Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Làm Chị Khó Lắm, Đâu Phải Chuyện Đùa - Chương 7

Cập nhật lúc: 2024-11-06 10:35:56
Lượt xem: 1,966

Bởi vì thái độ tích cực cộng thêm chút mánh khóe, tôi đã được giảm án tận hai lần, một năm ba tháng sau, tôi đã được tại ngoại.

 

Ngày tôi ra tù, A Man đã đến đón tôi.

 

Dưới cái nắng mặt trời chói chang, cô ấy đứng bên cạnh cửa xe, tay đang cầm thứ gì đó, cô ấy thấy tôi liền nở nụ cười tươi rói, nói: “Chúng ta từ giờ đều là tội phạm tài chính rồi, lỡ đụng trúng mấy gã to mồm nói cô đi cửa sau nữa thì có thể đem thành tích sáng chói này ra hù dọa họ một phen rồi đấy.”

 

Lúc này rồi mà còn cười cười nói nói được, càng chứng tỏ tình hình bên ngoài vẫn chưa tệ lắm.

 

Tôi bất giác bật cười thành tiếng: “Lâu rồi không gặp, mà cô vẫn nghèo rớt mồng tơi như ngày nào.”

 

Tôi giả bộ làm lơ hốc mắt đỏ hoe của cô ấy, cô ấy đi tới xách hộ hành lý cho tôi, tôi mới phát hiện ra thứ mà cô ấy đang cầm là một cành liễu.

 

Cô ấy liên tục quét cành liễu lên người tôi, tôi ngớ người đứng đơ tại chỗ, khó hiểu hỏi: “Cô đang làm gì vậy?”

 

Cô ấy lại nghiêm túc hẳn ra: “Đừng động đậy, dùng cành liễu xua tan vận xui đeo bám trên người cô, thì sau này vận may mới ùa về được.”

 

Tôi đứng yên tại chỗ, để mặc cho cô ấy tiếp tục lẩm bà lẩm bẩm quét hết người tôi.

 

6.

 

Việc tôi được giảm án ra tù trước thời hạn, ngoài A Man thì không ai hay biết.

 

Chúng tôi ghé qua một cửa hàng mua thức ăn, lúc dọn món lên, A Man bắt đầu kể lại tình hình hiện giờ của công ty cho tôi nghe.

 

Lúc tôi còn ở công ty thì mọi việc đều do tôi nắm hết, người trong ban lãnh đạo cũng do một tay tôi đề bạt lên, nhưng ông chủ trên danh nghĩa của công ty vẫn là ông già kia.

 

Sau khi tôi vào tù, ông già đó tính đứng ra quản lý công ty, nhưng mà ban giám đốc lại kín tiếng y chang tấm rào sắt, thấy thế ông ta đành chọn cách khác, sắp xếp Tống Nghiêm Nam vào quản lý một công ty con chiếm vị trí quan trọng đối với công ty.

 

Hoạt động kinh doanh chiếm đến 30% lợi nhuận của trụ sở chính.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/lam-chi-kho-lam-dau-phai-chuyen-dua/chuong-7.html.]

Sắc mặt A Man có chút khó coi, cô ấy nói: “Như Thường, cô phải chuẩn bị tâm lý trước cái đã, sự vụ của tổng công ty chất chồng như núi, tôi thật sự kham không nổi, vốn dĩ ban quản lý là người của chúng ta, nhưng cấp dưới cũng ông ta cũng toàn là người dốc sức muốn thăng tiến, Tống Nghiên Nam đúng là có tài kinh doanh, cậu ta làm rất tốt đó.”

 

“Cậu ta đã thâu tóm hầu hết các mối làm ăn quan trọng, nếu cậu ta muốn chiếm hết lợi ích, nhất quyết không giao quyền quản lý, hai bên đấu đá nội bộ, thì cuối cùng sẽ chịu tổn thất nặng nề mất.”

 

Tôi im lặng gật đầu, lộ vẻ đã hiểu.

 

Cô ấy hơi ngập ngừng, rồi mới nói tiếp: “Tôi nói chuyện của Tống Nghiên Nam trước, bởi vì bên ngoài vẫn còn tên Từ Chi An ngày đêm dòm ngó, bọn họ vẫn luôn muốn nuốt hết sản nghiệp của chúng ta, sau khi cô xảy ra chuyện, chúng ta cố sức đấu với hắn ta hơn một năm nay, rồi cũng bị hắn hạ đo ván, rất nhiều khách hàng quan trọng đều quay lưng đi hết, nhưng may mắn là tình hình không đến mức rơi vào ngõ cụt.”

 

Tôi ừ một tiếng, cô ấy ngừng một chút, mới nói tiếp: “Tống Cẩm Hạ dọn ra ngoài rồi, sống chung với Từ Chi An.”

 

Cánh tay cầm đũa của tôi hơi run, mím chặt môi một lúc, rồi cười nhẹ, nói: “Tôi biết rồi.”

 

Sắc mặt A Man bỗng hiện lên vẻ nghi ngờ hiếm thấy, cô ấy hỏi tôi: “Như Thường, cô không giận sao?”

 

Tôi cắn một miếng phật nhảy tường mà mình thích ăn nhất, lát sau mới bình tĩnh đáp: “Có giận hay không cũng không thay đổi được gì, Từ Chi An hại tôi ngồi tù một năm ba tháng, tôi nhất định sẽ khiến hắn phải trả lại gấp trăm ngàn lần những gì hắn đã gây ra.”

 

“Còn về Tống Cẩm Hạ, trước đấy tôi đúng là đã quá dung túng cô em gái này rồi, năm ngoái khi tôi quyết định trả tiền học phí cho em ấy, thì tôi đã nghĩ kỹ nên dạy dỗ con bé ra sao rồi.”

 

A Man nhìn tôi, cau mày khó hiểu.

 

Tôi chỉ cười nhẹ.

 

Tôi không nóng vội quay về, cũng không hấp tấp xuất đầu lộ diện.

 

Tôi tạm thời sống trong khách sạn, đầu tiên phải xem tin tức trong hơn một năm qua, A Man đem bản báo cáo tài vụ, cơ cấu hiện tại, các ngành kinh doanh, mô hình kinh doanh của đối tác qua cho tôi xem.

 

Một tuần sau, sau khi cập nhập thông tin trong hơn một năm cách ly khỏi xã hội, tôi quyết định đến công ty đi làm bình thường như chưa có chuyện gì xảy ra.

 

Thời gian hơn một năm, có thể thay đổi nhiều thứ, nhưng dường như cũng có nhiều thứ vẫn được giữ y nguyên như trước.

 

Tôi là người đến công ty sớm nhất, A Man cũng đã cho người dọn dẹp sạch sẽ phòng làm việc đã đóng cửa suốt hơn một năm của tôi, ngồi trong căn phòng kính trong suốt, tôi xử lý công việc xong xuôi hết thì đồng hồ cũng điểm đúng chín giờ, tôi kêu A Man đăng dòng thông báo đầu tiên sau khi tôi trở về lên trang của nhóm quản lý.

Loading...