩm Trạch phải làm sao ạ?"
Tạ Phong là người trong giới giải trí ,nếu lộ ra tin kết hôn,tuyệt đối ảnh hưởng tới sự nghiệp sau này. Thẩm Mặc Ninh thầm nghĩ, không thể đã liên lụy hắn phía nhà họ Thẩm ,lại làm hắn mất việc được, với lại chưa chắc đã đi cùng nhau đến hết đời. Cô khẽ gõ tay lên thành cửa sổ ," Truyền đến tai ông ta càng nhanh càng tốt ,nhưng không được tiết lộ thân phận anh ấy."
" Rõ"
Im ắng ,Thẩm Tam hơi nhìn lên ,thấy cô đã nhắm mắt ,anh cũng biết điều mà giữ im lặng suốt cả dọc đường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/lao-dai-co-the-yeu-anh-duoc-khong/chuong-1-tu-than-de-do.html.]
3. Loảng xoảng!
Cùng với tiếng đổ vỡ là tiếng quát đầy giận giữ của người trung niên “Tạ Phong, ai cho con lá gan kết hôn mà không nói với bố mẹ 1 tiếng vậy hả?!?!?”
“Tạ Tranh, ai cho ông lớn tiếng với con trai tôi??” Mẹ hắn- tiểu thư duy nhất của Lâm gia- Lâm Nguyệt ,bà chắn trước hắn ,to tiếng nạt lại chồng bà là Tạ Tranh rồi quay sang nhìn hắn đầy lo lắng mà gọi với vào trong bếp “Thím Lưu, mau, lấy hộp cứu thương ra đây”
Tạ Tranh – gia chủ đương nhiệm nhà họ Tạ ,thế gia đỉnh lưu ,ông là con cả ,sau ông còn 2 người em trai nữa.
Hiện tại chỉ nhìn thoáng qua cũng thấy Tạ Tranh tức giận đến mức nào, Tạ Phong là con thứ ,vì từ nhỏ sinh ra ốm yếu nên ông bà Tạ rất yêu đứa con này ,mà lúc này ,hắn bị mảnh vỡ từ chiếc bình sứ bay thẳng vào đầu vào chảy rất nhiều m.á.u ,Lâm nguyệt xót con, không nhịn được mà nạt lại chồng.
Thêm vào việc hắn là diễn viên, mặt mà có sẹo ,sự nghiệp cũng sẽ không thông.
Đừng nhìn ông lạnh lùng mà lầm ,bấy giờ ông cũng đang hối hận vì không kiềm chế được cơn giận kia làm bị thương đứa trai con mà ông yêu quý.Nhưng lỡ cũng lỡ rồi ,Tạ Tranh đập bàn, “Nói, đó là ai?!”
Lâm Nguyệt sau khi sơ cứu cho hắn xong, bà quay phắt sang “Quát cái gì?! Con nó cũng có chạy đâu?!”
Bị vợ mắng ,Tạ Tranh lập tức xụi lơ ,giọng cũng nhỏ đi rất nhiều “Tôi chỉ là lo cho nó thôi mà...”
Bà Tạ không đếm xỉa gì đến ông nữa ,quay lại ,giọng nói trong trẻo nhẹ nhàng cất lên “ Tiểu Phong ,nói bố mẹ nghe, sao đột nhiên con lại quyết định gấp như vậy?” , con trai đã gần 30, ông bà cũng đã giục xem mắt không biết bao lần ,nó đều lảng sang chuyện khác, mà đùng một cái lại thông báo đã kết hôn, không khỏi khiến 2 ông bà lo lắng...
Từ đầu lúc về hắn đều chưa nói một lời ,Tạ Phong lúc này mới bình thản mà chậm rãi nhả ra ba từ “ Thẩm Mặc Ninh” ,lúc nói 3 từ này ,trong giọng nói hắn không hề che giấu sự vui vẻ ngọt ngào.
“ SAO CƠ!!”
Ông bà Tạ nhìn nhau, Tạ Tranh lạnh giọng “Ai cũng được,nhưng không thể là Thẩm gia!”
Lâm Nguyệt vậy mà lần này cũng rất kiên quyết “ Tiểu Phong ,nghe lời ba mẹ, tìm một lí do rồi ly hôn đi.”
“.... Con xin lỗi” Tạ Phong nhìn thẳng ông ,ánh mắt vô cùng nghiêm túc,không hề giống như bồng bột ,đùa giỡn.Xong, hắn đứng lên “ Từ giờ con sẽ chuyển đến nhà cô ấy sống.”
“Tạ Phong, con đứng lại đó!!”
Nhưng hắn không những không dừng lại mà lại tăng tốc chạy thẳng lên tầng.
“ Xong rồi ,sao cứ nhất định phải là Thẩm gia kia chứ.” Ông Tạ bất lực ôm đầu. Lâm Nguyệt đi lại cạnh ông ,bà ngồi xuống, “ Bình tĩnh, có thể là trùng tên thì sao?”
“Bà nghĩ có ai dám dùng tên của cô ta không?”
Lời vừa dứt, cả 2 người đồng thời im lặng ,điều này không chỉ ông,bà,mà cả Đế Đô này đều biết.
Ngược _ HE
Thẩm Mặc Ninh, ngoài mặt là đại tiểu thư Thẩm gia Đế Đô, nhưng trong giới hắc đạo, danh xưng Mặc lão đại chỉ nhắc đến thôi đã khiến người ta khiếp sợ,cô lạnh lùng tàn nhẫn, là ám ảnh không chỉ của Đế Đô mà tên của cô còn vươn ra cả quốc tế. Nghe đồn cô m.á.u lạnh ,tàn độc,ra tay không phân biệt thân thù ( người thân-kẻ thù) , chỉ cần không vừa ý cô ta, một từ thôi. Ch*t !
Cô ta chính là hiện thân của Tử Thần, chưa ai đụng vào cô ta mà còn sống cả.
( Ngôn : có rồi đấy =))) )