Không ngoảnh lại - 3
Cập nhật lúc: 2024-11-18 21:18:50
Lượt xem: 441
Hai tay tôi bị còng, phần xích của cái còng nằm trong tay hắn.
Cảm giác cứ như rơi giữa mây mù, mặc hắn chơi đùa.
“A…”
Tôi dừng lại ở đâu đó, sau eo đột nhiên đụng phải một vật cứng.
Ngay sau đó, trước mặt ập đến nhiệt độ cơ thể ấm áp. Sự tương phản giữa nóng và lạnh khiến tôi không khỏi kêu lên một tiếng.
…Mảnh vải trên mắt được vén lên.
Đột ngột tiếp xúc với ánh sáng khiến tầm mắt tôi bị lóa vài giây trước khi tôi có thể tập trung vào gương mặt trước mặt mình.
Ba năm không mặt, đường nét khuôn mặt Bùi Kính Yến càng thêm sắc sảo. Mọi cử động của hắn đều toát ra khí chất của người thành đạt.
Quả nhiên tiền tài bồi dưỡng con người.
Cảm nhận được ánh mắt của tôi, Bùi Kính Yến đang đứng ngược sáng cười, nói: “Lâm Tang Nguyệt, đã lâu không gặp.”
…
Không phải tôi chưa từng nghe tin tức trong nước về Bùi Kính Yến.
Ba năm qua, hắn như một giấc mộng lan truyền trong miệng người người.
Nghe nói hắn lập một công ty ở nước ngoài, công ty phát triển với tốc độ sét đánh, sau đó tầm ảnh hưởng nhanh chóng mở rộng về trong nước, chèn ép những doanh nghiệp cùng ngành khác.
Hắn giành được danh hiệu vinh dự Timberburg* khó đạt được nhất, hoàn thành khóa học và tốt nghiệp trước hạn.
*(Tác giả viết là 汀堡: Đinh bảo, tụi mình search không ra, bạn nào biết thì chỉ cho tụi mình với nhé)
Mọi người đều nói rằng hắn là một thế lực mới nổi cực kì mạnh mẽ. Thêm nữa, ngoại hình Bùi Kính Yến khá ngon lành, mọi người trong giới bàn luận về hắn rất nhiều.
Tuy nhiên, nghe nhiều mấy chăng nữa cũng không bằng tận mắt thấy trước mặt. So với thời đại học trẻ trung, hiện tại hắn điềm tĩnh và tự tin hơn. Toàn thân đều toát ra vẻ thong dong và nắm chắc.
7.
Bùi Kính Yến lấy chìa khóa trong túi ra và tháo còng tay cho tôi.
Sau khi được tự do, tôi bắt đầu quan sát xung quanh. Trong phòng chỉ có một chiếc sôpha và một bàn bi-da. Cách trang trí và sắp xếp cực kì tối giản, giống hệt với phong cách riêng của hắn. Sau lưng tôi là mép bàn bi-da.
Bùi Kính Yến bên cạnh tôi rời đi và lấy một cây cơ từ bên cạnh, sau đó hạ thấp cả đầu lẫn cơ thể, mắt nhắm chuẩn mục tiêu.
“Cạch.”Bi trắng lăn đi dưới tác dụng từ cú thúc của hắn, đập vào số bi được xếp thành hình tam giác trước mặt. Những quả bi đủ màu lập tức tỏa ra, toàn bộ lăn vào lỗ không sót quả nào.
Hắn xếp bi lại như cũ rồi đưa cơ cho tôi, nói: “Thử chút không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/khong-ngoanh-lai/3.html.]
Chỉ là trò bi-da mà thôi, một môn xã giao sẽ được học trong các lớp học lễ nghi.
Tôi hạ cơ, nhắm chuẩn bi trắng trước mặt, tiếc là kỹ thuật của tôi không thạo được bằng Bùi Kính Yến nên có chút sai lệch. Chỉ có một vài bi vào lỗ, đa số đều còn nằm trên bàn.
Tôi chuyển cơ lại cho hắn.
Bùi Kính Yến híp mắt, lại lần nữa nhắm chuẩn bi trắng, một phát ăn ngay.
“Sao anh vẫn thích đánh bi-da đến vậy?” Tôi nhận lại cơ rồi khom người, lên tiếng hỏi cùng lúc với tiếng bi va chạm vang lên.
“Kỹ năng của em chẳng tiến bộ chút nào.” Bùi Kính Yến nói sang chuyện khác.
“Tôi lại không giống anh, bình thường không có chuyện gì sẽ không nhớ đến việc chơi bi-da.”
Tôi dựng cơ, cầm lơ lên và bôi bôi lơ lên đầu cơ. Tôi chẳng hiểu ra sao cả, nói: “Đừng dùng sự chuyện nghiệp của anh để xét nét sở thích của tôi.”
Bùi Kính Yến rất thích chơi bi-da, thời còn đại học hắn từng tham gia tranh giải, lấy được cả chứng chỉ và cúp. Lúc đó tôi và hắn cùng tham gia một câu lạc bộ bi-da, cũng có cơ hội đánh với nhau vài lần. Hoàn toàn không cách nào so được.
“Không phân tích nguyên nhân sao? Tại sao lại trượt?”
Tôi nhắm bi trắng về phía bi xanh trước mặt, vô thức trả lời: “Còn có thể vì sao chứ…”
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Bùi Kính Yến đột nhiên đến gần, choàng cả người lên người tôi, một tay đỡ chuôi cơ, một tay nắm tay tôi, sau đó cứng rắn dùng lực quay tôi sang một góc khác, nhắm vào bi đen bên cạnh.
“Mắt nhìn quá kém.”
Hắn vừa dứt lời, cơ đã chuẩn xác đánh trúng bi đen, tiện đà đụng bi xanh bên cạnh rồi cùng lăn vào lỗ.
Bùi Kính Yến lùi lại một bước, tách khỏi tôi. Hắn đi về phía chiếc sôpha gần đó ngồi xuống, trong tay cầm bật lửa, ngọn lửa lúc cháy lúc tắt.
Hắn ngậm điếu thuốc dành cho nam giới trong miệng, cúi đầu châm lửa.
“Lâm Tang Nguyệt, cược không?... Tôi cược hắn ta sẽ không giữ lời.”
8.
Tôi bị đưa về biệt thự của Bùi Kính Yến.
Tuy tôi mang tiếng là “con tin” bị Bùi Kính Yến tạm giữ ba ngày nhưng từ đầu đến cuối hắn chưa từng hạn chế quyền tự do cá nhân của tôi. Tôi có thể tham quan mọi nơi trong biệt thự của hắn.
Người giúp việc phụ trách chăm sóc tôi cũng lễ phép gọi tôi là “tiểu thư”.
*(tiểu thư - cách gọi chỉ những cô gái chưa lấy chồng)*
Tôi được sắp xếp vào ở phòng khách thứ hai bên phải phòng ngủ chính. Ban công phòng tôi giáp với ban công phòng ngủ chính. Thỉnh thoảng