Hai Anh Chồng Từ Địa Phủ - Chương 12

Cập nhật lúc: 2025-03-07 13:22:20
Lượt xem: 14

"Dương Lệ, cô cứ ở nhà đi việc này bọn tôi tự lo được"

Hắc trầm giọng, vừa nói vừa xoa xoa một bên mắt bị thâm tím kia

Do ban nãy nghịch ngu đá hỏng cửa phòng Dương Lệ, lại còn nói linh tinh thành ra bị đấm, dù sao con gái cũng không dùng được nhiều sức lên tím một bên mắt đã là rất tốt, hơi đau xíu thôi.

Dương Lệ ngồi vắt chéo chân lắc đầu, cô khẽ nói: "việc này là do tôi chỉ huy, hai người không cần phải xen vào chỉ cần nghe lệnh làm việc là được"

Lời này trực tiếp gạt Hắc Bạch hai người ra khỏi việc này, những người trong phòng nghe vậy liền kinh ngạc không hiểu tại sao đại tỷ lại có quyết định như vậy.

Hắc và Bạch với nhiều kinh nghiệm vốn lên để họ chỉ huy, nhiệm vụ nhất định thành công hoàn hảo, hơn nữa  có thể đề phòng Thiên Đình, tránh cho bọn họ đang giao chiến bị cắn nén phía sau lưng.

Quan trọng nhất là bảo vệ Dương Lệ, cô là người đứng đầu, một khi ra trận có thể gặp nguy hiểm, đến lúc đó mà xảy ra vấn đề thì Địa Phủ coi như thất bại không thể đặt chân trên dương gian được nữa.

Người đầu tiên phản đối không ai khác ngoài Hắc, sau đó A Tà cũng đứng ra khuyên bảo, những người trong phòng đều muốn Dương Lệ ở lại tránh đặt bản thân vào nguy hiểm

"Đại tỷ, việc này cứ để bọn em đi làm tỷ không cần mạo hiểm đâu"

"Đúng vậy chỉ là đám Sở gia thôi mà, ba trăm người bọn em đủ để bắt tên công tử đó rồi"

"Đại tỷ đang bệnh xin lấy sức khỏe làm trọng, không thể ra ngoài được á"

"Xin đại tỷ nghĩ lại!"

Dương Lệ lắc đầu từ chối tất cả, cô hiểu bọn họ lo cho sức khoẻ của cô, nhưng thân là người đứng đầu mà cứ ở trong nhà thì sau này sao có thể lãnh đạo mọi người, sao có thể giao chiến với Thiên Đình được.

Ý cô đã quyết thì không thay đổi!

"Mọi người đi chuẩn bị đi, 4h hành động"

"Dạ!"

Mọi người chỉ còn cách tuân theo, mười hai quỷ hồn đứng đầu lập tức đi chuẩn bị, ba trăm người cùng lúc xuất động lên vật tư và vũ khí phải đầy đủ phòng mọi trường hợp, lại thêm Dương Lệ đi theo khiến việc bảo đảm an toàn cho cô được đặt lên hàng đầu

Trong phòng bây giờ chỉ còn ba người, Bạch lúc này mới lên tiếng: "Trong kế hoạch tại sao không có tôi?"

Hắc vừa định mở tivi thì dừng lại, hắn nhớ ra trong kế hoạch hành động lần này không có tên của Bạch, đi theo Dương Lệ chỉ có hắn và ba trăm người làm nhiệm vụ bắt tên Sở thiếu kia

Vậy còn Bạch đâu?

Hắc Bạch vốn luôn đi cùng nhau, lần này hành động quan trọng mà Dương Lệ lại không cho Bạch theo cùng thì đúng là khó hiểu

"Anh có nhiệm vụ khác, lát tôi sẽ nói sau, còn giờ thì không rảnh nói rõ với anh"

Dương Lệ nhàn nhạt đáp đứng dậy muốn rời đi, nhưng cô bị Bạch giữ lại, hắn không hài lòng với câu trả lời này muốn cô phải nói cho rõ ràng

Từ trước tới giờ hắn chưa bao giờ phải đứng sau cả, mọi nhiệm vụ đều do Hắc Bạch hai người cùng nhau thực hiện, xung phong đi đầu trong việc chống lại Thiên Đình.

"Bỏ tôi ra!"

"Nói cho rõ rồi đi"

"Bạch, anh muốn chọc điên tôi sao?"

"Dương Lệ cô đừng lên giọng với tôi, tôi không phải A Tà hay đám người ngoài kia cung kính với cô"

"Đã vậy thì đừng chạm vào tôi, cũng đừng thắc mắc việc tôi làm!"

Dương Lệ hét lên rồi hất tay Bạch ra, cô bỏ lên phòng mặc kệ y đang ngỡ ngàng nhìn theo, còn Hắc thì vội chạy theo.

Đáng tiếc cửa phòng đã đóng sầm lại, dù cho Hắc bên ngoài đập cửa nói gì cũng vô dụng, cuối cùng hắn đành bỏ cuộc đi xuống dưới nhà.

Bất lực ngồi xuống ghế nhìn sang thằng bạn nói: "mày thật là, cô ấy đã nói vậy rồi cần gì hỏi nhiều chứ, lại còn bảo không giống đám A Tà, cậu nghĩ mà xem cô ấy là hội chủ, người đứng đầu, khi nghe vậy sẽ như nào, không giận mà được sao"

"Vậy là do tao à?"

"Không do mày chả lẽ do tao, thôi thôi tao đi chuẩn bị, lát Dương Lệ xuống thì cứ làm theo lời cô ấy nói đừng cãi gì cả"

"Biết rồi, lượn đi!"

Bạch xua xua tay đuổi Hắc, hắn ngồi đó ngửa mặt lên trần nhà thở dài, nhắm mắt muốn ngủ một lát

Chả biết đã qua bao lâu, hắn cảm nhận được một làn hương thơm thoang thoảng bên người, khẽ mở mắt ra thì thấy Dương Lệ trong bộ sườn xám màu đỏ ngồi đó, cô ấy khoác chiếc áo vest của hắn, gương mặt nhìn có chút mệt mỏi đăm chiêu như suy nghĩ gì đó

"Cô đinh đánh nhau hay là đi diễn thời trang vậy?"

Hắn ngồi dậy cười hỏi, quả thực Dương Lệ mặc bộ này rất đẹp, từng đường cong mê người hiện rõ, khiến căn phòng hơi lạnh này bỗng nóng lên không ít.

"Không phiền anh đánh giá, đây là việc của anh nghe cho rõ mà thực hiện"

Dương Lệ lấy bản đồ thành phố đã được đánh dấu đỏ ra, nhiệm vụ lần này của họ là bắt người ở ngã tư đường Đinh Vũ, nơi mà đoàn xe của Sở Thẩm Hàn đi qua để di chuyển từ sòng bạc về dinh thự của hắn

Lam Vân đã cho bố trí người theo dõi và báo lại lộ trình cũng như số người của đoàn xe, ba trăm quân Địa Phủ có thể dễ dàng xử lý được.

"Vậy rốt cuộc tôi phải làm gì?" Bạch hỏi

Kế hoạch này hắn đã hiểu rõ, hắn cũng đoán được Dương Lệ để hắn ở lại để làm gì đó liên quan đến Thiên Đình

"Sáng nay khi tôi ngủ đã gặp Hậu Thổ nương nương, người nói sẽ đưa thêm ngàn người lên đây, việc của anh là ở nhà tiếp nhận những người đó, đợi tin của tôi tấn công một nhà kho"

"Nhà kho? Của Thiên Đình sao?"

"Đúng vậy, nhớ kĩ việc của anh là tấn công nhà kho đó, phá truyền tông trận, cắt đứt tiếp tế của Lam Vân"

Bạch gật đầu, thì ra Dương Lệ muốn dương đông kích tây, tranh thủ sự chú ý của Lam Vân lên trận chiến bên kia mà sơ hở phòng bị. Lúc đó hắn ra tay với ngàn người sẽ dễ dàng phá hủy nơi đó

Mất đi tiếp tế từ tập đoàn Thiên Vũ, Lam Vân muốn phát triển thế lực phải mất thêm rất nhiều thời gian, mà thời gian là vàng bạc đã mất thì khó bù đắp lại được.

"Nhớ cho kĩ việc của anh là tấn công nhà kho đó, việc bên này là của tôi không cần anh nhảy vào, dù có chuyện gì xảy ra"

Bạch gật đầu, nhìn vẻ mặt nghiêm túc của cô là hiểu việc này rất quan trọng, cô đã tin tưởng giao cho hắn đi làm thì hắn sẽ không để cô thất vọng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/hai-anh-chong-tu-dia-phu/chuong-12.html.]

"Yên tâm đi, dù có c.h.ế.t tôi cũng sẽ hoàn thành nhiệm vụ!"

"Tôi tin anh"

"Đi cẩn thận"

Dương Lệ khẽ cười nhẹ gật đầu, Hắc lúc này đi vào báo đã chuẩn bị xong mọi thứ, có thể lên đường. Cô đứng dậy nhìn Bạch lần nữa, trong đôi mắt hiện lên vô tận kì vọng, một giây sau cô xoay người đi ra ngoài

Bên ngoài ba trăm người đã tập hợp đầy đủ, tất cả đều mặc vest đen, đeo tai nghe và kính râm được trang bị cảm ứng nhìn đêm.

Ba trăm người được chia làm mười hai đội, đứng đầu là mười hai quỷ hồn mạnh nhất, họ chịu trách nhiệm dẫn đội hành động, còn Hắc chỉ việc bảo vệ Dương Lệ lên sẽ không trực tiếp tham gia.

"Xuất phát"

"Rõ!"

Mười hai đội mỗi đội hai năm người chia bốn phương tám hướng mà đi, trong đêm họ bay nhảy qua mái nhà, lách vào những con ngõ hẻm tăm tối như u linh, trách qua ánh đèn hay tầm mắt của người trên đường mà đi.

Còn Dương Lệ ngồi xe đi đường lớn, nhìn đồng hồ đã là 3h50, mười phút nữa là hành động, tin báo của Lam Vân đã tới nói Sở Thẩm Hàn đã lên xe di chuyển, đoàn xe theo đúng lộ trình dựa kiến khoảng sáu phút nữa sẽ đi qua đường Đinh Vũ.

"Hắc, cho anh ba phút buộc phải tới được đường Đinh Vũ chặn đầu họ"

"Rõ!"

...

"Anh Bạch, chúng ta đi chứ?"

Ở ngoài sân Bạch nhìn đồng hồ đã là 4h thì gật đầu, sau lưng hắn, Quỷ Môn Quan vẫn đang không ngừng nhả khói đen đưa ra thêm người, đến nay đã gần đủ ngàn người.

"Đây là nhiệm vụ đầu tiên của các ngươi, mục tiêu là nhà kho số mười tám ở cảng số ba, tất cả lên đường"

"Rõ!"

...

"Đại ca, bọn họ đã tới rồi"

"Biết rồi"

Lam Vân đứng trên mái nhà nhìn đoàn xe dẫn đầu là con limousine đang tiến gần kia mà cười khẽ, lại nhìn sang cô gái đang được che ô đứng giữa đường kia, nụ cười trên khuôn mặt càng nồng đậm hơn

Kịch hay đã được bắt đầu rồi

Bên dưới đường Dương Lệ nhìn chiếc xe đang lao nhanh đang bấm còi inh ỏi kia mà hơi khép hờ mắt lại

"Người phía trước mau tránh ra!"

"Ta ghét nhất là kẻ chiếu đèn vào mắt ta, ra tay đi!"

"Muốn c.h.ế.t à!?"

Đoàng

Ầm.

Một tiếng động vang lên rung trời, chiếc xe mất lái xoay vòng đ.â.m sầm vào toà nhà bên cạnh, bình xăng tràn ra phát nổ đốt cháy cả con đường phía trước chặn ngang đoàn xe phía sau lại

Những chiếc phía sau lập tức dừng lại, hàng chục vệ sĩ áo đen cầm s.ú.n.g chạy ra vây lấy chiếc chính giữa, có vào người chĩa thẳng vào Dương Lệ quát lên ầm ĩ

"Ngươi là ai?"

Dương Lệ không trả lời mà đôi mắt nhìn xuyên qua màn lửa, thấy được người thanh niên tóc trắng vừa xuống xe đang được đám vệ sĩ bảo vệ kia, đó chính là Sở Thẩm Hàn, thiếu gia nhà họ Sở, mục tiêu của bọn họ

"Đại tỷ, bọn em có thể ra tay được chưa?"

Tai nghe truyền đến giọng của A Tà, mười hai đội tất cả đã vào vị trí chờ lệnh. Con mồi đã xuất hiện thì đứng chờ cũng vô ích

"Giết!"

"Giết!"

Từ bốn phía mái nhà xung quanh hàng chục người áo đen xuất hiện, s.ú.n.g trên tay nổ vang như lưỡi hái tử thần đoạt mạng hàng chục tên vệ sĩ. Tám hướng trong các ngõ hẻm tối om vô số bóng người đổ ra, trên tay kiếm quang sắc lạnh toả ra hàn khí đáng sợ, bọn họ nhảy vào đám người Sở gia điên cuồng c.h.é.m giết

"Bảo vệ thiếu gia!"

Sở Thẩm Hàn được đám vệ sĩ nhanh chóng được đưa lên xe, tài xế khởi động nhanh chóng lao về phía màn lừa muốn thoát đi.

Thấy vậy đám người A Tà trên mái liền nổ s.ú.n.g tấn công, những chiếc được bọc thép chống đạn khiến họ không thể làm được gì, thêm cả những vệ sĩ của Sở gia liều mạng bảo vệ đã để nó vượt qua màn lừa

"Hắc, đến anh ra tay rồi"

"Vậy còn cô?"

"Không cần lo, ở đây còn có ai gây hại được cho tôi, mau đi đi"

Hắc rất muốn nói là hắn cảm nhận được Lam Vân đang ở gần đây, nhưng nghĩ tới vì vụ này mà Dương Lệ đã bỏ không ít tâm sức lên đành nghe theo

Hắn đi lên đứng chặn trước chiếc xe, cả người hắc khí tuôn trào, một luồng sức mạnh đáng sợ mang theo những vô số tiếng kêu gào của quỷ hồn khiến người nghe rét lạnh mà khiếp vía.

"Đâm c.h.ế.t hắn cho ta!"

Sở Thẩm Hàn trên xe gầm lên, tài xế đạp hét ga cực tốc lao đến. Hắc cười lạnh, đưa tay ra đ.ấ.m thẳng tới

Ầm

Chiếc xe bật tung bay lên, đầu xe biến dạng vỡ nát thành từng mảnh, tài xế bên trong cũng bị lực chấn cho mất mạng.

Sở Thầm Hàn do ngồi phía sau lên chỉ ngất đi, Hắc cười cười đi vào tóm lấy hắn kéo ra

"Dương Lệ, tôi bắt được hắn rồi...Lam Vân!"

Loading...