Kết hôn rồi yêu - Phần 10
Cập nhật lúc: 2024-06-15 14:21:31
Lượt xem: 1,118
Ngày đầu tiên về nhà, tôi ngủ rất sâu vì bị thay đổi múi giờ.
Khoảng sáu giờ rưỡi, tôi bị đánh thức bởi tiếng chuông cửa.
Thằng nhóc Lê Hạo đó ngủ như lợn c..hết, điện thoại cũng không liên lạc được. Tôi dụi mắt rồi mang dép đi ra ngoài. Sau khi cánh cửa mở ra, mắt tôi lập tức mở to.
Giúp tôi với, sau một thời gian dài ở nước ngoài, tôi đã gặp được rất nhiều anh chàng đẹp trai.
Thẩm Viêm Châu trước mặt khiến tôi sáng mắt, khung xương rõ ràng, khí chất quyến rũ. Đặc biệt là cánh tay và cổ nổi lên những đường gân trông rất mạnh mẽ, thực sự rất đẹp trai.
Tôi mỉm cười: "Xin chào."
Chàng trai nâng chiếc mũ lưỡi trai màu đen lên, lạnh lùng nói: "Xin chào, tôi là gia sư được chú Lê thuê."
Anh dừng lại rồi hỏi lại: “Nếu không có vấn đề gì thì bây giờ chúng ta có thể bắt đầu dạy kèm.”
Sau khi phản ứng lại, tôi mỉm cười mở cửa: "Em trai này, mặc dù chị đây nhìn có vẻ non nớt nhưng cũng không phải là người cần em làm gia sư. Cậu phải gọi tôi là chị~"
Trước khi trở về Trung Quốc, bà Trần và ông Lê đã thúc giục tôi nhuộm lại tóc màu đen, túc này tôi không trang điểm, khuôn mặt mộc mạc, trông rất chỉnh tề.
Anh cụp mắt xuống và thấy tôi đang mặc một chiếc váy ngủ có dây đeo bằng lụa màu hoa mai. Dưới ánh mặt trời, da trắng đến phát sáng
"Chị……" Thẩm Viêm Châu lại lúng túng ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt tươi cười của tôi. Anh lập tức quay mặt đi, nhưng tai anh đỏ bừng.
Những ngày tiếp theo, thỉnh thoảng tôi sẽ tranh thủ mang trái cây, nước, đồ uống, quả hạch đến cho Lê Hạo... để lén nhìn Thẩm Viêm Châu, chủ yếu là vì bố mẹ tôi ra lệnh cho tôi ở nhà trông Lê Hạo nên không không có cơ hội nhìn thấy trai đẹp ở bên ngoài.
Thẩm Viêm Châu trước mặt là một nam nhân thuần khiết, cao 185+, có chút xa lạ và xa cách. Dù sao thì tôi cũng thấy điều đúng đắn.
"Đi thôi, đi thôi - một giờ đã trôi qua, có thể nghỉ ngơi. Thầy Thẩm, ăn chút hoa quả đi."
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Tên khốn kiếp Lê Hạo không biết gì, hắn hèn nhát nhắc nhở Thẩm Viêm Châu: “Thầy Thẩm, chị gái của em đã thích thầy rồi. Nếu tính tất cả những người từng là anh rể của em, không ai trong số họ ở bên chị em quá ba tháng. Thầy Thẩm, đừng bị vẻ ngoài vô hại của chị gái em đánh lừa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/ket-hon-roi-yeu/phan-10.html.]
Tôi ném đĩa trái cây xuống: "Đồ khốn kiếp! Hôm nay chị thật sự muốn hầm mày!"
Tên tiểu tử thi này thì biết cái gì? Tôi vẫn muốn có một tình yêu lâu dài nhưng luôn bị lừa hoặc đang trên đường bị lừa. Những tên khốn đó hoặc quan tâm đến tiền của tôi hoặc tài sản của ba tôi... Nếu không chia tay những người đàn ông này, liệu họ có ở lại đón năm mới?
Thẩm Viêm Châu lặng lẽ nhìn chúng tôi vụng về chơi đùa, như thể đó không phải việc của anh.
Tôi chợt chán nản, buông bàn tay đang định đánh Lê Hạo ra, nhẹ giọng nói: “Nó nói đúng, Thầy Thẩm, đừng để bị tôi lừa.”
Thẩm Viêm Châu hiếm khi ngẩng đầu lên liếc nhìn tôi.
2.
Ngày hôm sau, Thẩm Viêm Châu nghỉ một ngày.
Tôi không có gì để làm cả ngày.
Ngày thứ ba, Thẩm Viêm Châu vẫn xin nghỉ phép.
…
Mãi đến ngày thứ năm, tôi mới liếc nhìn Lê Hạo đang đung đưa chân trên ghế sofa, nằm mất tự nhiên.
Cuối cùng, tôi không thể không đánh nó.
"Đây, viết địa chỉ nhà của thầy Thẩm cho chị mày, nếu không, khi anh Lê và chị Trần hỏi, chị mày sẽ nói cho họ biết, mày nằm chơi một tuần, trên bài thi một câu cũng không động tới."
Lê Hạo cùng tôi thảo luận điều kiện, giọng khàn khàn: "Được, được, vậy chị có thể dẫn em đi cùng."
Dẫn nó đi? Nó sẽ cản đường, không nên dẫn. Nó giải thích một cách hợp lý: “Mang em theo đi, thầy Thẩm sống ở một nơi rất xa, không an toàn cho chị đâu, chị gái à.”
Sau đó tôi chở Lê Hạo đi tìm Thẩm Viêm Châu.