Kế Hoạch Chạy Trốn Của Chim Hoàng Yến - Chương 7-9
Cập nhật lúc: 2024-10-09 08:38:02
Lượt xem: 2,310
A, tôi cảm thấy mình cuối cùng đã tìm thấy con đường chia tay hợp lý thành công.
"Anh yêu, em hơi đói."
"Đã gọi món rồi, đầu bếp lát nữa sẽ mang đến."
Tôi là người không biết nấu ăn, Cố Tuân Chi thì quá bận rộn không có thời gian nấu nướng, bình thường đều là đầu bếp nấu xong rồi giao hàng tận nơi.
Nhưng bây giờ...
"Ơ, chẳng lẽ không phải anh đích thân nấu cơm cho em sao?"
Tôi tiếp tục diễn xuất, tự nói với mình: "Em yêu anh như vậy, anh chắc chắn rất tốt với em."
Tôi chống cằm, mặt đầy vẻ khao khát: "Trong đầu em có một hình ảnh, người yêu của em mặc tạp dề nấu cơm cho em, còn bóc tôm cho em, bỏ hết chỉ tôm, rồi tự tay đút cho em ăn..."
Tôi ấp úng nhìn Cố Tuân Chi, vẻ mặt kiên định "Em biết anh làm được!".
Cố Tuân Chi nhìn chằm chằm vào tôi, rất nhanh đã thỏa hiệp.
"Được rồi, vậy anh sẽ bảo đầu bếp hủy bữa tiệc hải sản đã đặt, tự mình nấu cơm cho bà xã yêu quý của anh."
Bây giờ tôi hối hận còn kịp không?
Tôi và Cố Tuân Chi quen nhau ba năm, nhưng tôi chưa bao giờ ăn cơm anh nấu.
Anh nấu... có ăn được không?
Tôi lại hối hận rồi.
Đây đâu phải là hành hạ anh, rõ ràng là thử thách bản thân tôi.
8
Sự thật chứng minh, tôi đúng là diễn hơi quá rồi.
Cố Tuân Chi nấu ăn tuy không thể sánh bằng đầu bếp hàng đầu, nhưng mấy món cơm nhà cũng tạm được.
Tôm hấp, rau xào, thịt bò xào cay, canh sườn hầm bí đao... nhìn cũng ra gì đấy chứ.
[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]
Tôi lại buồn bực rồi.
Anh ta rõ ràng biết nấu ăn, sao mỗi lần tăng ca về muốn ăn khuya lại bắt tôi nấu mì?
Tôi chỉ biết nấu mì trứng cà chua thôi.
Ăn suốt ngày cũng không thấy ngán!
Chim hoàng yến quả nhiên không có nhân cách!
Trên bàn ăn, Cố Tuân Chi rất tự nhiên bóc tôm cho tôi, còn chủ động đút vào miệng tôi.
"Em yêu, hài lòng chưa?"
"Ừm ừm, em thấy hạnh phúc lắm!"
"Vậy... sau này anh ngày nào cũng nấu cho em ăn nhé?"
Thôi khỏi.
Tay nghề nấu nướng của Cố Tuân Chi cũng chỉ ở mức tạm được, tôi không muốn hành hạ cái dạ dày của mình đâu.
Tôi nhìn anh bằng ánh mắt trìu mến: "Không cần đâu, anh thỉnh thoảng nấu cho em một bữa là em mãn nguyện lắm rồi. Anh bận rộn như vậy, không thể để em làm lỡ việc của anh được."
Cố Tuân Chi cụp mắt cười khẽ: "Sao em biết... anh bận rộn?"
"Em... đoán thôi. Ha ha ha..."
Tôi vội vàng nghĩ lời trong đầu: "Em thấy căn nhà lớn này đẹp như vậy, là biết chắc chắn là do anh chồng vất vả kiếm tiền mua rồi. Em chỉ là một đứa vô dụng, cuộc sống cơm no áo ấm của chúng ta, chẳng phải đều là do anh chồng vất vả đổi lấy sao, đúng không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/ke-hoach-chay-tron-cua-chim-hoang-yen/chuong-7-9.html.]
"Đúng, em nói gì cũng đúng!"
May quá, suýt chút nữa là lộ tẩy.
"Nào, ăn thêm con tôm nữa."
"A..."
Tuy vẻ mặt Cố Tuân Chi không có gì thay đổi, nhưng tôi lại một lần nữa cảm thấy mình bị nắm thóp.
Giả vờ mất trí nhớ đúng là khó quá!
9
Ăn tối xong, Cố Tuân Chi về phòng làm việc, tôi ở trong phòng suy nghĩ đối sách.
Còn chưa nghĩ ra được gì, người đàn ông vừa tắm xong, mặc áo choàng tắm đã đến phòng tôi chờ rồi.
Làm chim hoàng yến ba năm, tôi đương nhiên biết giờ phải làm gì.
Nhưng bây giờ tôi mất trí nhớ rồi mà!
“Ông xã, sao em không tìm thấy giấy đăng ký kết hôn của chúng ta?"
"Em muốn làm gì?"
"Em muốn xem giấy tờ, biết đâu có thể nhớ lại một số chuyện cũ."
Tôi bịa chuyện: "Hơn nữa chúng ta yêu nhau như vậy, em chắc chắn sẽ đóng khung giấy đăng ký kết hôn!"
"Được thôi, hôm nay là cuối tuần. Thứ Hai anh sẽ dẫn em đi đăng ký kết hôn, rồi đóng khung cho em -- treo đầu giường!"
Tôi:... Tên đàn ông chó c.h.ế.t này!
Tôi giả vờ kinh ngạc kêu lên!
"Cái gì, chúng ta vậy mà chưa kết hôn, tại sao? Là em không đủ tốt sao? Hay là anh không đủ yêu em, không muốn xây dựng gia đình với em!"
Tôi càng diễn càng nhập tâm, còn cố nặn ra hai giọt nước mắt treo ở khóe mi.
Diễn xuất này mà không được Oscar thì đúng là uổng phí.
“Ông xã... không đúng, chưa kết hôn mà, không thể gọi là ông xã! Vậy anh tên là gì?"
"Anh yêu, anh có phải còn suy nghĩ gì khác không, có phải chê em không, có phải sau lưng em anh còn qua lại với người phụ nữ khác..."
Có lẽ thấy tôi quá ồn ào, Cố Tuân Chi đã dùng lợi thế chiều cao và hình thể đè tôi xuống.
Dùng miệng anh chặn miệng tôi lại.
Mẹ kiếp, tôi sắp không thở nổi rồi.
Đến lúc thở hổn hển, Cố Tuân Chi mới chịu buông tôi ra,
Anh áp trán lên trán tôi, hơi thở đan xen nhiều sự mơ hồ.
"Không có người khác, chỉ có em."
"Em muốn kết hôn, lúc nào cũng được!"
"Còn việc em không muốn gọi ông xã, cũng không sao."
Đôi mắt đẹp của người đàn ông lộ ra vẻ trêu chọc: "Hoặc... em cũng có thể gọi ba ba, tối qua trên giường em gọi như vậy đấy!"
Tôi:... Muốn chửi thề!
Đồ lừa đảo, tối qua tôi rõ ràng ở bệnh viện!