Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Hoàng Triều - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-07-01 13:46:02
Lượt xem: 863

Trên đường trở về ta tức giận ngút trời.

 

Triệu Hoan làm vậy, là cố ý để cho ta thấy.

 

Hắn chẳng qua muốn nói ta chỉ là một nữ nhân.

 

Dùng cách này để sỉ nhục ta.

 

Ta suy nghĩ một chút, rồi đi đến phường Hòa Âm, tìm Tố Vấn mà ta yêu thích.

 

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

Tố Vấn có dung mạo tuấn tú, đàn cũng rất hay.

 

Chỉ là ngồi im lặng ở đó, áo trắng như tuyết, cũng rất đẹp mắt.

 

Ta vừa nghe tiểu khúc vừa uống rượu, hơi say.

 

Không biết tiếng đàn dừng từ lúc nào, Tố Vấn đã ngồi bên cạnh ta.

 

"Tô tiểu thư có chuyện gì phiền lòng sao?"

 

"Chuyện gì cũng phiền lòng."

 

"Quên hết đi." Tố Vấn nhẹ nhàng cởi y phục, hôn lên môi ta.

 

Hơi thở của hắn thanh mát, cử chỉ dịu dàng, ta rất hưởng thụ.

 

Sau một hồi mây mưa, ta đang định nhắm mắt lại trong lòng Tố Vấn, thì nghe thấy tiếng hét lớn bên dưới: "Các ngươi là ai, hả? Ngay cả phường Hòa Âm cũng dám xông vào!"

 

Ta lập tức ngồi bật dậy.

 

Đúng vậy, kẻ nào lại dám xông vào phường Hòa Âm chứ.

 

Ta đang ở đây, cho bọn họ mười lá gan, bọn họ cũng không dám quấy rầy giấc mộng đẹp của ta.

 

Trừ khi...

 

Người đó ngay cả ta cũng không thể đắc tội.

 

Ta lạnh lùng khoác áo khoác lên người, đẩy cửa sổ ra, trèo ra ngoài.

 

"Này Tô tiểu thư... Cẩn thận." Tố Vấn lo lắng nhìn ta.

 

"Ngậm miệng lại, đừng nói có quan hệ gì với ta." Ta nâng cằm hắn lên hôn lên môi hắn một cái, sau đó xoay người chui vào trong xe ngựa, đánh xe trở về Tô phủ.

 

Liễu Tình ở đế đô nổi tiếng là phong lưu.

 

Thật ra ta cũng thường xuyên ngủ lại bên ngoài.

 

Nhưng ta làm rất cẩn thận.

 

Rõ ràng ngay cả phụ thân ta lấy mẫu thân ta là Đại trưởng công chúa cao quý như vậy, còn có thể đường hoàng tìm cho ta mấy người mẹ nhỏ.

 

Ta cũng không biết tại sao ta nuôi mấy tiểu đệ tuấn tú lại phải giấu giếm.

 

Nửa đêm nửa hôm còn phải ăn mặc xộc xệch chạy trốn.

 

Sợ Triệu Hoan bắt gặp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/hoang-trieu/chuong-5.html.]

 

Thật là đáng hận!

 

Ta về nhà chạy thẳng vào khuê phòng, ngâm mình vào trong nước nóng.

 

Hy vọng là ta lo lắng quá mức.

 

Đáng tiếc, sự việc không như mong muốn, ta còn chưa kịp ngâm nước nóng, Triệu Hoan đã đạp cửa xông vào.

 

"Tối nay nàng ở đâu?" Trên người hắn tỏa ra hơi lạnh, giống như đôi mắt đen láy của hắn.

 

"Ta còn chưa xuất giá, Thái tử tự tiện xông vào khuê phòng của ta, không thích hợp cho lắm."

 

Hắn bóp cổ ta, lôi ta từ trong nước ra: "Ta hỏi nàng tối nay ở đâu?!"

 

Ta chỉ mặc một chiếc áo lụa mỏng chưa thắt đai.

 

Y phục ướt sũng, mái tóc dài như thác nước.

 

Trong mắt hắn nhuốm một tầng sương mù.

 

Ngón tay thô bạo chạm vào ta: "Nàng lén ta dan díu với tên nam nhân nào, hả?"

 

"Ngươi làm ta đau..."

 

Triệu Hoan như phát điên, hai mắt đỏ ngầu: "Là tên nam kỹ ở phường Hòa Âm kia sao?!"

 

"Dùng miệng." Ta thản nhiên cắt ngang lời chất vấn của hắn.

 

Triệu Hoan sửng sốt, cơn giận dữ nghẹn lại trong cổ họng.

 

"Quỳ xuống, dùng miệng." Ta ra lệnh.

 

Triệu Hoan đương nhiên là không chịu.

 

Ta dùng sức ấn đầu hắn xuống.

 

Ban đầu hắn còn cứng đầu với ta.

 

Ta ấn ba lần, hắn mới chịu nghe lời.

 

Lúc Triệu Hoan đứng dậy, môi đỏ mọng, muốn ta "có qua có lại".

 

Ta từ chối hắn.

 

Đôi mắt đào hoa xinh đẹp của Triệu Hoan trợn trừng.

 

Sau đó, hắn không quan tâm cởi quần áo ra, đè lên người ta.

 

"Ta còn chưa muốn sinh con." Ta đẩy hắn ra.

 

Triệu Hoan nổi giận: "Tô Tĩnh Ngôn, như vậy không công bằng!"

 

"Chẳng lẽ ngươi không tự làm được sao, hoặc là tìm một thị thiếp đi."

 

Hắn hung hăng cắn lên cổ ta, đau đến mức như muốn cắn đứt thịt của ta: "... Ta muốn nàng."

 

Ta chỉ có thể mượn một tay của hắn.

Loading...