Hai Anh Chồng Từ Địa Phủ - Chương 9

Cập nhật lúc: 2024-12-09 11:10:33
Lượt xem: 60

-Hahaha chúc mừng, xem ra hôm nay vận khí của Dương cô nương đúng là hơn hẳn tôi rồi

Lam Vân cười lớn, từ đầu đến cuối hắn đã thua ba trăm nghìn đô, dù mất nhưng hắn lại thấy rất vui, thậm chí lần cược tiếp theo đã cược tất cả số tiền còn lại.

-Bảy trăm nghìn đô, thêm một triệu đô nữa cho số 9

-Ngươi không sợ thua hết à?

-Đã là đánh cược thì sợ gì thua, Dương cô nương dám theo không, hay cô sợ?

-Ta có gì mà sợ

Dương Lệ đặt mười thẻ chip xuống ô số 7, tổng giá trị một triệu năm trăm nghìn đô quyết theo đến cùng với Lam Vân.

Những người ngoài thấy vậy thì líu lưỡi thầm than đúng là giàu có, hai người cộng lại chính là hơn ba triệu đô thật sự không nhỏ.

Thế là đám người nhao nhao bỏ, thần tiên đánh nhau bọn họ tốt nhất không lên xen vào tránh mất sạch ở đây.

Vòng quay bắt đầu chuyển động, Lam Vân khẽ cười truyền âm cho Dương Lệ.

-Hai ngày sau tại sân bay Tân Giang hành động

-Được

Dương Lệ sớm đã học được cách trò chuyện bằng thần thức truyền âm, đây thật ra là dùng linh hồn để nói chuyện thông qua sóng não, thứ này cô cũng không rõ như nào nhưng nó rất thuận lợi tránh được người khác nghe lén.

Hai người trò chuyện thì vòng quay đã dừng lại, lần này là số 12, điều này có nghĩa cả hai không ai thắng, một phần ba số tiền của hai người sẽ thuộc về casino.

Dương Lệ có hơi tiếc, nhưng mà thôi số tiền mất so với gia sản hiện tại của cô thì chỉ là số lẻ mà thôi.

Sau khi chiếm quán bar Giang Ninh, mở rộng địa bàn quản lý ra thêm thì tổng tài sản của cô đã có hơn trăm triệu đô, mất mấy trăm nghìn đô mà thôi Bạch sẽ không trách cô.

-Dương cô nương muốn đi dạo cùng tôi không?

-Được, nhưng ngươi phải mời

-Nhất định, được mời chủ nhân Huyết Phủ hội là vinh hạnh của tôi

Lam Vân để đám đàn em về trước, bản thân thì cùng Dương Lệ  đi dạo quanh casino.

...

-Anh Bạch, anh đợi em lâu không?

-Anh cũng vừa mới đến thôi

Bạch mở cửa xe cho Thẩm Tinh lên, hôm nay hiếm có ngày rảnh rỗi hắn được đưa cô đi chơi, do sáng nay cãi nhau với Dương Lệ lên tâm trạng hắn khá tệ, nhưng khi nhìn Thẩm Tinh cười hắn lại rất vui mà vuốt má cô.

-Em muốn đi đâu nào?

-Tháp Thương Minh đi, em chưa bao giờ lên đó

-Được.

Hai người tới tháp Thương Minh, nơi đây là biểu tượng của Thương Minh thành cao tới trăm tầng, nằm ở hướng Đông hướng thẳng ra biển, khá gần với khu nghỉ dưỡng, giải trí của Sở gia.

Đứng trên tầng cao nhất nhìn xuống có thể ngắm nhìn toàn cảnh Thương Minh thành, cảm nhận làn gió biển mát lạnh thổi tới, Bạch nhìn Thẩm Tinh đang hét lớn tên mình mà bật cười thấy thú vị.

Hai người quen nhau chưa được một tháng nhưng hắn đã thấy thích cô gái hồn nhiên ngây thơ này, chỉ tiếc Dương Lệ không thích Thẩm Tinh, hắn ở giữa hai người thật sự không biết làm sao

Một bên là người mình thích, một bên là người đứng cùng chiến tuyến, người hắn cần phụng sự.

Chọn ai cũng khiến Bạch thấy không ổn, hắn không thể mãi chống lệnh Dương Lệ, cũng không muốn bỏ Thẩm Tinh mà đi.

-Anh Bạch, chị gái hôm qua là ai thế?

Thẩm Tinh khẽ hỏi, tối qua khi A Tà đưa cô về đã nói về mối quan hệ của Bạch, hai người không chỉ là quan hệ trên dưới mà còn có một mối quan hệ đặc biệt khác, chỉ là A Tà không nói cho cô nghe

-Cô ấy là Dương Lệ, người đứng đầu của Huyết Phủ hội, cũng là chủ trên danh nghĩa của anh

Bạch nói vậy vì theo lựa chọn của Dương Lệ thì cả hắn và Hắc đều đi theo làm theo lệnh cô trong vòng hai năm, trong thời gian hợp đồng còn hiệu lực thì cô ấy là chủ của họ

Tất nhiên cái này chỉ là trên danh nghĩa, Dương Lệ chưa từng coi hai người họ là thuộc hạ, hắn và Hắc cũng không có nhận cô làm chủ, mối quan hệ của ba người chỉ là bạn bè cùng hưởng vinh nhục.

-Tất nhiên bọn anh chỉ là bạn bè, hôm qua tại anh không nghe điện thoại lên cô ấy mới tức, giận lây sang em mà thôi

-Dạ.

Thẩm Tinh cười nhưng trong lòng biết rõ bản thân không thể ở cùng Bạch được nữa, dù sao ánh mắt tối qua của Dương Lệ cũng khiến cô hiểu vì sao chị ấy tức giận

Đối với người con gái một khi đã yêu một nam nhân nào, cô ấy sẽ không cho phép người đàn ông đó tiếp cận với cô gái khác.

Dương Lệ có lẽ không yêu Bạch, nhưng địa vị của anh ấy trong lòng nhất định vô cùng quan trọng.

Bạch có lẽ không biết điều này, Thẩm Tinh cũng không nói cho hắn mà khẽ cười từ chối lời mời đi ăn tối của hắn. Cô sau đó viện cớ mẹ gọi bảo hắn đưa mình về nhà.

Hắn thấy hơi lạ nhưng vẫn làm theo, trên đường về nhìn Thẩm Tinh có vẻ hơi buồn hắn đã dẫn cô qua một cửa hiệu thời trang mua chút đồ tặng cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/hai-anh-chong-tu-dia-phu/chuong-9.html.]

-Thôi thôi em có nhiều rồi mà

-Cứ cầm đi, anh đã thanh toán rồi nếu em không cầm anh sẽ vứt đi đó

Thẩm Tinh nhìn những đồ hiệu này mà tiếc lên đành cầm, sau khi về nhà cô lục tìm số điện thoại của A Tà gọi điện cho hắn.

-Alo, ai vậy?

-Là em, Thẩm Tinh, chị Dương có ở đó không em muốn gặp

-Không có, tôi đang bận rồi gọi lại sau nhé

A Tà tắt máy quay sang cười cười với mấy em gái bên cạnh, ôm một bé xinh xắn vào lòng, được em ấy tặng một nụ hôn lên má, A Tà ngồi nghe giọng ngọt như đường mà cảm thấy cuộc sống thật tuyệt vời.

Bên này Thẩm Tinh chán nản, cô vội thay đồ ra ngoài dựa theo địa chỉ ngày trước Bạch cho mà đến quán trà nơi A Lập đang làm việc.

Vừa vào quán Thẩm Tinh đã vội lấy ra ấn lệnh của Bạch, cái ấn lệnh này Bạch cho cô để có thể tới quán xin trợ giúp khi gặp khó khăn.

-Cô là Thẩm Tinh đi, muốn gì nào?

-Tôi muốn liên lạc với chị Dương

-Được

A Lập nối máy với Dương Lệ, sau khi đầu dây bên kia vang lên tiếng của đại tỷ thì nói rõ việc rồi đưa điện thoại cho Thẩm Tinh.

-Cô có chuyện gì muốn nói với tôi?

-Chị Dương, em...em sẽ không qua lại với anh Bạch nữa, chị đừng giận anh ấy nữa, hai người không phải bạn tốt sao anh ấy không đáng bị như vậy, Huyết Phủ hội vì việc này cũng bị ảnh hưởng không phải sao

Dương Lệ đang đứng trên ban công, bên cạnh cô là Lam Vân nghe vậy thì sát lại hóng chuyện. Liếc y, cô có hơi bất ngờ vì việc này, nhưng Thẩm Tinh đoán được cô và Bạch giận nhau gây ảnh hưởng cho hội đúng là thông minh.

Bất quá thông minh quá sẽ bị thông minh hại

-Tôi không hề ngăn cấm hai người, với cả việc của Huyết Phủ hội không đến lượt người ngoài lo lắng giùm.

Dương Lệ nói xong liền tắt máy, Lam Vân bên cạnh khẽ cười đoán được không ít chuyện hay.

Cô vẫn ghét cái điệu cười của hắn, hết hứng đi chơi cô liền đi xuống muốn về phòng. Lam Vân chạy theo cười cười nói

-Dương cô nương cần giúp không, xử lý một nữ sinh mà thôi việc này tôi tình nguyện giúp đỡ.

Hắn hiếm khi gặp được kịch hay như này, vừa nãy nghe giọng có thể đoán cô gái kia vẫn còn đi học, còn bé đã quyến rũ nhân vật số hai của Huyết Phủ hội, khiến hội chủ tức điên mà hai người giận nhau. Quả là hay.

-Yên tâm đi tôi làm việc luôn kín đáo, sẽ không ai biết đâu, dù sao cũng là bạn bè quen biết tôi sẽ buồn nếu hai người giận dỗi, Huyết Phủ tan rã đó.

Dương Lệ lườm hắn, ánh mắt đầy sát khí khiến nhiệt độ hạ xuống không ít, nàng tiến gần lạnh nhạt nói

-Nếu ngươi dám động vào Thẩm Tinh, ta không ngại cắt tay toàn bộ người Thiên Đình đâu

Lam Vân cảm nhận được sát cơ mãnh liệt của Dương Lệ, hắn chỉ đành lùi một bước lên tiếng xin lỗi cô, dù sao Huyết Phủ hội hiện tại không dễ thắng, một khi đánh nhau rất có thể Thiên Đình sẽ thất bại.

Quan trọng hơn là kế hoạch hạ bệ Sở gia vẫn cần Dương Lệ hợp tác, lúc này trở mặt vì một nữ sinh nhỏ bé thì không khôn ngoan.

Dương Lệ cũng biết tiến lui, sau khi Lam Vân xin lỗi thì vui vẻ nói cười trở lại, cô cũng nhận lời mời ăn tối của hắn coi như làm hoà.

Trở về phòng tắm rửa, Dương Lệ nghĩ tới lời của Thẩm Tinh thì cảm thấy nó đúng, việc cô và Bạch giận dỗi nhau sẽ ảnh hưởng đến Huyết Phủ hội.

-Thôi thì nhường anh ta vậy

Cô gọi cho Bạch bảo y đến chỗ cô, cô muốn để anh gặp Lam Vân bàn bạc việc lật đổ Sở gia.

Gọi xong Dương Lệ đi tắm, phòng bên lúc này Hắc và A Tà về, hai người chơi cả một ngày vui cười đến đau bụng, nhất là Hắc khi hắn vác thêm một con cá heo về để làm bạn với con cá heo cũ.

Một con đực một con cái, Hắc tin hai đứa sẽ thích nhau.

-Này, hai người có đi ăn tối cùng tôi không, hôm nay Lam Vân mời đó

Dương Lệ thò mặt vào hỏi, Hắc nghe cái tên Lam Vân liền đứng dậy đồng ý ngay lập tức, A Tà mọi chuyện đều nghe theo Dương Lệ, cô đi hắn cũng đi theo.

-Vậy mau tắm đi, tôi ở dưới đợi hai người

Dương Lệ nói xong thì đóng cửa xuống dưới sảnh, Bạch đã ở đây đợi cô sẵn, hai người nhìn nhau không biết nói gì khiến bầu không khí có chút ngượng ngùng.

-Haha Bạch công tử đã lâu không gặp, vẫn khoẻ chứ

Lam Vân từ xa cười lớn đi tới ôm Bạch, điều này vừa hay hoá giải sự ngượng ngùng vừa rồi, Bạch dù không thích cũng hơi ôm Lam Vân thể hiện thiện chí.

-Lam Vân không biết tới đây có chuyện gì?

-Chuyện là thế này, tôi đã mời Dương cô nương ăn tối cùng bàn chuyện hợp tác, nếu Bạch đã ở đây thì ngồi nói chuyện cùng đi

Bạch liếc Dương Lệ, cô khẽ gật đầu, hắn cũng vui vẻ chấp nhận lời mời của Lam Vân.

Đợi khoảng vài phút sau Hắc và A Tà đi xuống, bọn họ ăn trên tầng thượng của khách sạn này, trên chiếc bàn tròn đây gần như đã tập trung toàn bộ cao tầng của hai bang hội Huyết Phủ và Thiên Vân.

-Lời đầu tôi chúc mọi người sức khoẻ, mong lần hợp tác này thành công

Loading...