Hệ Thống Đảo Ngược Nhân Sinh - Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-06-23 18:40:45
Lượt xem: 447
Gương mặt em đã được tiêm filler, mũi và miệng đều đã sửa, trông ... ừm, rất kỳ dị.
Nếu không phải là đôi mắt đó, tôi hầu như không nhận ra em.
Tại sao em gái lại xuất hiện ở đây?
"Tiểu Lâm à, tối nay buổi tiệc lại là cô đi cùng tôi nhé."
Sếp dặn dò xong, rồi dẫn em gái vào văn phòng.
10.
Buổi tối, tôi đến nhà hàng.
Ông chủ và em gái đã đến trước, ngồi ở vị trí chính, ra lệnh cho tôi pha trà cho khách.
Điều khiến tôi không ngờ là Thẩm Thịnh Tứ cũng có mặt.
Tôi cúi đầu, lần lượt rót nước cho họ.
Đến lượt em gái, cô ấy cúi đầu sát tai tôi, nói khẽ:
"Chị còn nhớ lần em làm lễ tân cho chị không?"
Tôi nhận ra có điều gì đó không ổn, nhưng đã quá muộn.
Em gái bất ngờ đẩy mạnh tôi, khiến cả bình trà nóng đổ xuống sàn.
"Lâm Gia Hoà!"
Ông chủ hét lên giận dữ.
"Cô dám làm bỏng vợ tôi à? Không muốn đi làm nữa phải không?"
Em gái khóc nức nở dựa vào lòng ông ta: "Chồng ơi, em sợ quá, nếu làm bỏng em bé trong bụng thì sao?"
Ông chủ tức giận vô cùng: "Cô bị sa thải, bây giờ cút đi. Cút!"
" Tại sao tôi phải cút?"
Tôi chống nạnh nhìn quanh phòng, chỉ vào camera ở góc phòng nói:
"Đi kiểm tra camera, xem ai là người động tay trước."
Trong lúc hỗn loạn, Thẩm Thịnh Tứ chậm rãi nói: "Chúng ta nên dừng hợp tác thôi."
Gương mặt ông chủ lập tức thay đổi, trở nên nịnh nọt:
"Thẩm tổng, chúng tôi làm chưa đủ tốt ở đâu sao?"
Thẩm Thịnh Tứ lắc đầu: "Tôi đã tìm được đối tác mới rồi."
Anh nói rồi nhìn tôi.
"Lâm tiểu thư, cô có muốn trở thành đối tác mới của tôi không?"
Lúc này, Thẩm Thịnh Tứ trở nên nghiêm túc hơn bao giờ hết.
"Không được!"
Em gái đột ngột ngừng khóc.
"Chị không thể hợp tác với anh ta!"
Đúng vậy, nếu tôi và Thẩm Thịnh Tứ hợp tác, thì em gái sẽ bị xóa sổ.
Vì nhiệm vụ của em gái cũng là sở hữu một công ty thuộc top 500 thế giới.
Nhưng với năng lực của em gái, điều đó chỉ có đi ngủ mà nằm mơ thì may ra có.
Vì thế em quyến rũ ông chủ, hy vọng bằng cách trở thành bà chủ để hoàn thành nhiệm vụ này.
Thấy tôi ở công ty, em gái mới muốn đuổi tôi ra khỏi đây nhanh chóng.
Giờ đây, tôi không thể để cô ấy đạt được mục đích.
Tôi gật đầu: "Được, tôi đồng ý."
Thẩm Thịnh Tứ nghe xong, lập tức mừng rỡ đưa ra một bản hợp đồng.
Trong ánh mắt ngạc nhiên của em gái và ông chủ, tôi đi tới ký tên.
(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)
Nội dung hợp đồng tôi chưa đọc kỹ, nhưng ngay khi tôi đặt bút ký, tay phải của em gái đột ngột bị đứt, m.á.u chảy đầm đìa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/he-thong-dao-nguoc-nhan-sinh/chuong-5.html.]
Ông chủ hoảng sợ, bỏ mặc em gái chạy ra khỏi phòng.
Cơn đau dữ dội khiến nét mặt em gái méo mó.
"Tại sao! Rõ ràng tuần sau chúng tôi sẽ kết hôn, người đáng c.h.ế.t là chị!"
11.
Em gái được xe cấp cứu đưa đi.
Tôi nhìn Thẩm Thịnh Tứ: "Giải thích đi."
Anh bĩu môi, vẫy vẫy bản hợp đồng trong tay.
"Đây là hợp đồng chuyển nhượng cổ phần, công ty của tôi cũng là một trong những công ty thuộc top 500 thế giới, cô còn chê gì nữa?"
Cuối cùng, anh bổ sung, "Tôi chỉ chuyển cho cô mười phần trăm."
Chỉ chuyển cho tôi mười phần trăm, em gái đã mất một cánh tay.
Có vẻ như cách kết hôn với ông chủ của em gái thực sự hiệu quả.
Hệ thống: "Về lý thuyết, dù dùng phương pháp nào, chỉ cần sở hữu là được."
Xem ra, Thẩm Thịnh Tứ đã cứu mạng tôi.
"Tại sao anh lại giúp tôi?"
Thẩm Thịnh Tứ cúi đầu, chậm rãi nói:
"Tôi muốn cùng cô tiêu diệt hệ thống này."
Hệ thống: Ủa alo ?
Điều này có thể nói sao?
"Anh trai tôi đã bị nó hại chết."
Thẩm Thịnh Tứ và anh trai đã mất cha mẹ từ nhỏ.
Thẩm Thịnh Tứ là thiên tài, học rất giỏi.
Còn anh trai từ trung học đã nghỉ học, đi làm công nhân để nuôi cậu ăn học.
Lớp 12, Thẩm Thịnh Tứ mắc chứng rối loạn lo âu nghiêm trọng.
Để ở bên cậu, anh trai đã tham gia kỳ thi đại học với tư cách thí sinh tự do.
Quyết định này khiến hệ thống tìm đến họ.
Năm đó, Thẩm Thịnh Tứ thi rất tốt, điểm số vượt xa 700 điểm, nên cậu chọn 700 vạn.
Còn anh trai chưa từng trải qua cuộc sống học đường, nên chọn 700 điểm.
Sau khi liên kết với hệ thống, mối quan hệ giữa họ không xấu đi, ngược lại còn chia sẻ nhiệm vụ của hệ thống cho nhau.
Nhiệm vụ của Thẩm Thịnh Tứ chỉ có một: Sở hữu một công ty thuộc top 500 thế giới.
Điều này với cậu rất đơn giản.
Với sự hỗ trợ của tài chính và tài năng, công ty của cậu nhanh chóng có quy mô.
Còn anh trai phải chịu rất nhiều hình phạt của hệ thống.
Anh không có học vấn, không thể đạt được điểm cao chuyên ngành, cũng không thể viết luận văn SCI, không có công ty nào chịu tuyển dụng anh.
Khi đó, Thẩm Thịnh Tứ còn nói, đợi công ty thuộc top 500 của mình niêm yết, sẽ tuyển anh trai đầu tiên.
Nhưng khi ngày đó đến, anh trai đã ch.ết trước mặt anh.
"Nếu không có hệ thống này, tôi và anh trai đều sẽ có một cuộc sống hạnh phúc."
Thẩm Thịnh Tứ nghẹn ngào.
Rất lâu sau tôi cũng không thể bình tĩnh lại.
Hệ thống này sẽ gắn bó với chúng tôi mãi, cho đến khi có một bên chiến thắng mới biến mất.
Điều này có nghĩa là, sẽ còn nhiều người c.h.ế.t như vậy.
Chết vì lý tưởng, hoặc c.h.ế.t vì tiền bạc.
"Thật nực cười, tôi học bao năm, nhiệm vụ cuối cùng hệ thống giao cho lại là mở công ty. Chẳng lẽ học chỉ để kiếm nhiều tiền hơn sao?"
"Không, chúng ta có thể kiếm tiền, nhưng không thể coi kiếm tiền là niềm tin duy nhất. Chúng ta có thể theo đuổi lý tưởng, nhưng không thể để lý tưởng nuốt chửng hoàn toàn."
"Tham gia cùng tôi đi, chúng ta cùng tiêu diệt cái hệ thống c.h.ế.t tiệt này."