Khổ Qua Nhân Thịt - 1
Cập nhật lúc: 2024-07-30 12:52:41
Lượt xem: 294
Đêm khuya thanh vắng, ở giữa cái xứ khỉ ho cò gáy này đã chìm sâu vào giấc ngủ, chỉ còn lại tiếng con giun con dế kêu râm rang giữa màn đêm tĩnh mịch. Bà Tám lúc ấy đang ngủ say trên ván thì đột nhiên nghe thấy tiếng động bên ngoài cửa. Bà Tám vốn tưởng rằng có chó nhà ai nửa đêm qua rượt bầy gà trong sân nhà mình nên liền vội ngồi dậy đi kiểm tra. Vốn là nhà ở quê thời ấy đều là nhà tranh vách lá, cái cửa sổ nhà bà Tám để trống hoác cho gió lùa vào mát, lúc này bà Tám đi tới bên cửa sổ ghé mắt ra ngoài xem như thế nào.
Hôm nay rõ ràng đã là đêm hai mươi chín tết, đáng lẽ ra trăng phải lặn từ lâu rồi chứ, nhưng sao bà Tám lại thấy ánh trắng vàng nhạt soi xuống thế này. Vốn là đang say ngủ nên bà ấy cũng không để ý, cứ như vậy mà nhìn xem nhà mình có bị trộm gà hay không thôi. Nhưng rõ ràng bầy gà nhà bà vẫn còn đang say ngủ trong chuồng, và cái âm thanh ông ào kia…
Lúc này bà Tám vốn định quay vào tiếp tục giấc ngủ thì đột nhiên bà nhìn thấy ngay miệng giếng giữa sân xuất hiện một bóng người đang ngồi. Ban đầu bà cứ nghĩ là ai đó sang giếng nhà bà lấy trộm nước nên bà vừa đẩy cửa tre chính ra ngoài vừa lẩm bẩm: “Tổ cha đứa nào, nửa đêm đi trộm nước làm cái gì. Ngày mai qua lấy không phải là được rồi sao, tao có làm hiểm với ai đâu chứ.”
Nào ngờ vừa ra khỏi cửa nhà thì bà Tám bắt đầu mơ hồ nhận ra bóng người kia đang ngồi chứ không giống hành động lấy nước cho lắm. Chẳng nghĩ nhiều, bà lên tiếng hỏi to: “Đứa nào ngồi ở đó vậy bây, tết nhất tới nơi, sao lại cãi nhau với chồng làm gì rồi đêm hôm a đây ngồi.”
Rõ ràng trường hợp này cũng thường xảy ra nên bà Tám không lấy làm lạ. Thế nhưng bóng người kia vẫn không thấy trả lời, vì vậy bà Tám đi gần lại thì phát hiện bóng người kia đang khóc thút thít. Mắt bà Tám vốn dĩ không được tốt lắm, vì vậy đi đến sát phía sau lưng người kia bà mới nhận ra dáng người và bộ quần áo trông rất quen, đây rõ ràng là con gái của bà.
“Hoa, sao mày nửa đêm không ngủ chạy qua đây ngồi khóc lóc làm gì?”
Mặc bà Tám nói, Hoa vẫn cứ ngồi bất động. Vừa buồn ngủ lại gặp Hoa như thế nên bà Tám tức giận nói: “Cái con này, nửa đêm mày không ngủ mà báo làng xóm hả?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/kho-qua-nhan-thit/1.html.]
Nhưng mà lúc bà cạm tay vào vai Hoa thì thấy rõ ràng rất kì lạ, dù trời đêm về tết có chút lạnh nhưng mà không đến nỗi lạnh như băng thế này chứ?
“Hoa…”
Bà Tám chỉ tưởng con gái mình ốm nặng, nhưng nào ngờ Hoa nghe tiếng bà gọi thì quay lại và dứt khoác dọa cho bà c.h.ế.t điếng. Khuôn mặt Hoa nát bươm như bị ai đó băm trăm ngàn mảnh, ngay cả tay chân cũng thế, điều này khiến bà Tám liên tưởng đến cảnh người ta băm thịt làm thịt viên. Không kịp phản ứng gì, bà Tám chỉ thấy Hoa nở một nụ cười quái dị rồi đưa tay đẩy bà rơi tõm xuống giếng lạnh.
Bà Tám cảm nhận được cái lạnh rất rõ ràng, nước tràn qua mặt bà làm cho hô hấp dần trở nên khó khăn nhưng bà không có chút sức lực nào để vùng vẫy. Rõ ràng nước không lạnh tới như vậy, nhưng bà lại cảm thấy giống như mình đã bị ngâm dưới nước này lâu lắm rồi, cảm giác cái lạnh thẩm thấu từ ngày này sang ngày khác.
Không chút sức lực vùng vẫy, bà Tám đã buông xuôi…
Nhưng ngay lúc bà cảm thấy như mình đã từ giã cuộc đời thì đột nhiên giật mình thức dậy!
Hóa ra bà Tám đang nằm mơ, một cơn ác mộng!
Lúc này tuy đã tỉnh nhưng bà vẫn cảm thấy cả người không chút sức lực, phải đợi một lúc lâu bà mới trở mình được. Điềm gì thế này, tết đến nơi sao lại tự dưng nằm mơ thấy ác mộng như thế. Mất một lúc hoàn hồn, bà Tám vén mùng xuống khỏi ván, đi tới chỗ bàn thờ thắp cho chồng mình một cây nhang rồi lẩm bẩm khấn vái gì đó mới thẫn thờ quay về ván nằm. Bà Tám không ngủ được, cứ trăn trở rồi lại gác tay lên trán suy nghĩ về giấc mơ kia, tuy bà cũng thường hay nằm mơ, thế nhưng giấc mơ này lại kì lạ và chân thực tới như vậy.