Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Khách Cũ - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-09-29 19:29:50
Lượt xem: 1,307

Tổ phụ cùng phụ thân bọn họ tới sớm hơn dự kiến, tối hôm đó đã tới nơi.

Tuyết rơi lất phất, tổ mẫu đang treo đèn lồng đỏ lên cổng.

Ta cùng đường tỷ thì trải rơm rạ trước cổng, để khách đến không bị trượt ngã.

Mấy vị khách quen tới sớm, nhìn đường tỷ của ta với ánh mắt dâm tà.

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

Đường tỷ năm nay mười hai tuổi, hơn ta sáu tuổi, dung mạo như tuyết trắng giữa đêm trăng.

Các vị khách quen hỏi tổ mẫu khi nào đường tỷ bắt đầu tiếp khách, bọn họ muốn tới "khai trương".

Lời còn chưa dứt, đầu của một người trong số đó đã rơi xuống đất, lăn tới chân tổ mẫu.

Những người còn lại thấy tình hình không ổn muốn chạy trốn, cũng bị cắt đứt yết hầu ngay tại chỗ.

Ta cùng đường tỷ sợ hãi trốn sau lưng tổ mẫu, tổ mẫu lại thản nhiên nhìn về phía trước.

Trong màn đêm mờ ảo, hơn mười nam tử cao lớn mặc giáp đen xuất hiện như bóng ma.

Mấy người đi đầu thu kiếm, khom người chào tổ mẫu: "Mẫu thân."

Lúc này ta mới biết là các bá phụ và phụ thân của ta đã tới.

Ta dè dặt nhìn bọn họ, không biết ai là phụ thân.

Khi ông ấy bỏ rơi ta và mẫu thân, ta mới ba tuổi, không có chút ấn tượng nào về ông ấy.

Cho đến khi ánh mắt ta chạm phải một nam tử trẻ tuổi lạnh lùng.

Mơ hồ cảm thấy có chút quen thuộc.

Nhưng hắn lại dời mắt, không nhìn ta nữa.

Tổ mẫu bình tĩnh hỏi bọn họ: "Phụ vương của các con đâu?"

Vị bá phụ dẫn đầu đáp: "Phụ vương còn đang hành quân, sáng mai sẽ tới."

Tổ mẫu gật đầu, quay người nói với mẫu thân cùng các thẩm nương trong sân: "Khách cũ đã tới, các cô nương ra tiếp khách đi."

Sắc mặt các bá phụ đều biến đổi, sát khí đằng đằng.

Mẫu thân cùng bốn vị thẩm nương bước ra, ai nấy đều trang điểm kỹ càng, da trắng như ngọc, eo thon như liễu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/khach-cu/chuong-1.html.]

Gió lạnh thổi qua, lớp lụa mỏng bay phần phật trong gió tuyết, tựa như thần tiên muốn bay lên cung trăng.

Bọn họ khom người hành lễ: "Mời các vị khách quý vào trong."

Các bá phụ không nhúc nhích, chỉ nắm chặt kiếm trong tay.

Ta nhớ tới sáng sớm hôm nay có người tới báo tin, nói tổ mẫu mang theo nữ quyến làm cái nghề nhơ nhuốc này ba năm, khiến tổ phụ mất hết mặt mũi, ông ấy nhất định sẽ quay lại g.i.ế.c chúng ta, bảo chúng ta mau chóng chạy trốn.

Tim ta đập thình thịch, sợ hãi trốn sau lưng mẫu thân.

Đại nương lúc này chủ động tiến lên, đi tới trước mặt vị bá phụ dẫn đầu, giọng nói dịu dàng: "Thế tử, ngoài này gió lớn, mời chàng vào trong ngồi, thiếp đã chuẩn bị sẵn rượu quý và thức ăn ngon, để thiếp hầu hạ chàng nhé."

Bá phụ xoay cổ tay, thanh trường kiếm trong tay kề lên cổ đại nương.

Tổ mẫu lên tiếng: "Thiểu Lăng, đã tới rồi thì vào trong ngồi một chút cũng không sao, chẳng lẽ muốn ta ở ngoài trời băng giá này nói chuyện với các con sao?"

Thiểu Lăng, là tên của đại bá phụ.

Hóa ra ông ấy chính là phụ thân của đường tỷ, phu quân của đại nương.

Ta quay đầu nhìn đường tỷ, trong mắt tỷ ấy toàn là hận ý.

Sao có thể không hận chứ?

Ta là người nhỏ tuổi nhất trong đám tỷ muội, chuyện xảy ra ba năm trước cũng không nhớ rõ lắm, chỉ mơ mơ màng màng sống qua ngày.

Nhưng đường tỷ, mỗi chuyện trải qua đều khắc cốt ghi tâm.

Kiếm của đại bá phụ từ từ hạ xuống, đi theo đại nương vào trong sân.

Các thẩm nương khác cũng đi tới bên cạnh các bá phụ khác mời bọn họ vào trong.

Mẫu thân đi tới bên cạnh nam tử vừa nãy nhìn ta, ngón tay thon dài phủi đi bông tuyết trên vai hắn, giọng nói như chim oanh: "Tướng quân, mời chàng."

Nam tử kia đẩy mẫu thân ra, mẫu thân ngã xuống đất.

"Mẫu thân." Ta lập tức chạy tới đỡ người dậy.

Tổ mẫu nhìn hắn: "Thiểu Mẫn, sao con vẫn cứ nóng nảy như vậy."

Ta có chút mờ mịt.

Hóa ra, hắn là phụ thân của ta.

Loading...