Hai Anh Chồng Từ Địa Phủ - Chương 10

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-02-22 04:05:40
Lượt xem: 35

-Bạch, anh thấy Lam Vân nói thế nào?

Trên bàn ăn cô nhìn anh khẽ hỏi, Lam Vân vừa nói chi tiết về kế hoạch lần này cho họ nghe, là người đứng đầu cô không có ý kiến gì nhưng vấn đề là Dương Lệ nghe hơi khó hiểu

Cái gì mà ở sân bay hướng đông nam canh ba?

Sao lại là Bạch Hổ và Chu Tước?

Mấy điều này làm cô lú như con cú, không hiểu là sao luôn, mà Lam Vân cũng không giải thích mà giống nói chỉ để Bạch nghe.

-Được, cứ theo vậy mà làm

Bạch nói, hắn liếc cô rồi không nói gì thêm, cả bữa ăn đây là câu thứ hai hắn mở miệng còn không đều im lặng, cái này khiến Dương Lệ muốn giải hoà cũng không biết làm như này

Lam Vân lập tức nhìn ra

-Dương cô nương, lát ăn xong có thể đi dạo cùng tôi không?

Hắn nháy mắt với cô, tay vươn ra đặt lên tay Dương Lệ, nhìn hai người trông vô cùng thân thiết giống như bạn bè lâu lăm vậy

Cảnh này khiến Hắc và A Tà nóng mắt muốn đứng dậy cho Lam Vân một trận

-Ngồi xuống!

Dương Lệ khẽ quát, cô liếc Lam Vân nhưng vẫn không thu tay lại, mặc cho hắn nắm. Hành động này khiến hai người Hắc và A Tà kinh ngạc, chả lẽ cô đã đổi ý muốn đi theo Thiên Đình sao

Lam Vân khẽ cười lạnh, bàn tay nắm c.h.ặ.t t.a.y Dương Lệ đang mân mê từng ngón tay của cô, hắn tự nhiên có cảm giác hưng phấn khi vừa được sờ gái xinh lại trêu chọc được Bạch, kẻ thù của hắn

Bạch lúc này mới thở dài đứng dậy, ngay sau đó trước vẻ kinh ngạc của tất cả y đã ra tay, một đá đạp thẳng vào n.g.ự.c Lam Vân khiến hắn bay ra xa đập mạnh vào tường.

Dương Lệ ngạc nhiên

Hắc không thể ngờ

A Tà kinh hãi

Hành động tấn công này không khác gì muốn khai chiến với Thiên Vân hội, Dương Lệ lập tức đứng dậy bất mãn nhìn hắn

-Trêu tôi vui lắm sao?

-Đúng, tôi rất vui

-Vậy để tôi cho cô biết trò vui là như nào

Dứt lời Bạch cúi xuống nhấc người Dương Lệ lên vác trên vai, cô ngơ ngác lập tức giãy dụa, tay chân đ.ấ.m đá loạn muốn Bạch thả mình xuống

-Mau thả tôi xuống!

Dương Lệ quát, nhưng Bạch làm như không nghe bế cô đi thẳng khỏi đây trở về phòng, trên đường đi hắn còn ngang nhiên qua chỗ đông người khiến ai lấy cũng nhìn cô, Dương Lệ sắp xấu hổ muốn c.h.ế.t rồi

Trở về phòng hắn ném cô lên giường, lúc này Dương Lệ tức giận ném gối về phía hắn quay mặt đi, vẻ mặt đỏ bừng ấm ức muốn khóc đến nơi

Hôm nay bị nhiều người nhìn như vậy bảo cô sau này ra đường kiểu gì, Bạch đáng ghét, cô chỉ trêu hắn chút thôi mà có cần làm quá vậy không

Dương Lệ quay lại muốn quát đuổi hắn đi, nhưng vừa quay lại thì một cánh tay đã bóp lấy cổ nàng, đè mạnh nàng xuống giường.

Bạch sắc mặt âm trầm nhìn Dương Lệ, vẻ mặt của hắn như nhìn một món đồ chơi vậy, một sự sợ hãi không tự chủ được dâng lên khiến toàn thân cô run rẩy, cái cổ bị bóp chặt khiến hô hấp trở lên nặng nề

Dương Lệ cảm nhận được cái c.h.ế.t gần như đã đến

Hai chân Dương Lệ đạp loạn giãy dụa, tay bấu chặt vào cánh tay của Bạch cấu hắn, móng tay cô chọc đến chảy m.á.u da thịt của y nhưng vẫn không thể lay động được, thậm chí càng khiến cánh tay kia siết chặt hơn

Đối với sự chống trả của cô, Bạch chỉ cười lạnh, hắn ghé sát tai cô khẽ cười nhẹ

Hơi thở lạnh lẽo thổi vào khiến cả người cô run lên, Dương Lệ sợ hãi, cô cảm nhận được bản thân như đang từ từ bị đưa vào miệng dã thú, bất lực không thể thoát ra

Xoẹt

Một tiếng xé vải vang lên, Bạch vung tay kéo rèm khoá cửa lại, hắn thả Dương Lệ ra rồi lật ngược cô lại, xé rách chiếc váy dưới thân kia.

-Aaaaaa!

Dương Lệ hét lên sợ hãi, cô cố vùng vẫy chống trả nhưng bất lực, cánh tay to khoẻ kia dễ dàng xé chiếc váy làm đôi để lộ làn da trắng ngần bên trong, cặp m.ô.n.g vểnh lên cực kì thu hút làm dục hoả trong người Bạch dâng lên

-Anh định làm gì, tên khốn!

Dương Lệ quát lên đưa chân đạp loạn xạ muốn cản Bạch lại, nhưng cổ chân của cô lập tức bị hắn giữ lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/hai-anh-chong-tu-dia-phu/chuong-10.html.]

-Làm gì sao? Cô cho người theo dõi tôi, tự ý xen vào chuyện riêng của tôi. Nếu không dạy dỗ có lẽ cô không biết ai mới là chủ nhân đây

Nói rồi hắn đè cô xuống, mãnh liệt hôn lên môi Dương Lệ.

Dương Lệ kinh ngạc, cô lần đầu biết hôn có cảm giác như thế nào? Môi răng bị cạy mở, khoang miệng của cô bị Bạch hung hăng tiến vào, mút lấy đầu lưỡi cô, thô bạo không chút thương hoa tiếc ngọc

Đầu lưỡi hắn ướt lắm, l.i.ế.m quanh bờ môi anh đào cô, cắn nó đến chảy máu. Rõ ràng cô đau đến phát khóc, nhưng trong đầu cứ như bị phải dòng điện chạy xoẹt qua, khiến cho đầu óc Dương Lệ đầy mộng mị mà tê dại.

Chờ đến khi buông cô ra, toàn bộ hàng khuy áo của cô đã bung sạch. Bộ n.g.ự.c căng tròn đẫy đà đã lâu không được vuốt ve mà càng thêm ngạo nghễ, căng mây mẩy, quầng v.ú phơn phớt hồng vì động tình mà ngày càng tươi thắm, núm châu nhỏ xinh ở phía trên khẽ run rẩy, dựng đứng, đỏ chót trông cực kỳ động lòng người.

Dương Lệ lập tức che lại vì cô cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của Bạch, nhưng hắn lập tức gạt ra. Cúi xuống cắn nhẹ núm v.ú nhỏ kia

-Aaa! Đừng...đừng cắn mà...

Cả người Dương Lệ như điện giật mà run lên hơi rụt lại, Bạch hừ nhẹ giữ người cô lại. Hàm răng trắng như tuyết cắn mạnh khiến cơ thể bên dưới phát ra những tiếng rên rỉ và khóc nhẹ

-Đồ khốn, Bạch...anh là đồ đáng ghét..aaa~

Dương Lệ cố đẩy Bạch ra nhưng sức cô vô lực, cả người mềm nhũn mặc cho hắn sờ loạn.

-Haha vậy tôi sẽ cho cô thấy thế nào là đồ khốn

Bạch nói xong liền lật Dương Lệ lại, nhìn cặp m.ô.n.g đào đang vểnh cao lên kia mà giơ tay đánh mạnh xuống.

Hắn vỗ đành đạch lên m.ô.n.g Dương Lệ, làn da trắng dần hồng đỏ lên, di chuyển theo nhịp đánh của hắn. Dương Lệ vừa xấu hổ vừa đau mà hai mắt ngấn lệ, khuôn mặt đỏ như m.á.u không dám ngẩng đầu lên

-Đồ khốn, tôi sẽ không tha cho anh!

Chát! Một bàn tay hạ xuống, Dương Lệ khẽ kêu hung hăng trừng mắt nhìn hắn

Bạch, đồ đáng ghét, dừng lại đi

Chát!

-Còn mạnh miệng cho tôi nghe

-Hức… Đau quá...Bạch...tôi đau..dừng lại đi mà

Dương Lệ khẽ nói, cô không dám nói nữa, cả người cô nóng rực lên vô cùng khó chịu. Đầu óc tê dại không nghĩ được gì khác, cảm giác như bị thiêu đốt vậy làm mặt đỏ bừng lên.

Nhưng Bạch mặc kệ lời cầu xin mà tiếp tục việc của mình, trải qua chục phút giày vò, cả người Dương Lệ đã mềm nhũn ra, hai chân đã sớm không thể khép lại ngăn cản cánh tay kia được nữa.

Bạch sờ đến nơi đó thì dòng mật nước tràn ra kia, Dương Lệ lập tức run rẩy cất tiếng rên rỉ.

-Ưm....

Dương Lệ nhíu mày cắn chặt đôi môi mình lại, cô không muốn phát ra một tiếng gì. Vậy mà bàn tay kia vẫn ở dưới động chạm, dù chỉ cách một lớp vải mỏng vẫn khiến cô khó chịu đến run run

-Haha trêu tôi vui lắm sao?

Hắn nói rồi kéo rách lớp vải mỏng kia, cong ngón giữa lên kề sát thịt mềm giữa hai bắp đùi, trượt vào trong khe hở.

Hạ thân bị một trận khích thích tê dại đột kích khiến cho mền nhũn, Dương Lệ không nhịn được mà một lần nữa phát ra tiếng, Bạch nhìn cô, ngón tay tách ra "cánh hoa" non hồng khẽ tiến vào

Một ngón tay mang theo hơi lạnh tiến vào, rất nhanh hắn lại bỏ thêm một ngón tay nữa vào.

Ngứa, tê dại, kích thích đủ loại cảm giác ùa ập kéo đến, Dương Lệ không kìm nổi lòng mà nâng thân mình phối hợp với từng ngón tay đẩy đưa của hắn, gắt gao túm lấy cánh tay hắn, đôi mắt mê ly ngước nhìn hắn, dùng ánh mắt biểu đạt khẩn cầu của chính mình.

Cơ thể nàng không nghe lời nữa rồi, Dương Lệ khó chịu đến phát khóc. Cô sắp bị thứ dục hoả thiêu cháy rồi, Bạch cứ trêu chọc như vậy khiến cả người cô không chịu nổi nữa

Cô muốn á!

Từng đợt trêu trọc khiến cho bụng dưới của cô tưởng như bị cháy bỏng.

-Đừng trêu tôi nữa mà...dừng lại đi...tôi khó chịu á..

-Không vui sao? Nãy cô cùng Lam Vân trêu tôi vui lắm mà

-Hức...xin...xin lỗi..dừng lại đi mà..aa~

Bạch bất ngờ chọc mạnh hai ngón tay sâu vào trong, bị bất ngờ khiến Dương Lệ hét lên, cả người giật giật cong lên làm dòng nước trong b.ắ.n ra.

-Anh...anh là đồ khốn nạn

Dương Lệ thở gấp hơi run run giọng nói, nhưng cô giây sau liền kinh hãi khi thấy Bạch cởi cúc áo ra, hắn khẽ cười nham hiểm nhìn cô, giống như nhìn con mồi vậy.

-Haha vậy để tôi cho cô cảm nhận tên khốn này như thế nào, Dương Lệ à

Loading...