Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Không bỏ - Chương 7

Cập nhật lúc: 2024-08-31 17:32:38
Lượt xem: 3,366

Từ kinh thành đến Giang Nam nhanh nhất cũng phải mất nửa tháng, nữ nhân xuyên không không biết Thẩm Hành Vân sẽ ở lại Giang Nam bao lâu, trong lòng liền sốt ruột.

 

"Hành Vân, ta đi cùng đệ."

 

Thẩm Hành Vân từ chối.

 

"Chuyến đi này đường xá xa xôi, thân thể tỷ vốn yếu ớt, lại mới khỏi bệnh nặng, không thích hợp bôn ba."

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

 

"Hơn nữa, Giang Nam có không ít loạn dân hung hãn, ta không muốn tỷ mạo hiểm."

 

Thẩm Hành Vân cũng không nỡ rời xa nàng, nhưng trong lòng hắn, an nguy của nàng là quan trọng nhất.

 

Dù nữ nhân xuyên không có kiên trì muốn cùng hắn đi, hắn cũng không đồng ý, ngược lại có chút khó hiểu: "A tỷ, trước đây, tỷ luôn chê ta bám lấy tỷ quá mức. Ta ra ngoài, tỷ vui mừng còn không hết. Sao lần này tỷ lại dính người như vậy."

 

Nữ nhân xuyên không giống như quả pháo bị dập tắt, một lúc lâu sau, nàng mới vội vàng ứng biến: "Ngày đó ta rơi xuống hồ, suýt chút nữa thì mất mạng. Ta mới hiểu được, ta không muốn xa đệ, chỉ muốn cùng đệ sống tốt quãng đời còn lại."

 

Thẩm Hành Vân nghe vậy mỉm cười.

 

"A tỷ, ngày tháng của chúng ta còn dài. Tỷ ở nhà, chờ ta trở về là được."

 

Nữ nhân xuyên không vẫn còn vùng vẫy: "Ta thật sự không thể đi cùng đệ sao?"

 

Thẩm Hành Vân gật đầu, ánh mắt dịu dàng vuốt ve nốt ruồi nhỏ sau tai nàng: "Ta cũng rất không nỡ xa cách A tỷ, nhưng ta không thể vì ham muốn của bản thân mà bất chấp an nguy của A tỷ."

 

Nữ nhân xuyên không bất đắc dĩ, chỉ có thể thốt ra một câu khô khan: "Đi sớm về sớm."

 

Thẩm Hành Vân xoay người đi ra ngoài.

 

Bên ngoài mưa gió lất phất.

 

Tiểu tư vội vàng bung dù, che cho hắn một khoảng bình yên nhỏ bé.

 

Đi được một đoạn, Thẩm Hành Vân dùng giọng nói chỉ có người bên cạnh mới nghe thấy được, dặn dò tiểu tư: "Khoảng thời gian ta không có ở đây, A tỷ mỗi ngày làm những gì, ngươi hãy để nha hoàn bên cạnh nàng ghi chép lại tỉ mỉ, gửi cho ta."

 

"Vâng." Tiểu tư cảm thán: "Công tử đối với phu nhân thật sự là dụng tâm. Cho dù phải xa cách một thời gian, cũng không muốn bỏ lỡ chút nào của phu nhân."

 

Thẩm Hành Vân thản nhiên nói: "Chuyện này, ta không hy vọng A tỷ biết được. Nếu có kẻ nào không giữ được miệng..."

 

Hắn không nói tiếp, chỉ nhìn tiểu tư một cái thật sâu.

 

Tiểu tư biết rõ thủ đoạn của hắn, cũng hiểu rõ lời còn chưa nói ra của hắn là gì.

 

Hắn rùng mình một cái, lại khôi phục dáng vẻ trầm mặc ít nói như ngày thường: "Thuộc hạ hiểu rõ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/khong-bo/chuong-7.html.]

Thẩm Hành Vân khẽ gõ lên chiếc nhẫn ngọc trên tay, thấp giọng lẩm bẩm: "Dụng tâm sao?"

 

Hắn quay đầu lại.

 

Xuyên qua màn mưa, hắn nhìn thấy nữ nhân xuyên không vẫn đứng dưới mái hiên nhìn mình.

 

Hắn nhếch môi, nở một nụ cười dịu dàng, hai má nữ nhân xuyên không ửng hồng.

 

Chờ hắn quay đầu lại, lập tức trở nên mặt không cảm xúc, toàn thân lạnh lẽo.

 

Ta cảm thấy Thẩm Hành Vân dường như đã nhận ra điều gì đó, nhưng lại cảm thấy hắn có thể chỉ là đơn thuần quan tâm nữ nhân xuyên không.

 

Tính tình của hắn chính là như vậy, sâu không lường được, khiến người ta khó đoán.

 

Thẩm Hành Vân đi mất ba tháng, không biết khi nào mới trở về.

 

Lúc đầu, nữ nhân xuyên không tâm tình còn coi như bình tĩnh, ăn uống đều bình thường.

 

Lúc nhàn rỗi, nàng cũng không quên làm cho Thẩm Hành Vân vài bộ y phục giày dép, viết thư từ gửi cho hắn.

 

Dùng lời của nàng mà nói, đây gọi là "cọ xát độ hảo cảm".

 

Theo thời gian trôi qua, nữ nhân xuyên không phát hiện thời hạn công lược Thẩm Hành Vân của nàng chỉ còn lại khoảng nửa năm, nàng bắt đầu sốt ruột.

 

[Thẩm Điệu này thể nhược, rất khó có con.]

 

[Thẩm Hành Vân lại không muốn có con xen vào cuộc sống của hắn và Thẩm Điệu, mỗi lần đều làm rất kỹ càng.]

 

[Ta muốn trong vòng một năm mang thai con của Thẩm Hành Vân cũng không phải là chuyện dễ dàng. Hơn nữa, hiện tại thời gian dành cho ta còn chưa đến nửa năm.]

 

Nàng phàn nàn với hệ thống.

 

Hệ thống thần thông quảng đại, nàng rất nhanh liền lấy được một viên thuốc từ đó.

 

Nghe nói, chỉ cần nam nữ sau khi ân ái. Nữ tử uống viên thuốc này là có thể dễ dàng mang thai.

 

Tâm tình của nữ nhân xuyên không, lại một lần nữa ổn định.

 

[Hệ thống, gói quà tân thủ của ngươi thật sự rất hữu dụng, đáng tiếc, ta chỉ có thể đổi một thứ.]

 

[Ta không tin, Thẩm Hành Vân sẽ ra ngoài một năm.]

 

[Thẩm Hành Vân sau khi xa cách ta lâu ngày gặp lại, nhất định sẽ không quân tử giống trước kia như vậy. Đến lúc đó, chúng ta củi khô lửa bốc, hehehe...]

 

Loading...