Khúc Xuân Ca Trên Nhánh Cây Tàn - Phần 30
Cập nhật lúc: 2024-10-16 09:12:24
Lượt xem: 266
Tề Vương biết Thiển Như Vân bỏ trốn lập tức nổi trận lôi đình, mắng Thiển Như Vân bội bạc, cho rằng nàng ta nên tự vẫn chứ không phải tìm cách sống tạm bợ như vậy. Thiển Như Vân thì mỗi ngày đều nguyền rủa Tề Vương, trách hắn ta tham vọng quá lớn, còn liên lụy nàng ta phải chịu tội ở đây.
Hai người cãi vã không ngừng, cãi hăng còn xông vào đánh nhau túi bụi.
Hai kẻ từng tự xưng là tình sâu nghĩa nặng, giờ đây lại cùng nhau sa cơ trong ngục, còn đâu bộ dạng yêu thương ngày xưa.
Nghiễn Nam Tề có ý muốn giao bọn họ cho Sở Nghiên Vi xử trí.
Sở Nghiên Vi nhìn ra ngoài thành.
Mười dặm ngoài thành, một hố lớn chứa đầy những bộ xương trắng xóa. Nơi đó có các bách tính bị bọn chúng tàn sát, các gia đình bị hủy hoại.
Tề Vương nhất định phải chết, nhưng trước khi chết, hắn ta nhất định phải chuộc tội với vạn dân.
Sở Nghiên Vi bắt hắn ta mỗi ngày phải ra quỳ ở hố chôn vạn người ngoài thành. Nàng thông báo cho thiên hạ, bất kỳ ai cũng có thể tùy ý xử trí hắn ta, chỉ cần không để hắn ta c.h.ế.t là được.
Xe tù của ngục giam, mỗi ngày đều chở Tề Vương và Thiển Như Vân đến hố chôn vạn người. Người căm hận hắn ta cũng thật nhiều, mười dặm ngoài thành, ngày nào cũng xếp thành hàng dài.
Có người cắt thịt, có người khắc chữ, có người đ.â.m xuyên ngón tay, có người đốt lửa. Hình phạt chỉ có tàn nhẫn hơn chứ không có tàn nhẫn nhất.
Bọn họ luôn đau đến ngất đi rồi lại tỉnh lại, tỉnh lại rồi lại ngất đi. Cứ thế lặp đi lặp lại, suốt ngày suốt đêm, cái chờ đợi bọn họ là sự dày vò vô tận. Nhưng dù thế nào, những người đã bị hắn ta hại cũng không thể sống lại được nữa.
32
Sau khi lên ngôi, Nghiễn Nam Tề thường xuyên đi thăm dò dân tình. Cuộc sống của người dân dần dần được cải thiện.
Hắn cũng nỗ lực thực hiện những điều đã hứa với Sở Nghiên Vi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/khuc-xuan-ca-tren-nhanh-cay-tan/phan-30.html.]
Công cuộc cải cách từ trên xuống dưới bắt đầu có hiệu quả.
Trong các trường học, bắt đầu xuất hiện nữ học sinh. Ngay cả Lâm Chấn Hải vốn có tư tưởng cổ hủ, cũng cho nữ nhi mình đi học.
Không chỉ ở trường học, mà trong mọi ngành nghề đều có bóng dáng của nữ tử. Trương An Ninh cuối cùng cũng không còn bị giới hạn bởi thân phận nữ nhi, nàng ấy đã có riêng cho mình một y quán.
Trải qua những chuyện này, họ cũng hiểu rằng trên đời này không nên dùng giới tính để đánh giá anh hùng.
Vài ngày sau, Nghiễn Nam Tề phong cho Sở Nghiên Vi làm Ngự sử trung thừa.
Trên có thể can gián thiên tử, dưới có thể vạch tội bách quan.
Sở Nghiên Vi vốn muốn từ chối, nhưng Nghiễn Nam Tề nói: "Nếu không có sự chỉ điểm của nàng năm xưa, ta không thể sống sót trở về. Giang sơn ngày nay, vốn có một nửa công lao là của nàng, chức quan này nàng xứng đáng được nhận. Huống chi, địa vị của nữ nhân hiện giờ mới chỉ được cải thiện đôi chút, chỉ khi triều đình ta có nữ quan đầu tiên, mới có thể khiến họ hiểu rằng ta thực sự muốn thay đổi thiên hạ này, không phải chỉ đang nói suông. Mà nàng chính là tấm gương cho họ."
Sở Nghiên Vi nghe theo lời hắn mà nhận lấy.
Đúng như hắn nói, chỉ khi chế độ thực sự thay đổi, thế nhân mới tin rằng nó thực sự tồn tại.
33
Một tháng sau, khi Sở Nghiên Vi đang giúp việc tại y quán, tin từ ngục giam truyền đến, báo rằng Tề Vương muốn gặp nàng một lần.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Sở Nghiên Vi trầm ngâm một lúc rồi gật đầu.
Bên trong thủy lao của hoàng gia nóng bức khác thường. Ở gian cuối cùng của đại lao, giam giữ hai kẻ không còn hình dạng con người.
Sở Nghiên Vi bước vào bên trong, lính canh bên cạnh mang đến một chiếc ghế. Nàng vừa ngồi xuống, người đối diện gạt mái tóc trước mắt, nhổ ra một ngụm m.á.u rồi nói: "Ngươi đến rồi."
Sở Nghiên Vi nhìn chằm chằm hắn ta hồi lâu. Giờ đây hắn ta gầy gò xương xẩu, sắc mặt vàng vọt, dưới sự tra tấn lâu dài, hai má đã hóp lại, đôi mày mắt từng đẹp đẽ giờ đã trở nên đục ngầu, thậm chí một bên mắt đã mù.