Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Khoe Mẽ - 4

Cập nhật lúc: 2024-08-13 16:51:51
Lượt xem: 2,148

Mẹ Quân Quân liếc qua tôi: “Tôi cho cô ta một ngàn mà cô ta còn chê ít, cái đầu của con gái cô ta cũng không phải là gắn kim cương.”

Những ngón tay của tôi siết chặt thành nắm đấm….

4.

“Tôi không thèm chút tiền cỏn con của cô, cô….. ” Tôi buột miệng mắng.

Chưa kip nói hết câu thì bị giáo viên chủ nhiệm bước vào ngắt lời.

“Chúng ta đều là những người có học thức, xin đừng làm ồn!”

Giáo viên chủ nhiệm nhìn tôi với vẻ không vui.

Cô nói tiếp: “Buổi họp phụ huynh lần này có hai việc chính. Thứ nhất, là nhà trường thông báo cho phụ huynh, về một số lưu ý khi cho con em nhập học. Thứ hai, là tổ chức bầu chọn chủ tịch hội phụ huynh.”

“Chức vụ chủ tịch hội phụ huynh là cầu nối giữa nhà trường và các phụ huynh, đây là nhiệm vụ quan trọng. Nhưng tôi mong mọi người hãy tự lượng sức mình.”

Giáo viên chủ nhiệm dừng một chút sau đó nhìn tôi đầy ẩn ý.

“Các phụ huynh, nếu không có đủ điều kiện kinh tế và các năng lực khác tôi khuyên mọi người không nên tham gia bầu cử.”

“Tôi làm được.” 

Một vị phụ huynh giơ tay lên: “tôi tốt nghiệp đại học Thanh Hoa, thông thạo tám ngôn ngữ.”

“Tôi cũng làm được” Một vị phụ huynh khác giơ tay “Tuy tôi không có trình độ cao nhưng tôi là người bản địa, gia đình tôi có tám tòa nhà gần nội thành.”

“Mọi người hãy nhớ kĩ nhé, là tám tòa nhà chứ không phải tám căn hộ nhé.”

……

Các phụ huynh lần lượt giơ tay, khoe về bằng cấp danh giá, quá trình du học, vị trí cao của chồng, số lượng xe hơi và căn hộ trong gia đình….. 

Cuộc bầu chọn chủ tịch hội phụ huynh dường như đã biến thành cuộc thi khoe khoang giữa các phụ huynh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/khoe-me/4.html.]

 “Tốt lắm, tốt lắm.”

Giáo viên chủ nhiệm nhìn với vẻ khen ngợi: “Năng lực của mọi người đều thật đáng nể.”

Tôi không nói gì.

Với tư duy “tài không lộ mặt” và phong cách khiêm tốn của gia đình, tôi quyết định từ bỏ cuộc bầu chọn.

“Thưa cô, chức chủ tịch này nhất định phải là của tôi.” Trong đám đông giọng nói của mẹ Quân Quân vang lên rõ ràng.

Cô ta tự hào nói: “Cả tôi và chồng tôi đều có bằng tiến sĩ, và đều tốt nghiệp đại học harvard. Chồng tôi còn là giám đốc một công ty được niêm yết, thu nhập hàng năm nên tới chục triệu, chưa kể đó gia đình tôi có ba biệt thự, ba chiếc xe là BMW, Maybach, Bentley Azure….”

Những lời này vừa nói ra, các vị phụ huynh bên dưới đều tỏ vẻ ngưỡng mộ. Dù sao, một vị phụ huynh vừa giàu có vừa có học thức, ai cũng phải ngưỡng mộ.

“Mẹ của Quân Quân thật lợi hại.” Trên khuôn mặt của giáo viên chủ nhiệm cũng bắt đầu lộ vẻ nịnh bợ.

Tôi nhíu mày nhìn.

Đing Đong…

(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)

Điện thoại của tôi đột nhiên nhận được một tin nhắn.

Đây là tin nhắn từ nhân viên của tôi, tin nhắn là về gia cảnh của giám đốc kinh doanh họ Vương trong công ty tôi. Quả nhiên không ngoài dự đoán, vợ của giám đốc Vương chính là mẹ của Quân Quân.

Cha của Quân Quân đúng là tốt nghiệp từ đại học Harbin, nhưng không phải là đại học Harvard mà là đại học Cáp Nhĩ Tân

*(Cáp Nhĩ Tân có tên đầu tiên trùng với chữ Harvard, TQ có thói quen lấy tên đầu + đại học => cách gọi ngắn trường ĐH)

 

Chồng cô ta đúng là làm giám đốc ở công ty niêm yết và thu nhấp hàng năm lên tới chục triệu nhưng đó là làm việc cho gia đình tôi. Và điều kiện để có thu nhập hàng năm chục triệu đó là phải đạt doanh thu hàng tỷ cho công ty. Nếu không, hàng tháng chỉ có mức lương cố định một vạn mà thôi.

Còn ba căn biệt thự kia, tôi nghĩ mẹ Quân Quân đã thêm thắt thêm một chút. Dù sao, nhân viên của tôi cho biết, ngôi nhà mà mẹ Quân Quân đang mua là nhà ngôi nhà cũ đang được mua trả góp.

Hai căn nhà còn lại là nhà của bố mẹ hai bên ở quê tự xây dựng.

Còn về ba chiếc xe, thì càng phóng đại hơn.

Loading...