Lại Là Một Ngày Mẹ Hiền Con Thảo - Chương 10
Cập nhật lúc: 2024-04-28 20:07:36
Lượt xem: 1,314
Ta đứng dậy, chắn trước người Hạ Ung.
Kiếp trước, thái tử đã đánh c h ế t Hạ Ung tại sòng bạc.
Ta vốn tưởng rằng, không đến sòng bạc, sẽ không xảy ra xung đột với thái tử.
Không ngờ lại gặp nhau ở đây.
Ta rất cẩn thận, hành lễ với thái tử.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
"Bái kiến thái tử điện hạ."
"Không làm phiền hứng thú cưỡi ngựa b.ắ.n cung của điện hạ, bọn ta cáo lui ngay đây."
Thái tử xuống ngựa, một thân hoàng bào, chặn đường bọn ta.
"Gần đây nghe nói thừa tướng có một ngoại thất."
"Bản cung rất tò mò, là nữ tử như thế nào có thể khiến thừa tướng sắt đá động lòng."
"Hôm nay gặp mặt, hóa ra là cha con cùng hưởng một người phụ nữ."
Hắn ta phấn khích vỗ tay.
"Thú vị, thật sự thú vị!"
Hạ Ung đ.ấ.m thẳng vào sống mũi thái tử.
Thái tử ngã xuống đất, ôm mũi, m.á.u chảy ròng ròng.
Thái tử xòe lòng bàn tay, điên cuồng cười lớn.
"Ha ha ha mọi người đều thấy rồi chứ, con trai thừa tướng muốn mưu hại bản thái tử."
"Người đâu, g i ế t c h ế t tại chỗ!"
Ngoài những người này, lại có một vòng binh lính vây quanh, trong nháy mắt đã vây chặt chúng ta.
"Bản cung muốn hỏi thừa tướng cho ra lẽ, đã dạy dỗ ra loại nghịch tử vô pháp vô thiên này như thế nào!"
Rõ ràng thái tử cố tình gây khó dễ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/lai-la-mot-ngay-me-hien-con-thao/chuong-10.html.]
Chỉ muốn mượn Hạ Ung, tìm cớ gây sự với Hạ Thời Tự.
Thiên ân khó lường, Hạ Thời Tự hiện giờ đã là tể tướng, không biết đã chọc giận quân vương ở đâu, muốn ra tay với hắn.
Kiếp trước, Hạ Ung chắc chắn cũng phát hiện ra điều này nên mới không phản kháng, bị bọn chúng đánh c h ế t.
Binh lính xung quanh vây chúng ta vào trong vòng tròn, càng lúc càng tiến gần.
Chúng ta quay lưng dựa vào nhau.
Trong nháy mắt, thời gian như quay ngược trở lại tiết Hàn thực năm đó, khi chúng ta cùng bị dân lưu lạc vây khốn.
Thị vệ của thái tử dùng trường kiếm đ.â.m về phía ta.
Ta phản ứng nhanh hơn, nghiêng người về phía trước, bẻ gãy cánh tay hắn, đoạt lấy bảo kiếm.
Ngay lập tức, một luồng ánh sáng trắng khác hung hăng c.h.é.m về phía ta.
Hạ Ung kéo ta lại, áp sát vào lưng để đỡ đòn.
"Mẹ cẩn thận!"
Ta dùng một tay túm lấy cổ áo hắn, một tay vung kiếm, chặt đứt tay người cầm đao, đoạt lấy cây đao khảm hoa, ném vào tay Hạ Ung.
"Không cần dùng thân mình đỡ kiếm, dùng đao."
Không xa, một mũi tên hiệu kèm theo tiếng huýt gió sắc nhọn b.ắ.n lên bầu trời, nổ tung thành pháo hoa năm màu.
Xem ra, ám vệ mà Hạ Thời Tự phái cho chúng ta không địch lại người của thái tử nên đã b.ắ.n tín hiệu báo cho cấp trên.
Đây không phải là tin tốt.
"Trước tiên hãy bảo vệ bản thân."
Nói xong câu này, ta bay người ra khỏi vòng vây, bắt giữ thái tử.
Ta ấn kiếm xuống, cổ thái tử lập tức xuất hiện một vết máu.
"Lui lại, nếu không ta sẽ g i ế t hắn!"