Khương Dạ Nguyệt - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-09-16 10:34:43
Lượt xem: 51
Chương 9.
Tôi cầm ly cafe uống một ngụm rồi mới lên tiếng hỏi:" anh hẹn tôi ra đây, có việc gì sao?"
Trương Trạch Vũ ôn nhu hỏi:" Nguyệt Nhi, em thực sự tìm người thế thân anh sao?"
Tôi để ly cafe xuống bàn bình tĩnh hỏi:" thế thân? Tại sao anh lại hỏi như vậy?"
Trương Trạch Vũ :" anh ta có đôi mắt khá giống anh, lúc trước chẳng phải em từng nói rất thích đôi mắt của anh sao"
Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰
Diệp Nguyên Khải vừa cũng bạn cùng phòng học xong định đi về trường lại nghe thấy giọng nói của cô, anh quay đầu nhìn khe hở của quán thì cô đang ngồi với người đàn ông đó một lần nữa. Anh bất động nghe thấy mấy câu nói vừa rồi của hai người.
Tôi vuốt tóc ra phía sau, cười nhẹ nói:" đúng vậy, tôi lần đầu tiên nhìn thấy đôi mắt ấy đã từng nghĩ đến anh"
Diệp Nguyên Khải như rơi xuống vực khi chính tai nghe thấy câu trả lời trí mạ.ng này của cô, anh thẫn thờ đi ra khỏi quán cafe.
Trương Trạch Vũ :" quả nhiên đúng như những gì tôi nghĩ"
Tôi gật đầu nghiêm túc nói :" không sai nhưng đó chỉ là những suy nghĩ lúc trước thôi, anh ấy có đôi mắt rất sáng như nó không giống anh, đôi mắt của anh là đôi mắt sáng vừa ôn nhu vừa dịu dàng nhưng anh ấy thì không như vậy, đôi mắt anh ấy lúc nhìn tôi vừa phát sáng vừa cưng chiều nhưng lại rất sắc bén khi nhìn người khác, anh ấy hoàn toàn không giống anh"
Trương Trạch Vũ :" em thật sự thích anh ta sao"
Tôi:" đúng vậy, tôi thích anh ây, nhưng không hoàn toàn chỉ thích đôi mắt của anh ấy, thứ tôi thích là con người của anh ấy."
Trương Trạch Vũ :" em thay đổi rồi"
Tôi:" đúng vậy, tôi nghĩ mình thích anh nhưng không phải ,cái tôi thích anh với dáng vẻ anh trai chứ không phải dáng vẻ của một người đàn ông thực thụ "
Trương Trạch Vũ :' anh hiểu rồi"
Tôi đứng dậy nhìn anh ta nói:" vậy tôi đi trước đây"
Tôi đi ra khỏi quán cafe liền gọi điện thoại cho Diệp Nguyên Khải nhưng anh lại không bắt máy, tôi lại gọi lại một lần nữa nhưng không được.
Tôi liền gọi điện thoại cho Vương Hạo, mới biết là anh không ở ký túc xá.
Tôi nhíu mày nhìn điện thoại lại gọi một lần nữa đợi tới khi chuông gần hết mới có người bắt máy.
" Nguyên Khải, anh đang ở đâu vậy?"
" ở khu vườn nhỏ"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/khuong-da-nguyet/chuong-9.html.]
Tôi tắt máy lập tức chạy đến khu vườn nhỏ dẫn đường đến ký túc xá nam.Lúc tôi đến đã thấy Diệp Nguyên Khải đang đứng dựa vào gốc cây hút thuốc dưới chân đã xuất hiện rất nhiều mẩu thuốc .
Diệp Nguyên Khải nghe tiếng động liền ngước mặt nhìn lên thấy cô liền nhanh dập tắt điếu thuốc trên tay.
Tôi đi lại gần anh hỏi:" sao anh không nghe điện thoại của em"
Diệp Nguyên Khải lạnh lùng nói :" Khương Dạ Nguyệt, thời gian qua em đùa giỡn tình cảm tôi vui lắm sao"
Tôi khó hiểu nhìn anh:"..."
Diệp Nguyên Khải thấy cô im lặng lại càng thêm tức giận nói:" nói đi, em vui vẻ lắm sao hả" chữ cuối anh như hầm lên.
Tôi lần đầu tiên thấy anh tức giận với mình như vậy, tôi hơi hoảng sợ nói:"anh nói gì em không hiểu"
Diệp Nguyên Khải nhếch mép lạnh lùng nói :" em đang giả ngốc với tôi sao, tôi biết hết rồi"
Tôi nhíu mày nhìn anh, anh biết hết cái gì cơ, thắc mắc hỏi:" anh biết hết cái gì, anh có thể nói rõ ràng ra không "
Diệp Nguyên Khải đứng thẳng lưng lạnh lẽo nói :" ở quán cafe đối diện trường tôi nghe thấy hết rồi"
Quán cafe đối diện trường, anh lại nghe hết rồi, đây rút cuộc là anh có thực sự nghe hết không vậy? Tôi nghi ngờ nhìn anh nhưng không dám hỏi.
Diệp Nguyên Khải lạnh lẽo nói :" em giải thích đi"
Tôi thở dài bất lực hỏi :" muốn em giải thích cái gì?"
Diệp Nguyên Khải sắc mặt đen càng thêm đen nhìn cô nói:" em không có cái gì giải thích với tôi sao"
Tôi tiến lại ôm chầm lấy anh nhẹ nhàng nói :" Diệp Nguyên Khải, rút cuộc anh nghe được bao nhiêu cuộc nói chuyện của tụi em vậy"
Diệp Nguyên Khải để mặc cho cô ôm không động đậy, lạnh lùng nói :" em nói lần đầu tiên nhìn thấy đôi mắt cảu tôi đã từng nghĩ đến anh ta, tôi chỉ là thế thân của anh ta thôi phải không "
Tôi buông anh ra, " nghiêm túc" nói:" nếu em nói đúng như vậy thì sao, anh định chia tay em nhường em lại cho anh ấy sao".