Hôm Nay Sát Thủ Cũng Muốn Chế.t - Chương 7
Cập nhật lúc: 2024-08-26 10:38:16
Lượt xem: 552
Nhưng lúc này Sở Tử Diệp không nói với ta điều này, mà ta phát hiện hắn ta đặc biệt dặn dò Liễu Tiểu Mãn nấu ăn, trong lòng vô cùng vui mừng.
Không còn cách nào, sự chú ý của ta vẫn là mai mối nam nữ chính, để ta nhanh chóng trở về thế giới hiện thực.
Ta quan sát Sở Tử Diệp mấy ngày, thấy hắn mỗi bữa chỉ ăn món Liễu Tiểu Mãn nấu, thỉnh thoảng còn đến nhà bếp, lặng lẽ quan sát Liễu Tiểu Mãn nấu ăn.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Ta vui mừng khôn xiết--lẽ nào trong lúc ta ngất, Liễu Tiểu Mãn và Sở Tử Diệp đã bắt đầu phát triển tình cảm?
Thật là có duyên, không tìm được, tự nhiên đến!
Ta quan sát vài ngày, kết quả càng xem càng lo lắng, Sở Tử Diệp có lẽ đã thầm yêu Liễu Tiểu Mãn, nhưng không biểu hiện, vẫn là một ngọn núi băng, tình cảm của họ phải kéo dài hai nghìn bảy trăm chương, chưa chắc đã đến bước nắm tay nhỏ.
Yêu nàng thì nói với nàng! Giữ trong lòng làm gì! Nhưng ta cũng thấy rõ, Sở Tử Diệp là đàn ông thép điển hình, chắc không biết cách tán tỉnh con gái.
Vậy thì đến lượt ta, Lục - chuyên gia tình yêu hàng đầu - chuyên gia lý luận suông bậc nhất- máy bay yểm trợ một trăm phần trăm công lực - Tiểu Sương ra trận.
Ta quyết định dạy Sở Tử Diệp mọi chiêu thức tán tỉnh mà ta biết, không tin không giúp hắn cưa đổ nữ chính.
........
"Tiểu Sương cô nương sao lại mời ta du thuyền dưới trăng?"
Trong mắt Sở Tử Diệp có chút nghi hoặc, nhưng dù nghi hoặc hắn vẫn ngoan ngoãn để ta kéo lên thuyền.
Hỏi hay lắm, nếu ngươi đã chân thành hỏi, ta sẽ rộng lượng trả lời.
"Đầu tiên, ngài xem, mặt hồ yên tĩnh như thế này, có thể giúp hai người nói chuyện không bị quấy rầy, không ai phá đám."
"Thứ hai, ánh trăng tươi đẹp, nước hồ lấp lánh, tâm trạng người ta trong môi trường này cũng sẽ trở nên dịu dàng, lãng mạn."
Bầu không khí tạo cảm giác, understand?
"Cuối cùng, trên thuyền có thể uống rượu, đọc thơ, hát, ngài có thể hát cho nàng ấy--"
Ta khẽ hát, "Núi có cây, cây có nhánh, lòng vui vì chàng mà chàng không biết--"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/hom-nay-sat-thu-cung-muon-chet/chuong-7.html.]
Ta hát đến nửa chừng thì dừng lại, vì ta thấy ánh mắt Sở Tử Diệp nhìn ta...
Là ảo giác của ta sao, ta cảm thấy ánh mắt này rất dịu dàng, rất kiều diễm.
Ảo giác, chắc chắn là ảo giác, đều là bầu không khí gây họa.
"Tiểu Sương cô nương quả là người trong giang hồ." Sở Tử Diệp tự tay rót rượu cho ta, "Sự can đảm bày tỏ tâm tình này khiến bản vương khâm phục, nhưng... Chuyện này không nên để nữ nhân làm."
Sao ta cảm thấy câu này quen quen.
À! Ta nhớ ra rồi, trong vô số bộ phim hàn ta đã xem, nam chính cũng nói với nữ chính như thế này--"Tỏ tình không nên do phụ nữ, vậy để anh hỏi em, em có muốn làm bạn gái anh không?"
Chờ đã!!!
Ta nắm tay Sở Tử Diệp: "Ngài tỉnh táo một chút, chúng ta như thế này sao có thể đối mặt với Tiểu Mãn?"
Sở Tử Diệp cực kỳ nghi hoặc: "Liễu cô nương? Liên quan gì đến nàng ấy?"
"Ngài không phải thích cô ấy sao?"
Sở Tử Diệp dùng ánh mắt càng nghi hoặc hơn, biểu thị "Nàng rốt cuộc đang nói gì vậy".
"Đừng phủ nhận! Là nam nhân đừng phủ nhận!" Ta phát điên lên, có lẽ vì trên thuyền uống hai chén rượu, tửu lượng ta kém, uống chút đã say, không biết mình nói gì, "Ngài không thích nàng ấy sao mỗi bữa đều ăn món nàng ấy nấu!"
Sở Tử Diệp chớp mắt: "Vì mỗi bữa ta ăn với nàng, nàng không phải đều thích món nàng ấy nấu sao?"
Ta ngớ người: "Đừng lừa ta, ngài còn đến nhà bếp quan sát nàng ấy nấu ăn!"
"Vì ngươi bị thương phải kiêng nhiều món, ta sợ nàng ấy quên."
...