Hạt Ngọc Thịt Chỉnh Hình - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-08-04 19:57:09
Lượt xem: 3,638
3.
Tên trai bao này vừa nghe mẹ tôi nói vậy, cũng không còn lo lắng nữa.
Đôi mắt đào hoa đa tình, cố ý như muốn lấy lòng, lôi tay mẹ tôi.
“Vậy chị làm cho em nhẹ tay một chút nhé, em trai, rất sợ đấy ạ.”
Từ lúc tên trai bao này tiến vào phòng, tôi đã phát hiện.
Nét mặt cậu ta nhìn mẹ tôi, rất có vấn đề.
Cái nhìn đầu tiên là kinh ngạc, cái nhìn thứ hai là dán chặt lên người mẹ tôi.
Bây giờ lại tăng thêm vài phần, mập mờ trêu ghẹo.
Nhưng mà, tôi đã không thấy làm lạ nữa.
Viện thẩm mỹ đón tiếp nhiều đàn ông như vậy.
Cậu ta cũng không phải là người đàn ông đầu tiên nổi tâm tư với mẹ tôi.
Cũng tuyệt đối không phải người cuối cùng.
Bởi vì mẹ tôi, thật sự đẹp rung động lòng người.
Rõ ràng cũng đã hơn 40 tuổi rồi.
Nhưng da của bà ấy vẫn căng mướt nhẵn mịn như thời còn trẻ, trên mặt không có lấy một nếp nhăn.
Làn da trắng hồng xuyên thấu, khí sắc nhìn cùng lắm là đến 30 tuổi mà thôi.
Ngày tôi tốt nghiệp đại học, bà ấy đến trường tham dự buổi lễ.
Khiến cho bạn bè tôi vô cùng hâm mộ:
“Trời ơi! Thẩm Đệ chị cậu thật xinh đẹp, có thể debut được rồi đó!”
Có một vài nam sinh, còn cho rằng đó là đàn chị học thạc sĩ, mang theo khuôn mặt ngại ngùng đến xin wechat của bà.
Vài tấm ảnh chụp nghiêng không rõ mặt, được đăng lên trang thông tin của trường tận mấy ngày trời.
Khuôn mặt của mẹ tôi, dường như thật sự không có dấu vết lão hóa.
Trẻ tới mức có thể dùng từ “kì dị” để miêu tả.
Mà, bà ấy từ trước đến nay đều không có chăm sóc gì cả, cũng không làm bất kì cuộc phẫu thuật thẩm mỹ nào.
Ngay đến sữa rửa mặt bà ấy cũng không dùng, ngày nào cũng chỉ dùng nước để rửa.
Thỉnh thoảng hơi tiều tụy một chút, chỉ cần đến thẩm mỹ viện, làm một ca phẫu thuật.
Sau khi ra ngoài, thì giống như đã hít đủ tinh khí vậy, trông càng rạng rỡ hơn.
Tôi cũng không phải chưa từng tò mò.
Nhưng mỗi lần mẹ tôi làm phẫu thuật, đều đóng chặt cửa, không cho ai vào cả.
Thậm chí ngay cả cửa phòng phẫu thuật, cũng đặc biệt khóa từ bên trong.
Tất nhiên, lần này cũng không phải là ngoại lệ.
Sau khi tên trai bao kí tên đồng ý phẫu thuật xong.
Mẹ tôi đã đẩy giường anh ta vào phòng phẫu thuật.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Lúc chiếc đèn phẫu thuật sáng lên, cũng là lúc tiếng khóa cửa truyền đến.
Giống như những cuộc phẫu thuật trước đó.
Tôi đang định xoay người rời đi, đi chào hỏi chị Vương đang ở phòng chờ VIP.
Lại vô tình lướt thấy, trên góc tường, có một cửa sổ không hay được chú ý đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/hat-ngoc-thit-chinh-hinh/chuong-2.html.]
Vậy mà có thể nhìn được vào bên trong phòng phẫu thuật.
Tôi ngẩn người một lát, nhớ đến mấy ngày trước, bởi vì thời tiết mùa hè nóng nực.
Cửa sổ bên cạnh phòng phẫu thuật, bị phơi nắng trong thời gian dài, bỗng nứt ra, tạo thành các đường vân vỡ.
Mẹ tôi đã tìm người thay mới luôn tất cả kính cửa sổ phòng phẫu thuật một lượt.
Có lẽ là người lắp kính vô tình, đã lắp ngược kính một chiều ở chiếc cửa sổ trên tường.
Vì thế, ngược lại có thể khiến cho người ta có thể nhìn thấy:
Rốt cuộc mẹ tôi ở trong phòng phẫu thuật che giấu cái gì.
4.
Lòng bàn tay tôi đổ đầy mồ hôi, l.i.ế.m môi, thấp thỏm bước từng bước tiến lại gần hơn.
Dùng hai mắt cẩn thận thăm dò, nhìn chằm chằm không nháy mắt vào bên trong phòng phẫu thuật.
Chỉ nhìn thấy, mẹ tôi mặc một chiếc áo blouse trắng, tay cầm một ống tiêm.
Đang gây mê cho tên trai bao nằm trên giường phẫu thuật.
Thứ đồ gây mê này, phải được tiêm vô cùng chuẩn xác.
Tiêm ít cũng không được, tiêm nhiều sẽ ảnh hưởng không tốt đến thần kinh.
Bà ấy là một người mù chữ, tất nhiên sẽ khống chế không tốt lượng thuốc được tiêm vào.
Vì thế, thứ đựng trong ống tiêm không phải là thuốc mê.
Mà là nước đường gluco bổ sung năng lượng.
Cùng với nước đường gluco từ ống tiêm, tiêm vào bên trong cơ thể của tên trai bao.
Qua vài phút, tên trai bao từ từ ngủ thiếp đi, không còn ý thức nữa.
Đường gluco lại không có tác dụng gây mê.
Chính xác thứ có tác dụng gây mê đó là ly nước tôi rót cho tên trai bao, trước khi tôi đưa cho anh ta kí vào giấy xác nhận đồng ý phẫu thuật.
Bên trong đó có hòa thuốc an thần có nồng độ cao, có thể làm cho người ta hôn mê sâu trong hai tiếng đồng hồ.
Mẹ tôi tốn công tốn sức như thế, chẳng qua chỉ vì muốn che giấu người bệnh.
Che giấu bà là người giỏi về vấn đề nam khoa, tay nghề cao siêu, nổi tiếng gần xa trong giới phú bà.
Nhưng thực ra chỉ là một bác sĩ chui ngay cả tiểu học cũng chưa học xong.
Sau khi tên trai bao hoàn toàn hôn mê.
Mẹ tôi ngay lập tức, bắt đầu phẫu thuật.
Sau đó, tôi nhìn thấy bà lấy từ trong chiếc hộp một viên ngọc thịt màu da có mùi thối kì lạ kia ra.
Ngày trước tôi đều lén nhìn trộm từ góc cầu thang.
Sau khi bà ấy bước ra từ căn phòng tối tầng 5, tôi đứng ở cách xa một quãng, lén nhìn một cái.
Đây là lần đầu tiên, tôi quan sát nó gần đến như vậy.
Bao bọc nó là lớp da bóng loáng, bên trong là chất lỏng nhầy nhụa trong suốt không rõ.
Toàn bộ hình dáng của nó mềm mại, tròn trịa, bên trên có một lớp chất lỏng trong suốt nhầy nhụa dính dính.
Dưới lớp thịt sáng bóng đục ngầu, dường như có thứ gì đó, đang chầm chậm chuyển động.
Tôi dán mắt vào chiếc cửa kính một chiều, mở to mắt, vẫn còn muốn nhìn kĩ xem hình dạng của nó.
Nhưng mẹ tôi lại bốc viên ngọc thịt lên, nghiêng người về một bên.
Mà cái nghiêng người này, vừa đúng che đi tầm nhìn của tôi.