Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Hôm Nay Có Rượu Hôm Nay Say - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-05-15 14:57:47
Lượt xem: 1,440

Thấy ta ngồi phịch xuống đất, con ma kia đi vòng quanh ta một vòng.

 

"Nàng... là hoàng hậu của Tống Thầm?"

 

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

Ta mặt không biểu cảm.

 

"Đã từng, bây giờ thì không còn nữa."

 

Hắn cười khẽ: "Ta tưởng rằng bên ngoài đã thay đổi nhiều, lòng người cũng dễ thay đổi. Không ngờ Tống Thầm vẫn là tính tình đó."

 

Ta không hiểu ý hắn.

 

Điều khiến ta bối rối hơn là, tại sao trong lãnh cung của Tống Thầm lại đột nhiên xuất hiện một con ma.

 

Ngẩng đầu lên, ta nhìn hắn chằm chằm.

 

"Ngươi là ai, tại sao lại xuất hiện ở đây?"

 

Hắn thản nhiên khoanh tay, đôi mắt hơi cụp xuống, mái tóc trắng càng làm tôn thêm vẻ tiêu sái của chiếc áo xanh.

 

"Hoàng hậu nhỏ, ta tên là Nguyên Kinh Ngọc."

 

Hóa ra là hắn?

 

Nguyên Kinh Ngọc?

 

Tên gian thần khét tiếng của triều đại trước.

 

Quốc quân Đại Lương của triều đại trước thường luyện đan cầu thuốc, mê tín quỷ thần.

 

Truyền rằng, ông ta từng tình cờ gặp được tiên nhân trên biển, được tiên nhân khai sáng, liền đón tiên nhân về cung, xây dựng đài Quan Tinh để thờ phụng.

 

Thậm chí còn trực tiếp phong làm quốc sư.

 

Tiên nhân trên biển đó chính là Nguyên Kinh Ngọc.

 

Có người nói, Nguyên Kinh Ngọc pháp lực vô biên, có thể cầu mưa, có thể dỗ trẻ con nín khóc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/hom-nay-co-ruou-hom-nay-say/chuong-4.html.]

 

Còn có người nói, Nguyên Kinh Ngọc thường xuyên ngủ lại trong cung của hoàng đế Đại Lương, hai người... quan hệ không bình thường.

 

Có cả lời đồn đại của dân gian: "Xưa có quốc sư Đại Lương, họ Nguyên tên Kinh Ngọc, áo xanh tóc đen. Làm loạn chúng sinh, lầm đường lạc lối."

 

Nghĩ đến đây, ta khinh thường nói: "Cái tên này quả thực đã nghe qua."

 

"Nguyên Kinh Ngọc, quốc sư Đại Lương, sủng thần của tiền hoàng."

 

Trong lòng ta không khỏi thêm một tia khinh thường.

 

Nếu những lời đồn ta nghe được là thật thì ta có thể đoán được phần nào, Nguyên Kinh Ngọc trước mắt ta cuối cùng là người như thế nào.

 

Chỉ là một tên lừa đảo khoác lác, gặp phải hôn quân mê tín.

 

Hai kẻ kết hợp lại, trở thành tai họa của bách tính.

 

Chỉ là, nghe nói sau khi Đại Lương diệt vong, vị quốc sư này cũng không biết tung tích.

 

Mọi người đều cho rằng hắn đã trốn về biển.

 

Đến tận hôm nay, ta mới biết.

 

Vị quốc sư nổi danh kia, vậy mà lại trở thành một hồn ma, còn vất vưởng ở lãnh cung này.

 

Trong hậu cung này toàn là nữ nhân.

 

Nguyên Kinh Ngọc dù sao cũng là một trọng thần, tự dưng... sao lại xuất hiện ở đây?

 

Ta càng nghĩ càng thấy không ổn.

 

Chờ đã!

 

Ta đột nhiên hiểu ra.

 

"Chẳng lẽ, ngươi thật sự là nam sủng của lão hôn quân đó?"

 

Loading...