HÔN ƯỚC VỚI BA NHÀ - Chương 10
Cập nhật lúc: 2024-06-27 19:52:39
Lượt xem: 1,187
Sau khi xem xong, ta lại có chút buồn bã mất mát, hỏi nha hoàn bên cạnh: “Sơ Đào, ngươi nói thế giới bên ngoài nhiều màu sắc như vậy sao?”
Sơ Đào trừng mắt nhìn: “Hẳn là vậy rồi ạ?”
Biển rộng mênh m.ô.n.g vô bờ, đỉnh núi nguy nga hiểm trở, kỳ nhân dị sự nhìn mãi không hết…
Ta lại gọi người tới khố phòng lấy ra lễ vật do Tô Minh Thanh tặng mấy năm nay.
Cũng may nơi này có người thường xuyên xử lý, lễ vật cơ bản vẫn hoàn hảo không tổn hại gì.
Trong đó, hầu như tất cả lễ vật đều cực kỳ quý giá, ta nhìn một lát đã không khỏi líu lưỡi.
Bích Hành sơn trang không hổ là thế lực tồn tại trăm năm, mặc dù Tô gia không sánh bằng Sở gia nhưng so với Mạc phủ cũng được coi là dư dả.
Phụ thân làm quan quá mức thanh liêm…
Ta lựa chọn một hồi, muốn tìm thử ‘món đồ chơi thú vị’ mà Tô Minh Thanh đã nhắc tới.
Nhưng thất bại. Chỉ tìm thấy một đống đồ hiếm lạ, cổ quái.
Phần còn lại đã hư hỏng đến nỗi không nhìn ra tác dụng là gì nữa.
Ta càng buồn bã mất mát hơn.
15.
Lễ cập kê càng gần thì ta cũng càng bận rộn hơn.
Không có trưởng bối lo liệu, tất cả mọi chuyện đều do ta xử lý.
Gửi thiệp mời cho gia tộc nào, những gia tộc nào có quan hệ không tốt không thể ngồi cùng bàn, dùng hoa gì ở yến tiệc, ngày đó gọi gánh hát phải sắp xếp những vở kịch nào.
Mặc dù đều là chuyện lông gà vỏ tỏi nhưng chính từ những chi tiết nhỏ mới so được năng lực cao thấp.
Rất nhiều nhà ở Thịnh Kinh không vừa mắt với Mạc gia, chờ dịp Mạc gia bị chê cười.
Chắc bọn họ cảm thấy mẫu thân ta mất sớm, Mạc gia vô chủ mẫu, yến hội ngày đó nhất định sẽ hỗn loạn vô cùng.
Vậy thì ta đây càng muốn xử lý thật tốt, mọi chuyện chu toàn, khiến tất cả bọn họ không tìm ra nổi một chút sai sót nào.
Tô Minh Thanh đứng ở đầu tường, quả thật không dám đi vào.
“Hòa Yên, có ai đã từng nói qua nàng rất giống bông hoa nở rộ giữa hòn đá chưa?”
“Bất luận thế nào cũng quật cường dã man để sinh trưởng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/hon-uoc-voi-ba-nha/chuong-10.html.]
Ta nhặt cục đá trên mặt đất ném qua: “Bây giờ ta sẽ cho huynh thấy thế nào là dã man đây.”
Rõ ràng không đập trúng nhưng hắn vẫn phối hợp giả vờ ngã xuống.
“Chết người rồi, lần trước gãy chân của ta, bây giờ lại gãy tay! Nàng phải chịu trách nhiệm với ta đấy!”
Ta che miệng cười rộ, cảm giác mệt mỏi đã vơi bớt đi chút ít.
Sơ Đào nhỏ giọng nói: “Nô tỳ cảm thấy khi tiểu thư và Tô công tử ở bên nhau, đặc biệt hoạt bát có sức sống.”
“...Nói bậy.”
Tấn Ninh Diễn gọi đích tỷ của hắn ta tới hỗ trợ ta, bảo ta không cần mệt lòng vì chuyện này, hắn ta sẽ giúp ta.
Trong lòng ta vô cùng cảm kích.
Mấy năm nay, hắn ta luôn âm thầm chống đỡ thay ta.
Sở Mặc đưa tới rất nhiều đồ cần bố trí cho yến tiệc.
Ta: “Ta muốn hoa cúc bình thường.”
Ta chỉ vào đóa hoa nở rộ trên mặt đất: “Không phải cúc vương.”
“Cũng không phải bào ngư vịt cánh chất lượng tốt như vậy.”
Chứ đừng nói chi đến hai mươi vị đầu bếp thượng hạng đang đứng bên.
Sở Mặc mỉm cười: “Rất hợp với nàng mà.”
…Ta đâu có nói là ta không xứng đâu.
Nhưng căn bản không phải như vậy mà!
Sở Mặc lắc đầu: “Nàng là vị hôn thê của ta, một ngày không từ hôn thì nàng vẫn là vị hôn thê của ta.”
“Tóm lại ta phải vì nàng làm chút gì đó.”
Cuối cùng ta đành phải nhận lấy mấy món đồ kia.
Chỉ là trong lúc nhận đồ, ta thấy hơi lo lắng, ta thật sự không bị lừa đấy chứ?
Phụ thân nhìn Sở Mặc đưa tới nhiều đồ vật như vậy còn vui vẻ ra mặt, cảm thán tiền tài đúng là thứ tốt nhất.