Kẻ săn mồi - 1
Cập nhật lúc: 2025-01-17 07:53:55
Lượt xem: 173
KẺ SĂN MỒI [FULL]
Tác giả: 听晨雪
Nguồn: Zhihu
Raw: Deĩng
Edit: Nhân Trí
Tôi vì cứu bạn trai Giang Hoài An mà bị hủy khuôn mặt.
Sinh nhật hắn, tôi bị bạn bè hắn sỉ nhục tập thể:
“Chị dâu, nếu đã đến đây, cho chúng tôi xem ‘huân chương tình yêu’ của chị được không?”
“Đi sang một bên, hiện trường tai nạn xe hơi lớn mà cũng dám nhìn, sẽ gặp ác mộng đấy.”
“Xấu như vậy còn ra ngoài dọa người, da mặt cũng thật dày.”
"Đừng nói như vậy, không trang điểm cũng có thể diễn phim kinh dị, nếu là cô thì cô có làm được không..."
Tiếng cười nhạo càng lúc càng nhiều khiến chân tay tôi luống cuống, nhìn về phía Giang Hoài An xin giúp đỡ.
“Đã bảo cô đừng tới, vậy mà nhất định phải theo tới khiến tôi mất mặt xấu hổ. Không có mắt sao, nơi này không hoan nghênh cô, còn không mau cút về đi!" Hắn phủi phủi tàn thuốc trong tay, lạnh lùng dời ánh mắt đi.
Trái tim chợt chìm xuống đáy biển lạnh như băng. Lúc này tôi mới phát hiện, chàng trai hứa hẹn vĩnh viễn không ghét bỏ tôi ngày đó, cuối cùng đã bị bóp c.h.ế.t trong năm tháng mênh mông.
1
Sinh nhật 30 tuổi của Giang Hoài An, hắn mở tiệc chiêu đãi tất cả bạn học ở Hải Thành, nhưng không dẫn tôi tham dự.
Lúc tôi "vũ trang đầy đủ" tìm được hắn, phòng bao náo nhiệt đột nhiên yên tĩnh.
“Này, nhìn xem là ai tới? Không phải là Lâm đại mỹ nhân đây sao!” Một người đàn ông cất giọng chế giễu.
“Bất lịch sự, người ta là vợ chưa cưới của anh Giang, chúng ta nên gọi là chị dâu.” Người đàn ông bên cạnh đẩy người vừa rồi một cái. Trông thì giống như giải vây cho tôi, nhưng trong giọng nói lại không có chút cung kính nào cả.
Lúc bọn họ trêu ghẹo tôi, ánh mắt vẫn lén liếc về phía ban công. Giang Hoài An đang ở bên đó gọi điện thoại, phòng bao động tĩnh lớn như vậy, hắn không có khả năng một chút cũng không nghe thấy. Nhưng hắn không có bất kỳ phản ứng nào.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Thấy thế, người trong phòng càng thêm không kiêng nể gì.
“Chị dâu, nếu đã đến đây, cho chúng em xem ‘huân chương tình yêu của chị đi.” Một người đàn ông nhìn quanh tôi một vòng, trong mắt lóe ra ánh sáng không có ý tốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/ke-san-moi/1.html.]
"Đi sang một bên, hiện trường tai nạn xe hơi nghiêm trọng mà cũng dám nhìn, không sợ gặp ác mộng à!"
Có cô gái liếc anh ta một cái. Tôi nhớ rõ cô gái này, đây là người đã nói rằng tôi đã dùng khuôn mặt để đánh cắp trái tim Giang Hoài An, còn dọa sẽ cào mặt tôi.
Tôi bị hủy khuôn mặt, người vui vẻ nhất có lẽ chính là cô ta.
Chỉ là Giang Hoài An từng cảnh cáo cô tránh xa, nếu có cô ta thì sẽ không có hắn.
Xem ra vật đổi sao dời, hắn đã tha thứ cho những tổn thương lúc trước cô ta đã làm với tôi.
Tình hình trở nên mất kiểm soát hơn lúc cô gái đó phơi bày vết sẹo của tôi một cách trần trụi.
“Xấu như vậy còn đi ra ngoài dọa người, da mặt cô cũng thật dày.”
"Đừng nói như vậy, không trang điểm vẫn có thể diễn phim kinh dị, đổi lại là cô thì cô có làm được không?"
"Người anh em này, cô ta có thể vẫn còn nghĩ mình là thiên nga trắng, quên mất mình đã biến thành vịt con xấu xí, mọi người không thấy buồn cười sao..."
Sự chế giễu ngày càng dữ dội hơn. Chân tay tôi luống cuống, nhìn về phía Giang Hoài An xin giúp đỡ.
Hắn đã cúp điện thoại, nhấc chân đi về phía phòng bao. Hôm nay hắn mặc một bộ đồ trang trọng. Chiếc áo vest vừa vặn tôn lên vòng eo thon gọn, đôi chân thẳng và thon dài dưới chiếc quần đã được ủi phẳng phiu.
Khuôn mặt hắn rõ ràng và cân đối, mái tóc đen và lông mày nổi bật, giờ đây hắn đã rũ bỏ vẻ kiêu ngạo của tuổi trẻ, trở nên cứng rắn và nghiêm nghị.
Giữa một đám bạn học dáng người nhiều ít đã thay đổi, hắn trở thành một phong cảnh tươi mát xinh đẹp.
Tôi cảm thấy rõ ràng tim mình đập lỡ một nhịp.
Giang Hoài An nhẹ nhàng liếc tôi một cái: “Đã bảo cô đừng tới mà vẫn nhất định phải theo tới làm người ta mất mặt xấu hổ. Không có mắt sao, nơi này không hoan nghênh cô, còn không mau cút về đi!"
Hắn phất phất tàn thuốc trong tay, lạnh lùng dời ánh mắt đi. Trái tim và tâm hồn tôi rung động như bị sét đánh.
“Cười c.h.ế.t người, lớn như vậy mà còn mắng vốn. Anh Giang cũng không để ý đến cô ta. Các anh em, đây không phải là trộm gà không được còn mất nắm gạo sao?"
Mọi người hoàn toàn buông bỏ cố kỵ, ngông cuồng cười to. Tiếng cười chuyển thành tiếng gầm rú sắc nhọn, xé nát lục phũ ngũ tạng của tôi. Lồng n.g.ự.c tôi đau đớn như nổ tung, trái tim như chìm xuống đáy biển băng giá.
Tôi đột nhiên nhận ra rằng những người này dám làm nhục tôi một cách tùy tiện là vì Giang Hoài An đã dung túng cho họ. Thật là ngu ngốc lúc nhờ đến sự giúp đỡ của một đao phủ. Tôi nhìn Giang Hoài An, nở nụ cười.
Chàng trai từng hứa hẹn vĩnh viễn không ghét bỏ tôi, cuối cùng bị bóp c.h.ế.t trong năm tháng mênh mông.