Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

KHI NPC TÍNH CÁCH NỔI LOẠN THỨC TỈNH - CHƯƠNG 14

Cập nhật lúc: 2024-06-13 14:00:38
Lượt xem: 25

Sau khi quay về phòng riêng, tôi mới cẩn thận xem xét thiệp mời.

 

"Giấy là da người, mực là máu, khá thú vị đó chứ."

 

Truyện được chuyển ngữ bởi Góc tiểu thuyết của mèo đen. Vui lòng không reup dưới mọi hình thức

Tà Thần - kẻ chưa bao giờ lộ mặt, ngồi trên giường tôi cười nói.

 

"E là nếu làm mất nó, chúng ta sẽ phải bồi thường bằng chính da và m.á.u của mình."

 

Tôi bất mãn nhìn chiếc giường gỗ bị hắn lắc tới mức phát ra tiếng cọt kẹt.

 

"Nhẹ một chút, buổi tối tôi còn muốn ngủ..."

 

Lời còn chưa dứt, chiếc giường gỗ đã đổ sập xuống.

 

“Ngài làm cái gì vậy?” Tôi nhảy lên khỏi ghế, đau lòng nhìn phần còn lại của chiếc giường gỗ.

 

"Ngươi là khách, không sắp xếp được giường tốt là lỗi của chủ nhân nơi này, sao có thể trách ta được?"

 

Tà Thần nhếch môi, dùng chân đá vào tấm ván gỗ.

"Lúc ngươi ở trong đền của ta, ta có bao giờ để ngươi ngủ trên những thứ như vậy chưa?”

 

"Được rồi được rồi, ngài nói gì cũng đúng hết." Tôi mỉm cười: "Đêm nay tôi chỉ có thể ngủ trên ghế thôi, ngài hài lòng chưa?"

 

Tà Thần đang định tiếp tục thanh minh thì quản gia đã đến gọi tôi xuống lầu ăn tối.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/khi-npc-tinh-cach-noi-loan-thuc-tinh/chuong-14.html.]

Vừa ra ngoài, tôi tình cờ gặp Tiêu Sơn cũng đang đi ra ngoài.

Ánh mắt chạm nhau, tôi giả vờ hốt hoảng cúi đầu.

 

Cũng giả vờ như không nhìn thấy sự hoảng loạn trong mắt hắn.

 

"Cô... Đần." Anh ta ngăn tôi lại.

 

Không tồi, vậy mà lại nhớ tên tôi.

 

“Đây là lần đầu tiên cô tham gia trò chơi này phải không?” Anh ta đi thẳng vào vấn đề.

 

"Vâng," tôi nói: "Anh Tiêu có thể mang theo tôi đi cùng được không?"

 

"Cô đi một mình?"

 

Anh ta nheo mắt lại, khiến chúng trông càng nhỏ hơn.

Tôi chưa kịp trả lời thì Tần An An đã ôm anh ta từ phía sau và nhìn tôi với ánh mắt tràn đầy địch ý.

 

"Tiêu Tiêu, chúng ta mau đi xuống đi."

 

Nữ chính đang ở đây, đương nhiên anh ta cũng không tiện nói gì với tôi nữa.

 

Phải cảm ơn nữ chính rồi.

 

 

 

Loading...