Khúc Xuân Ca Trên Nhánh Cây Tàn - Phần 28
Cập nhật lúc: 2024-10-16 09:11:46
Lượt xem: 295
Cho đến khi lửa hiệu ngoài thành bùng lên, hắn ta mới giật mình tỉnh ngộ, vội vàng đứng dậy: "Chuyện gì vậy! Sao đài lửa hiệu lại sáng lên?"
Dưới đại điện, một tiểu thái giám hoảng hốt chạy vào: "Bẩm điện hạ, không hay rồi, Nghiễn Nam Tề đánh đến ngoài thành rồi."
Tề Vương ngã ngồi xuống sập, đôi mắt đầy vẻ sợ hãi. Hắn ta luống cuống đứng lên rồi lại ngồi xuống một cách mơ hồ, cuối cùng trong cơn hoảng sợ mới vạch rõ suy nghĩ.
Sở Tướng quân đã kháng chỉ, tin tức hắn ta nhận được là giả.
Giờ đây quân địch đã đến chân thành, thế cục đã định.
Hắn ta ngồi phịch xuống, bỗng tàn nhẫn nói: "Truyền ý chỉ của cô, Sở Tướng quân công nhiên kháng chỉ, coi như mưu phản. Truyền lệnh xuống, ai có thể lấy được thủ cấp cuả Sở Tướng quân, cô sẽ phong làm Vĩnh An Đại Tướng quân."
Giọng nói của hắn ta vang vọng khắp đại điện, nhưng không ai đáp lại. Giờ đây đâu còn như xưa, còn ai thèm nghe thánh chỉ này nữa.
Thấy không ai hành động, hắn ta điên cuồng cầm bút soạn chiếu thư, đóng ấn ngọc.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Hắn ta đứng dậy nhét thánh chỉ vào lòng tên thái giám, vừa đá vừa mắng: "Còn không mau đi truyền chỉ!"
Tiểu thái giám lăn lộn bò ra khỏi đại điện.
Thấy lá rụng biết mùa thu đến, bên ngoài sớm đã hỗn loạn. Cung nữ thái giám thu dọn đồ đạc, chạy trốn tán loạn.
Tiểu thái giám nhìn thánh chỉ trong tay. Một giây sau vứt nó xuống, nhập bọn với đám người đang bỏ trốn.
Tờ giấy vàng rực ấy cũng bị giẫm nát dưới chân mọi người.
30
Quân lính đã đến chân thành, bách tính ngoài thành đều hò hét, đòi lấy thủ cấp của tên cẩu Hoàng đế.
Tề Vương ngồi một mình trong điện. Giờ đây trong cung ai nấy đều lo cho bản thân, chẳng còn ai quan tâm đến sống c.h.ế.t của hắn ta nữawHắn ta nhìn ánh lửa bên ngoài, lẩm bẩm: "Thật sự kết thúc như vậy sao?"
Bỗng nhiên hắn ta nghĩ ra điều gì đó, dẫn theo vài trăm thị vệ còn lại, xông ra khỏi hoàng thành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/khuc-xuan-ca-tren-nhanh-cay-tan/phan-28.html.]
Trong Sở phủ.
Sở Nghiên Vi mặc một thân chiến bào, tóc đen buộc cao, dẫn theo hai trăm thân binh mà phụ thân để lại đã đợi sẵn từ sớm.
Sở Nghiên Vi biết Tề Vương nhất định sẽ đến.
Ngoài cửa, Tề Vương ngồi trên lưng ngựa lớn tiếng quát: "Sở Nghiên Vi, nếu ngươi chịu khuyên phụ thân ngươi quay đầu, cô có thể hứa với ngươi sẽ bỏ qua toàn bộ chuyện cũ."
Sở Nghiên Vi đứng sau bức tường lạnh lùng nở nụ cười, nỏ mạnh hết đà còn dám to còi.
"Sở gia đời đời trung dũng, nhưng trung với vạn dân thiên hạ. E rằng phải làm ngươi thất vọng rồi."
Tề Vương nghe vậy, nét mặt hiện lên vẻ độc ác: "Vậy đừng trách cô không khách sáo, b.ắ.n tên!"
Ra lệnh một tiếng, vạn mũi tên đồng loạt phóng ra, bầu trời Sở phủ bị mũi tên phủ kín. May mà Sở Nghiên Vi đã có chuẩn bị từ trước, thân binh phụ thân để lại đều thân kinh bách chiến, sớm đã cầm khiên che chắn, tạo thành bức tường đồng vách sắt.
Tề Vương thấy vậy lại ra lệnh hỏa công, muốn đốt trụi Sở phủ. Nhưng tiếc rằng Sở Nghiên Vi đã sớm đặt đầy thùng nước ở các góc tường, vừa có lửa là dập tắt ngay lập tức.
Giờ đây hai bên giao chiến, tất nhiên không thể ngồi yên chờ chết.
Sở Nghiên Vi ra lệnh lấy b.o.m khói do Trương An Ninh đặc biệt chế tạo ra, vật này rơi xuống đất sẽ dễ dàng tản ra, hít vào mũi miệng sẽ khiến người ta nôn mửa không ngừng, cơ thể mềm nhũn.
Sở Nghiên Vi hạ lệnh một tiếng, b.o.m khói lập tức bay ra ngoài tường.
Thuộc hạ của Sở Nghiên Vi đều đã che kín mũi miệng, đợi đến khi khói tan, nàng hạ lệnh một tiếng, thuộc hạ xông ra khỏi Sở phủ.
Hai bên giao chiến, nhưng thủ hạ của Tề Vương sớm đã kiệt sức, lần lượt bại trận.
Sở Nghiên Vi bước ra từ làn khói bụi, từ trên cao nhìn xuống Tề Vương: "Ngươi có nghĩ đến ngày hôm nay không?"
Tề Vương nhổ một ngụm chất bẩn trong miệng, cười gằn: "Nếu không phải ngươi dùng quỷ kế, ta nhất định sẽ lột được da ngươi."
Thắng làm vua thua làm giặc, Sở Nghiên Vi không nói gì, ra hiệu cho thuộc hạ dẫn hắn ta đi. Nhưng khi xoay người, không ngờ Tề Vương vẫn còn sức tấn công. Hắn ta rút đao xông tới, một luồng gió mạnh lướt qua bên tai.