Kiếp sau - 1
Cập nhật lúc: 2025-01-08 13:26:59
Lượt xem: 657
KIẾP SAU [FULL]
Tác giả: 白框凉太子
Nguồn: Zhihu
Raw: Deĩng
Edit: Nhân Trí
Tôi đã kết hôn với người mình thích trong bảy năm, nhưng hắn không yêu tôi.
Hắn sẽ cẩn thận chuẩn bị tiệc sinh nhật cho tôi, cũng sẽ thay phụ nữ như thay áo ở bên ngoài.
Tần Thận cứ như vậy, trông thì dịu dàng nhưng thực tế đối với ai cũng không để ý.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Tôi cứ tưởng cả đời này chúng tôi sẽ cứ tiếp tục tiêu hao như vậy. Cho đến một ngày, hắn biết tôi bị ung thư.
1
[Chồng cô ở bên ngoài nuôi phụ nữ, cô có biết không?]
Lúc từ phòng khám đi ra, tôi nhận được ảnh chụp do bạn bè gửi tới. Trong ảnh là một nhà hàng cao cấp, người đàn ông mặc áo khoác cao cổ vô cùng nổi bật, đang nhẹ nhàng đưa tay vuốt ve cổ áo cô gái trước mặt. Động tác thân mật, thần thái tự nhiên.
Tôi ngẩn người, cảm thấy trong dạ dày so với lúc mới phát bệnh còn khó chịu hơn.
2
Thích Tần Thận là bí mật của riêng tôi. Bởi vì hai chúng tôi được cha mẹ chỉ hôn, tất cả mọi người đều cảm thấy tôi và hắn không có tình cảm. Về sau bí mật này lại càng không thể nói ra, bởi vì ai cũng biết hắn ở bên ngoài đổi phụ nữ không ngừng.
Chuyện này trong vòng luẩn quẩn của chúng tôi cũng chẳng phải có gì to tát, liên hôn thương mại, hai vợ chồng ở bên ngoài mạnh ai nấy chơi là chuyện quá phổ biến.
3
Điện thoại di động rung lên phá vỡ dòng suy nghĩ, tôi cúi đầu nhìn giao diện trò chuyện, là tin nhắn của Tần Thận: [Sao lại đi bệnh viện?]
Nhìn chằm chằm giao diện một lát, tôi mới ý thức được, trên đường tới bệnh viện, tôi tiện tay gửi ảnh cây anh đào trên vòng bạn bè, lộ ra một góc bệnh viện.
Chi tiết nhỏ như vậy, Tần Thận lại chú ý tới. Hắn vẫn luôn như vậy, cho người ta một loại ảo giác rằng ở trong lòng hắn mình rất quan trọng.
Không bao lâu, điện thoại trực tiếp gọi tới.
"Bệnh dạ dày lại tái phát sao?" Giọng nói trầm thấp, lưu luyến, kiên nhẫn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/kiep-sau/1.html.]
“Ừm, buổi trưa đau không chịu nổi, làm kiểm tra, bác sĩ bảo ngày mai tới lấy kết quả.” Tôi cầm tờ giấy trong tay, đáp lại hắn.
Hắn liền nhẹ giọng: “Anh đến bệnh viện đón em được không? Giờ cao điểm buổi tối, em không tiện đón xe.”
4
Ghế ngồi được điều chỉnh ở vị trí phù hợp nhất với tôi. Máy điều hòa trong xe sẽ không lùa gió vào tôi. Trong tay đặt trà gừng nóng, ngày sinh lý của tôi hắn nhớ rất rõ. Tôi nhớ hôm nay hắn có cuộc họp, có lẽ cũng đã từ chối.
“Lần sau đi bệnh viện nói với anh một tiếng, anh đưa em em, đừng để anh lo lắng nữa.”, ngay cả lời nói, cũng mang theo dỗ dành.
Tôi dùng ngón tay cọ cọ mép ly, trong vai trò người chồng, tôi không thể bới ra chỗ sai của Tần Thận, ngoại trừ hắn không biết kiềm chế cũng không yêu tôi mà cũng chẳng thèm giấu tôi.
Xe dừng lại, bên má cảm giác được ấm áp. Tôi quay đầu nhìn hắn, hắn lấy ngón tay cọ nhẹ hai má tôi, khuôn mặt dịu dàng của hắn khiến ánh sáng mờ nhạt bên đường ấm lên vài phần.
“Nhan Nhan. Ai chọc em không vui?”
Tôi chớp mắt nhìn hắn, đôi lông mày hình kiếm và đôi mắt đầy sao, không chê vào đâu được.
Nhưng không có lý do gì để nghĩ cả, hắn đối với cô gái trong ảnh hôm nay có lẽ cũng nói chuyện dịu dàng như vậy.
5
Đau dạ dày xem như bệnh cũ của tôi, lúc học cấp ba đã có, cho nên cho dù đau đến mức đi bệnh viện làm kiểm tra, tôi cũng không quá để ý.
Sau khi vào nhà, Tần Thận cố ý dặn bảo mẫu nấu một bữa ăn nhẹ. Kết quả tôi còn chưa nuốt xuống hai miếng cơm, liền đau đến lăn trên mặt đất. Dạ dày giống như bị lửa đốt, trong nháy mắt chỉ có dây thần kinh căng ra.
Tôi cảm thấy như mình được nâng lên bởi một người đàn ông, hắn vẫn luôn gọi tên tôi. Nhưng tôi không có cách nào đáp lại, quá đau, so với c.h.ế.t còn đau hơn.
Tôi cũng chỉ có thể níu lấy ống tay áo của hắn, cảm giác được hắn đặt tôi lên giường trong phòng ngủ, nắm tay tôi và hỏi tôi có chuyện gì. Sau đó ý thức của tôi liền không rõ ràng lắm, rơi vào hôn mê, lúc mơ mơ màng màng, còn cảm giác bụng đau như bị xoắn. Sau đó tôi liền mơ thấy lần đầu tiên gặp Tần Thận.
Khi đó hắn là Chủ tịch câu lạc bộ hùng biện của trường, là đàn anh của tôi.
Tôi mới vào câu lạc bộ, không quen ai. Hắn thấy tôi lẻ loi nên tới ngồi bên cạnh, nói rằng bọn họ thiếu người, hỏi tôi có muốn tham gia câu lạc bộ của bọn họ hay không, hắn dẫn tôi thi hùng biện toàn quốc.
Ngày đó thắng giải, cùng bọn họ đi xem pháo hoa, tôi mới biết được, Tần Thận là Chủ tịch câu lạc bộ hùng biện, làm sao có thể thiếu người tranh luận với hắn.
……
Hắn dịu dàng, luôn làm cho tôi cảm thấy hắn đối với tôi đặc biệt tốt, tốt đến mức có suy nghĩ không an phận. Nhưng trên thực tế, lòng của hắn rất lạnh, chưa từng đặt bất kỳ người nào ở vị trí quan trọng.
Đây là năm thứ ba tôi kết hôn với hắn, hoàn toàn hiểu được chuyện đã xảy ra.