Gương thần, hãy nói cho ta biết! - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-07-10 21:55:38
Lượt xem: 111
16.
Hoàng tử bị đả kích.
Nhưng đầu óc anh ta thực sự có vấn đề.
Anh ta không hiểu tại sao Lọ Lem không muốn quay lại với anh ta.
"Đừng sợ, có ta bảo vệ, mẹ kế của nàng sẽ không dám làm tổn thương nàng nữa đâu."
Cô bé Lọ Lem có vẻ bối rối: “Tại sao mẹ thần lại làm tổn thương thần?”
"Mối quan hệ của thần với mẹ không phải là thứ mà ngài có thể hiểu được, đồ ngu xuẩn!"
"Không phải lúc nào nàng cũng bị sai đi dọn dẹp nhà cửa sao? Không những phải phục vụ mẹ kế mà còn phải phục vụ hai cô chị của mình sao!"
Hoàng tử vội vàng nói: "Đi với ta đi, nàng sẽ trở thành nữ hoàng!"
“Nhà thần có người giúp việc, sao thần phải dọn nhà chứ?"
Cô bé Lọ Lem càng nói càng tức giận, nhìn hoàng tử với ánh mắt không mấy thân thiện: "Sao ngài lại cầm chiếc giày thủy tinh mà mẹ thần đã tặng thần?"
Cô chợt nhận ra: “Thần hiểu rồi, ngài chính là một tên trộm không biết xấu hổ, chỉ biết quấy rối con gái!”
“Chắc không phải ngài nghĩ chỉ cần cầm chiếc giày của thần tới đây thì thần sẽ đồng ý cưới ngài chứ?
"Có phải ngài nổi điên không? Với phẩm hạnh đạo đức của ngài, ta không dám lấy."
Tôi nói thêm: "Ta biết, ngươi muốn nói anh ta thật thấp hèn!"
Lọ Lem mỉm cười với tôi: “Cảm ơn người.”
Hoàng tử bị Lọ Lem giận dữ đuổi ra ngoài, cuối cùng biến mất cùng cỗ xe của mình ở cuối con đường.
Lọ Lem ôm mẹ kế khóc, phong thái anh hùng vung chổi khi nãy hoàn toàn biến mất.
"Ai muốn gả cho hoàng tử chứ? Con chỉ muốn ở bên mẹ cả đời thôi!"
Khung cảnh này thật hài hòa, hài hòa đến mức tôi cảm thấy bản thân có hơi lạc lõng khi ở đây.
…
Tôi có thể cảm nhận được sự vội vàng của hoàng tử gần giống với gương thần trên tường nhà tôi.
Anh ta vội vã muốn kết hôn với một công chúa, nhanh chóng trở về lâu đài của mình.
Sau khi trở về nước, anh ta đã công bố một chuyện.
"Ta muốn tìm một nàng công chúa chân chính. Chỉ có công chúa chân chính mới xứng đáng trở thành thê tử của ta."
Tôi nghe tin xong liền biết, có lẽ anh ta đang nhắm đến Công chúa và hạt đậu.
Nhưng đáng tiếc, vấn đề này đã sớm bị loại bỏ.
Trước khi Công chúa và Hạt đậu xuất hiện, hoàng tử đã bị các nàng công chúa giận dữ đánh vào đầu.
Ngày càng có ít công chúa bị cốt truyện điều khiển, ngược lại, mọi người bắt đầu suy nghĩ về tính hợp lý của thế giới này.
"Tại sao tôi phải tuân theo những quy tắc không ra gì này chứ?"
"Tại sao tôi lại phải cưới vị hoàng tử đó? Anh ta hoàn toàn không xứng đáng với tôi!"
Các công chúa bắt đầu nghi ngờ sự tồn tại của hoàng tử liệu có cần thiết hay không.
Gương thần trên tường gầm lên: “Nếu không được hoàng tử công nhận, vậy tính là công chúa gì chứ?”
Tôi thuần thục phản bác đè bẹp lý luận của nó: “Không tính là công chúa thì tính là gì? Chẳng lẽ là cha ngươi à?”
…
Hoàng tử vẫn không từ bỏ cuộc hành trình của mình.
Anh ta lại cưỡi xe ngựa đi tìm Rapunzel.
Nhưng có lẽ khiến anh ta thất vọng rồi. Ba năm trước, tiểu thư rau diếp và mẹ đỡ đầu của cô đã rời khỏi tòa tháp, hiện tại đang quảng bá dịch vụ chăm sóc tóc trên khắp thế giới.
Mẹ đỡ đầu nói rằng phụ nữ nên được dạy cách chăm sóc tóc mình thật tốt.
“Thần thực sự không muốn nhìn thấy mọi người ở bên ngoài, nhưng Rapunzel đã lớn rồi, thần cũng không thể giữ cô ấy mãi trong tháp được.”
"Người nói đúng, trốn tránh vấn đề cũng không giải quyết được gì cả. Bây giờ thần muốn dẫn cô ấy đi khám phá khắp thế giới."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/guong-than-hay-noi-cho-ta-biet/chuong-8.html.]
Đừng nói là hoàng tử, ngay cả tôi cũng không biết họ đã đi đâu.
17.
Trong những ngày hoàng tử đi tìm công chúa khắp thế giới.
Bạch Tuyết đã trở thành nữ hoàng mới.
Cô ấy đang để mắt đến đất nước bên cạnh và có ý định chuẩn bị đánh chiếm.
Giờ đây, gương thần sẽ không bao giờ hỏi tôi những câu hỏi ngu ngốc như có muốn nhìn thấy người phụ nữ đẹp nhất thế gian hay không, bởi vì Bạch Tuyết đã luyện tập được cơ bắp, khỏe đến mức cô ấy có thể đánh c.h.ế.t bảy mươi chú lùn chỉ bằng một cú đấm.
Sau khi trở thành hoàng hậu, cô bắt đầu thực hiện cải cách.
"Sự dịu dàng và xinh đẹo không nên trở thành tiêu chuẩn của một người phụ nữ.”
"Ta khuyến khích thần dân của ta đối mặt với trái tim của họ. Khi họ biết rõ mình muốn gì và không muốn gì, thế giới mới trở nên rõ ràng và có thể kiểm soát trong lòng bàn tay!"
Với sự cổ vũ của cô, càng ngày càng có nhiều cô gái bước ra khỏi nhà.
Họ từ bỏ logic mà họ từng có và bắt đầu tìm kiếm một thế giới rộng lớn hơn.
Gương thần khó hiểu: “Tại sao phụ nữ tập hợp lại với nhau, lại không đi tranh giành tình nhân chứ?”
"Không phải họ nên từ bỏ mọi thứ vì tình yêu sao?"
Tôi cũng không hiểu: “Tại sao chúng tôi lại phải ghen tị với nhau?”
"Lý do chúng tôi chiến đấu là vì có quá ít tài nguyên, mà mọi người đều muốn sống sót.”
"Nhưng trên thế giới này có rất nhiều lựa chọn và cơ hội. Chỉ cần chúng tôi từ bỏ giáo điều kỷ luật và dũng cảm bước ra khỏi nhà tù, chúng tôi sẽ không cần phải đánh mất chính mình vì tình yêu."
Gương thần nghe xong càng thêm uể oải suy sụp.
Nó bắt đầu cầu xin tôi.
“Cầu xin ngươi, hãy để công chúa được ở bên hoàng tử đi. Dù cô ấy có gả cho hoàng tử, không phải cũng không gây tổn hại gì cho cô ấy sao?”
Ta thấp giọng hỏi nó: “Tại sao phải gả cho hoàng tử?"
"Chỉ cần ngươi nói cho ta biết nguyên nhân thực sự, ta sẽ giúp ngươi."
Gương thần im lặng không nói gì.
Nhưng không cần nó nói, tôi cũng đã đoán được nguyên nhân.
Công chúa không cần gả cho hoàng tử, mà hoàng tử lại cần công chúa. Điều này giống như một số phận thăng trầm, thành công của các hoàng tử đều phụ thuộc vào ý chí hy sinh của công chúa.
…
Cách đây rất lâu, tôi đã nghi ngờ tính hợp lý của thế giới này.
Hành động của mọi người đều để phục vụ hoàng tử.
Những nàng công chúa xinh đẹp sẽ trở thành vợ của các hoàng tử, dường như họ không cần phải có ý nghĩ riêng, họ chỉ cần đứng đắn và tốt bụng, chờ đợi hoàng tử đến cứu họ khỏi chông gai.
Phụ nữ không phải công chúa thường được chia thành hai loại.
Một người là nữ phụ độc ác như tôi, vô cớ ghen tị với nhan sắc của nữ chính, hãm hại và khiến cô ấy đau khổ.
Hai là giúp đỡ một cách vị tha, không hề xuất hiện, chỉ để đẩy công chúa về phía hoàng tử.
Trong thế giới cổ tích, phụ nữ chỉ cần phát điên và chờ được cứu.
Điều này thật buồn cười.
Mọi người dường như chỉ là một biểu tượng đại diện cho hạnh phúc.
Câu chuyện có thể kết thúc khi họ kết hôn, nhưng cuộc sống thì không.
Hoàng tử và công chúa sống hạnh phúc trong lâu đài chỉ là tưởng tượng đẹp đẽ của con người.
Suy cho cùng, hoàng hậu cũng từng là một nàng công chúa xinh đẹp, cưới hoàng tử cũng chỉ vì khao khát tình yêu.
Tôi luôn nghĩ, tại sao nhà vua luôn vô hình, và tại sao trong lâu đài chỉ có một nữ hoàng điên khùng?
Phân tích cuối cùng là do họ bị mắc kẹt trong chương trình được cài đặt sẵn và không thể nhìn thấy thêm sự lựa chọn nào khác.
Vì vậy, tôi cho họ nhìn thấy thế giới bên ngoài chương trình.
Công chúa giơ kiếm còn cần sự đồng ý của hoàng tử sao?
Không, cô ấy chỉ cần sự đồng ý của chính mình.