Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Khinh Nhan - Chương 08

Cập nhật lúc: 2024-06-14 19:22:52
Lượt xem: 2,059

Tổ mẫu lễ Phật nên ta muốn tự tay chép kinh Phật để chúc thọ cho tổ mẫu. 

 

Ta không thể tiếp tục đợi trong cái viện nhỏ của di nương được nữa, dù có cùng tổ mẫu ăn chay niệm Phật cũng tốt hơn nhiều so với việc bị di nương tra tấn ở đây cả đời và dùng danh nghĩa “hiếu thảo” để đè c.h.ế.t ta. 

 

Từ ngày ta học được viết chữ, ta đã mượn danh nghĩa làm bài tập về nhà để chép kinh. 

 

Di nương ta mù chữ, không chịu nổi việc ta đi học nên luôn quấy rầy khi trông thấy ta học viết chữ. 

 

Ban đêm, bà ta trách ta thắp đèn đọc sách sáng quá, nên chỉ chừa lại cho ta một ngọn nến lờ mờ. 

 

Ta sợ hư mắt, đành phải dậy từ sáng sớm và đến học đường chép kinh Phật. 

 

Chỉ cần để giấy, bút và nghiên mực trong phòng, cuối cùng rồi cũng sẽ bị vứt hết, đồ đạc thu dọn xong thì luôn bừa bộn. 

 

Khi ta tịnh tâm ôn tập sách vở, di nương lại mặc trang phục kinh kịch, cất giọng hát ở bên cạnh. 

 

 

Đến ngày đại thọ của tổ mẫu, ta dâng cuốn kinh Phật mà ta đã chép lên, nói với chất giọng trẻ con ngây ngô: “Tổ mẫu, cháu gái không có sở trường nào khác, nên cháu đã chép một trăm cuốn kinh Phật, cầu mong Phật Tổ phù hộ cho tổ mẫu sống lâu trăm tuổi, phúc thọ kéo dài."

 

Đích tỷ ở bên cạnh nói thay ta: “Tổ mẫu, muội muội mới học viết chữ được hai tháng đã chép nhiều kinh sách như vậy, hẳn đã bỏ ra không ít công sức.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/khinh-nhan/chuong-08.html.]

Ma ma đứng bên cạnh tổ mẫu mở ra xem, nhìn thấy nét chữ còn non nớt, lực bút chưa đủ, thoạt nhìn đây là nét chữ của một đứa trẻ đang vỡ lòng. 

 

Nhưng điều hiếm hoi là quyển nào cũng được hoàn thiện cẩn thận và nắn nót, không hề có một sai sót nào. Trên mặt tổ mẫu nở nụ cười hài lòng. 

 

Khuôn mặt của phụ thân rạng rỡ, ông ấy nhìn ta với ánh mắt khen ngợi: “Mẫu thân, hai nha đầu này hiếu thảo quá. Người làm con trai như con đây, còn không bằng hai đứa cháu gái của người.”

 

Giữa những tiếng chúc “Lão phu nhân có phúc”, “Con cháu hiếu thảo, cơ thể khỏe mạnh” của các vị khách mời, tổ mẫu nở nụ cười tựa Phật Di Lặc. 

 

Tổ mẫu khen ngợi không thôi: “Xưa nay hai đứa cháu gái của ta luôn hiếu thảo, cũng nhờ mẫu thân của chúng nó dạy dỗ tốt. Người đâu, đến nhà kho lấy hai bộ trâm cài đầu bảo thạch, ban thưởng cho Mạn Nhi và Nhu Nhi."

 

Của hồi môn của tổ mẫu rất phong phú, nên trâm cài đầu mà bà ấy lấy ra đương nhiên có chất lượng vô cùng tốt.

 

Có điều trâm cài đầu được ban thưởng ở kiếp này quý giá hơn nhiều so với món ở kiếp trước. Những viên đá quý vừa to vừa sáng, không lẫn chút tạp chất nào. 

 

Ở kiếp trước, tổ mẫu không thích ta nên chỉ tặng ta một trâm cài đầu bằng hồng ngọc cho có quà như tỷ tỷ, đến cuối còn bị di nương đem đi trợ cấp cho nhà mẹ đẻ. 

 

6.

 

Ta nói dối rằng mình còn quá nhỏ, không thích hợp đeo trâm cài đầu bảo thạch nên đã tặng cho tỷ tỷ. 

 

Đích tỷ là người ngay thẳng chính trực, trong của hồi môn của phu nhân còn rất nhiều đồ tốt, không thiếu một bộ trâm cài đầu này. 

 

Loading...