LÀM THIẾP BÁO THÙ - 6
Cập nhật lúc: 2024-11-17 14:18:49
Lượt xem: 192
8
Sau đó, ta lại nghe thấy hạ nhân nghị luận, Thế tử đi ngang qua cửa hoa lâu liền thấy Tô Hoan trang dung yêu diễm nũng nịu tiếp khách, tức đến mất đi lý trí. Lúc này hắn không liên lụy người khác nữa, mà bắt lấy Tô Hoan, để nàng ta chịu hình tứ mã phanh thây.
Ngoại trừ có chút vui vẻ, ta chỉ cảm thấy không đáng giá thay cho ca ca. Trước đây ca ca ta luôn đạt được vị trí đứng đầu các kỳ thi Hương thi Hội, nếu không phải vì gặp Thế tử và Tô Hoan, có lẽ hắn đã có thể làm lên nghiệp lớn, trở thành rường cột của nước nhà.
Nghĩ đến ca ca, ta chợt nhớ ra, chỉ trả thù Tô Hoan là chưa đủ.
Ta cố ý làm cổ tay bị thương, sau đó thoa cao trị bầm mà lúc trước Thế tử đưa tới tặng. Quả nhiên đêm đó, ta liền ôm bụng kêu khóc đau đớn.
Hiện tại Tần Đàn chỉ có một nhi tử không nên thân là Thế tử, lại bị tổn thương mệnh căn, nên đã ký thác tất cả hy vọng lên hài tử trong bụng ta.
Tuy hắn chưa từng nói ta nhất nhất phải sinh nhi tử cho hắn, nhưng hắn cũng rất coi trọng hài tử này.
Thấy ta toàn thân đổ mồ hôi lạnh, hắn cũng không khỏi hốt hoảng, vội sai người đi mời đại phu.
Đại phu tới nơi, vọng văn vấn thiết một hồi, mới cau mày nói, “Phu nhân và hài tử không có vấn đề gì, nhưng mạch lại huyền tế, có phải gần đây luôn mơ nhiều hay mất ngủ không?”
Ta nói, “Đúng là có chút khó ngủ.”
Đại phu kê đơn thuốc, lúc gần đi lại đột nhiên hỏi thêm, “Từ lúc vào phòng ta vẫn ngửi thấy mùi thơm lạ thoang thoảng, gần đây phu nhân sử dụng hương cao nào sao?”
“Không có.”
Nha hoàn của ta như nhớ ra điều gì, “Hôm nay di nương bị thương ở tay, có dùng cao trị bầm, nhất định là mùi hương đó.”
Đại phu đề nghị xem xét.
Nha hoàn đưa hắn hộp cao đó.
Thầy thuốc mở hộp, ngửi thử một chút, sắc mặt khẽ biến, “Trong cao này chứa một lượng xạ hương rất lớn, nữ tử chưa có thai dùng sẽ không thể có con, nữ tử mang thai dùng sẽ bị sinh non hoặc sảy thai, may mà phu nhân mới chỉ dùng một chút nên chưa có vấn đề gì lớn.”
Tần Đàn tức giận, sau khi tiễn đại phu đi liền chất vấn ta cao đó từ đâu mà có.
Ta làm bộ hoảng hốt, “Là… Là Thế tử tặng thiếp. Khi ấy Tô thị vẫn còn là Thế tử phi, nàng ta có đánh thần thiếp một cái, khi ngài xuất phủ, Thế tử đã mang hộp cao này tới nói là để trị bầm. Nhưng lúc đó thiếp đã dùng hộp cao ngài tặng nên vẫn cất trong tủ, hôm nay bị thương nên mới lấy ra thoa, không ngờ bên trong lại có xạ hương. Liệu có phải là có người muốn hãm hại Thế tử không?”
Tần Đàn hừ lạnh một tiếng, “Ai có thể hãm hại hắn chứ?!”
Ta yên lặng không trả lời.
Thế tử xử c.h.ế.t Tô thị nên đã bị Tần Đàn cấm túc, bây giờ lại bị lôi đi thẩm vấn.
Đương nhiên hắn sống c.h.ế.t không nhận, đổ tất cả sai lầm lên đầu Tô thị, dù sao bây giờ nàng ta đã không còn, coi như c.h.ế.t không đối chứng.
Nhàn cư vi bất thiện
Tần Đàn thấy hắn mạnh miệng, hạ lệnh đánh bốn mươi đại bản, sau đó phạt hắn đi quỳ từ đường tự kiểm điểm.
Ta hầm canh cho Hầu gia, cũng hầm thêm một bát cho Thế tử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/lam-thiep-bao-thu/6.html.]
Đêm hôm đó, Thế tử hộc máu, qua đời tại chỗ.
Trên dưới Hầu phủ lập tức chấn động.
Sau khi khám nghiệm tử thi, nguyên nhân được tra ra là trúng độc.
Tần Đàn mất đi nhi tử duy nhất, gần như phát điên mà tra xét khắp phủ cả đêm, sau khi biết ta đã mang canh cho thế tử, liền sai người mang bát canh Thế tử đã dùng tới.
Ta đau lòng rơi nước mắt, “Hầu gia nghi ngờ thiếp? Canh đó, không phải chính ngài cũng đã uống sao?”
Tần Đàn bình tĩnh lại một chút, lộ vẻ áy náy, “Triêu Vụ, chỉ có nàng và Thừa Nhi có tiếp xúc trước khi qua đời, vì bảo vệ trong sạch của nàng, ta buộc phải điều tra rõ chân tướng, mong nàng có thể hiểu cho ta.”
“Ngài nói đúng là dễ nghe! Vậy ngài cứ tra đi!” Ta tức giận bỏ đi.
Đúng là ta có thêm thuốc vào canh của Thế tử, nhưng đó chẳng qua là thuốc bổ khí huyết.
Phải uống canh đó, lại hít vào huân hương đặc chế ở từ đường, hai loại này dung hợp trong thân thể mới chuyển thành độc dược.
Mà huân hương, đã sớm bị ta thay đổi.
Cho dù Tần Đàn có tra cũng chỉ phát hiện ta thêm dược bổ huyết cho Thế tử, dù sao hắn cũng mới bị đánh bốn mươi đại bản.
Kết quả không ngoài dự đoán của ta, hắn không tra được chứng cứ ta hại người, đích thân đến viện giải thích với ta.
Ta không phản ứng lại, hắn liền dịu giọng dỗ dành, chờ ta sinh hạ hài tử sẽ nâng ta lên làm chính thê.
Ta không trả lời, coi như ngầm đồng ý quyết định của hắn.
Hoài thai mười tháng, ta thuận lợi sinh ra một nhi tử.
Tần Đàn tuân thủ lời hứa, nói với người ngoài ta bị bệnh nặng, phải đến thôn trang tĩnh dưỡng.
Sau đó, Hầu phủ đổi cho ta một thân phận mới, dùng kiệu lớn tám người khiêng rước ta vào Hầu phủ, để nhi tử của ta lấy danh nghĩa con thừa tự mà nuôi dưỡng dưới gối ta.
Ta không thể không bội phục kế di hoa tiếp mộc này của hắn.
(*) Di hoa tiếp mộc: Ý chỉ làm việc xảo trá, đổi trắng thay đen.
Cũng may mắn, ta chưa từng bại lộ dã tâm của mình cho bất kỳ kẻ nào.
Cho dù trước mặt Tô Hoan đã thất thế, ta cũng chưa từng để lộ nửa phần đắc ý.
Nếu không, dựa vào sự cẩn thận và nghi kỵ của Tần Đàn, hẳn ta đã sớm bị hắn điều tra thấu triệt.
Hiện tại đại cừu đã báo, coi như ta có thể an ủi vong hồn một nhà ba người của ca ca.
Mà ta, cũng có thể yên tâm sống cuộc sống của mình.
HOÀN