Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Hôm Nay Trùm Trường Đã Dỗ Dành Bạn Gái Chưa? - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-03-28 19:40:10
Lượt xem: 500

Mấy hôm sau, kỳ thi đầu năm đúng hạn đến, chủ yếu là các lãnh đạo muốn kiểm tra xem học sinh có lười biếng trong kỳ nghỉ hay không.

Tôi sớm đã kiểm tra lịch thi.

Lục Diệc Từ, Tống Khinh Khinh, Dịch Triều, thậm chí đến cả Tạ Dương, đều ở cùng một điểm thi.

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

Không hổ là tiểu thuyết vườn trường, đều khéo như vậy.

Vì để có thể ở cùng một điểm thi với bọn họ, tôi không thể không dùng chút năng lực đồng tiền tìm người âm thầm thao tác một phen.

Bận đến bận đi, thế cho nên mãi đến kỳ thi đầu năm tôi mới phát hiện mình chưa mua cục tẩy.

Giương mắt nhìn, Tống Khinh Khinh sớm đã không ở trên chỗ ngồi rồi, Dịch Triều đang ra khỏi phòng học.

Cách cửa sổ thủy tinh, thiếu niên đi dọc theo hành lang hình như nhìn về phía tôi một cái, là cái kiểu thoáng nhìn rất ngắn ngủi, rất tùy ý.

Bạn học xung quanh hầu như đều xuất phát đến điểm thi rồi, góc nghiêng bên trên tôi chỉ có mấy nữ sinh còn đang trò chuyện nói nói cười cười.

Cậu ta đang nhìn bọn họ sao?

Lục Diệc Từ vẫn đang lười biếng dựa trên ghế, không nhanh không chậm thu dọn đồ dùng.

Tạ Dương bàn trước đang nắm chắc mười phút cuối cùng ngủ bù.

"Lục Diệc Từ, mượn cục tẩy."

Động tác của cậu ta hơi dừng, nhấc mí mắt hơi mỏng lên nhìn về phía tôi:

"Cái gì?"

Tôi lặp lại một lần nữa: "Mượn cục tẩy."

"Ồ."

Cậu ta kéo dài ngữ điệu, nhếch mày hỏi lại:

"Sao tôi phải cho cậu mượn?"

Chân dài của cậu ta dựa vào ghế, dáng vẻ nhàn hạ không liên quan đến mình.

Đột nhiên lại nói:

"Chậc, thật là không lễ phép, mượn đồ không có "xin" cũng chẳng có "cảm ơn".

Tôi ngẩng đầu nhìn cậu ta một cái, không nhanh không chậm từ trong gầm bàn lấy ra một lon, hai lon, ba lon,...

Tôi đẩy năm lon nước ngọt tới trước mặt cậu ta, cứ như vậy nghiêng người nhìn cậu ta.

Tầm mắt đối nhau, cậu ta bật ra một tiếng cười khe khẽ.

Sau đó chậm rì rì ném một cục tẩy qua, khóe môi cong lên, trên mặt lại là dáng vẻ không tình nguyện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/hom-nay-trum-truong-da-do-danh-ban-gai-chua/chuong-4.html.]

"Được thôi, nể tình cậu hiếu kính ba ba như vậy."

Tôi vân đạm phong khinh đáp trả:

"Nhìn cho rõ, đây là ba ba thưởng cho cậu."

Bạn cùng bàn khác tương thân tương ái, hỗ trợ lẫn nhau, Lục Diệc Từ lại giống như đứa con ngỗ nghịch ngày nào cũng tranh cãi với tôi.

Trước khi cậu ta thốt ra câu ngỗ nghịch tiếp theo, tôi liền giành nói trước:

"Lục Diệc Từ, chúng ta là bạn cùng bàn."

"Vậy thì sao?"

Lông mày cậu ta khẽ nhướng lên, trên mặt đầy vẻ khinh thường.

"Cậu thi kém cũng chả liên quan gì đến tôi."

Tôi đem cục tẩy cất vào trong túi, đứng dậy, kéo ghế.

"Nếu bạn cùng bạn của cậu thi kém, cậu sẽ mất mặt biết bao."

____

Lúc kỳ thi sắp kết thúc, Lục Diệc Từ và Tạ Dương mới xuất hiện.

Lục Diệc Từ một tay cầm lon nước ngọt, một tay khác xách túi tài liệu ném lên bàn, nhàn nhã ngồi xuống vị trí cạnh cửa sổ.

Vị trí của Tạ Dương vừa khéo ở bên cạnh cậu ta, chỉ là người vừa ngồi xuống liền gục đầu xuống bàn ngủ.

Tống Khinh Khinh và Dịch Triều đều ngồi giữa phòng học.

Tôi ngồi ở hàng sau gần cửa, liếc mắt nhìn qua, chỗ nào có gió thổi cỏ lay tôi đều thấy rõ ràng.

Môn thi ngữ văn buổi sáng trôi qua bình thường không có gì kỳ lạ, ngoại trừ trong lúc thi có mấy học sinh thì thà thì thầm bị giám thị cảnh cáo ra, cũng không xảy ra chuyện lớn gì.

Lúc xuống lầu có rất nhiều người, mấy tên côn đồ phía trước mặt mày hớn hở nói chuyện.

"Cô nàng ngồi trước mặt đại ca hẳn là thành tích rất tốt, nhìn cô ấy nghiêm túc viết đầy ắp như vậy cơ mà."

"Khà khà, tôi cũng để ý, cô nàng đó dáng vẻ cũng thật xinh đẹp."

Tên cầm đầu kia trên mặt có vết sẹo, mặc áo khoác da, cười vô cùng lưu manh.

"Được đấy, vậy buổi chiều bảo cô ta chép bài cho anh đây."

Nội dung cuốn truyện nói, Tống Khinh Khinh vì từ chối giúp mấy tên côn đồ này gian lận, bọn họ liền không ngừng quấy nhiễu cô ấy trong phòng thi, ném giấy cô ấy, đá ghế cô ấy, cuối cùng Lục Diệc Từ thấy ngứa mắt trực tiếp đứng dậy, vung mấy nắm đấm qua.

Phải giải quyết mấy tên này trước môn thi buổi chiều.

Đặc biệt là không thể để nam nữ chủ trực tiếp nảy sinh giao tình.

Tôi ngược dòng người quay lại điểm thi, tìm đến danh sách chỗ ngồi, xác định lớp mấy tên kia, sau đó lại tìm người truyền tin cho bọn họ.

Loading...