Khương Dạ Nguyệt - Chương 6
Cập nhật lúc: 2024-09-16 10:34:10
Lượt xem: 78
Chương 6.
Diệp Nguyên Khải thấy cô ngây người nhìn mình cười dịu dàng, lỗ tai lại nóng lên, anh ho nhẹ quay mặt ra chỗ khác tránh ánh mắt của cô.
Tôi hoàn hồn khi thấy cậu quay mặt đi lại thấy lỗ tai cậu đỏ có thể vắt ra m.áu liền mím môi lắc đầu thu hồi tắm mắt.
Rất nhanh lẩu đã dọn ra đầy đủ, chúng tôi vừa ăn vừa nói đủ chuyện trên đời, không khí trán ngập tiếng cười nói cùng với không khí mùi lẩu.
Sau khi ăn xong tôi sánh vai cùng Diệp Nguyên Khải đi về trạm xe buýt.
Diệp Nguyên Khải :" cậu hôm nay không vui sao?"
Tôi nghiêng đầu nhìn cậu hỏi:" không có hôm nay tôi vui lắm ,sao cậu hỏi vậy"
Diệp Nguyên Khải đứng lại im lặng nhìn người đứng mặt, tôi phát hiện cậu đứng lại thì khó hiểu quay đầu nhìn cậu hỏi:' Nguyên Khải, sao vậy"
Diệp Nguyên Khải :" tôi thấy hôm nay cậu rất khác thường ngày"
Tôi:" có sao, tôi khác chỗ nào"
Diệp Nguyên Khải :" ánh mắt cậu hôm nay nhìn tôi rất khác thường ngày"
Tôi bật cười thành tiếng bước lại gần cậu hỏi:" cậu phát hiện ra rồi sao, cậu nói sao khác thường ngày là thế nào"
Diệp Nguyên Khải đã bị dồn đến bức tường, cậu cúi đầu nhìn tôi nói:" cậu làm gì vậy"
Tôi nhìn vào đôi mắt đang phát sáng của cậu hỏi:" Cậu có thích tôi không?"
Diệp Nguyên Khải :"... cậu đang nói gì vậy, tôi không thể yêu đương trước khi lên đại học"
Tôi:" vậy tốt nghiệp thì sao, cậu có thích tôi không "
Diệp Nguyên Khải ngước mặt lên, lạnh lùng nói:" tới khi đó rồi nói, bây giờ thì không thể"
Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰
Tôi " ồ " môt tiếng rồi lùi lại nghiêm túc nhìn cậu nói:" tôi chắc chắn sẽ có một ngày cậu thích tôi thôi"Nói rồi tôi quay lưng đi về phía trước.
Diệp Nguyên Khải cong môi nhìn bóng lưng cô gái phía trước, khi nãy anh đã rất kiếm chế lại cảm xúc của mình, nếu anh không có để tỉnh táo anh đã thừa nhận câu trả lời của cô rồi.
Diệp Nguyên Khải thở phào nhẹ nhõm cong môi mặt vui vẻ đi theo sau cô.
Thời gian cứ như vậy mà thấm thoát trôi qua, tôi mỗi ngày đều sẽ mang bữa sáng cho đến khi kỳ thi đại học kết thúc.
Vừa thi xong đã có thể nghỉ ngơi trước khi biết điểm thi còn phải chọn trường đại học phù hợp với số điểm thi.
Tôi chống cằm ngồi ở trong quán lẩu gần trường học nhìn ra cửa, hôm nay tôi đã hẹn với mấy người kia đi ăn lẩu, không ngờ bọn họ lại đến muộn như vậy.
Tôi chán chườm ngồi nhìn dòng xe đi chạy ở ngoài đường, lâu lâu sẽ thấy những bạn trẻ cùng nhau đi dạo ở vỉa hè.
Diệp Nguyên Khải đi vào quán đã nhìn thấy cô đang ngồi yên tĩnh nhìn ra lộ, anh cong môi đi lại bàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/khuong-da-nguyet/chuong-6.html.]
Diệp Nguyên Khải theo thói quen ngồi xuống đối diện cô, anh vừa định lên tiếng đả thấy hai người còn lại đi vào. Anh đành nuốt lời nói xuống.
Tôi nhìn ba con người đi trễ này, nhíu mày hỏi:" các cậu hẹn nhau đi trễ sao?"
Lê Mạn :"Tớ đã tranh thủ lắm rồi "
Vương Hạo nhìn Lê Mạn khó chịu :" cậu hỏi cậu ta kìa, tớ đợi cậu ta 15 phút dưới nhà mới thấy cậu ta đi xuống "
Diệp Nguyên Khải :" tôi trễ chuyến xe, xin lỗi"
Tôi thở dài nói:" tôi tưởng các cậu quên rồi đó"
Lê Mạn ôm cánh tay tôi nói:" sao mà quên cuộc hẹn của cậu được"
Vương Hạo :' cậu đã gọi món chưa"
Tôi gật đầu :" gọi rồi"
Bà chủ rất nhanh đã mang đủ những món tôi gọi dọn lên.
Trên bàn đầy mùi khói lẩu ngây ngút, vừa ngửi thấy mùi lẩu cay đã thèm chảy nước miếng rồi.
Bọn tôi tranh thủ nhúng đồ ăn vừa ăn vừa nói chuyện.
Vương Hạo :' các cậu định học trường nào"
Lê Mạn :" tớ định đi Thượng Hải, trường nào cũng được"
Vương Hạo :" Nguyệt Nguyệt, cậu thì sao"
Tôi đang nhúng thịt bình tĩnh nói :" Đương nhiên tớ phải đi Bắc Kinh, cậu còn hỏi sao?"
Vương Hạo để đũa xuống bàn nhíu mày, nói:" nếu cậu không đủ điểm thì sao?"
Lê Mạn :" cậu gì vậy, thành tích cậu ấy cao như chắc chắn sẽ đậu rồi, cậu hỏi thừa"
Vương Hạo :" tớ chỉ nói nếu như, nếu như cậu tính thế nào"
Tôi bỏ đũa xuống, cầm lấy ly nước uống vài ngụm rồi nghiêm túc nhìn Vương Hạo nói:" Đơn giản thôi, tôi sẽ ở lại học lại thêm một năm nữa cho đến khi năm đủ điểm thì thôi"
Lê Mạn :" được rồi, Diệp Nguyên Khải cậu thì sao?"
Diệp Nguyên Khải nhìn chằm chằm người đối diện rồi quay lại nhìn Lê Mạn nói:" tôi đi Bắc Đại"
Tôi " ồ" một tiếng rồi thản nhiên hỏi:" Bạn học Diệp, cậu muốn học chung trường với mình sao"
Diệp Nguyên Khải :" suy nghĩ nhiều rồi"