GÕ CỬA LÚC NỬA ĐÊM - Chương 8 - Hết
Cập nhật lúc: 2024-10-21 18:49:58
Lượt xem: 361
10.
Đoàn Húc ném con d. a. o đi, chạy về phía tôi, nhưng như sợ tôi ghét bỏ nên dừng lại cách tôi nửa mét.
“Nghiên Nghiên, em không chê tôi là tội phạm gi3t người sao?”
Tôi lắc đầu, “Đều là vì Lý Quan nên anh mới như vậy, nếu không phải hắn xúi giục anh gi3t động vật nhỏ, sẽ không khơi dậy tà ác trong lòng anh. Hắn khống chế anh, anh không cần phải tự trách mình, hiện tại có cơ hội làm lại từ đầu, chỉ cần sau này không gi3t người.”
“Đương nhiên quan trọng nhất là bởi vì…”
“Bởi vì?”
“Bởi vì em yêu anh… Thế nên em ưu ái anh vô điều kiện.” Tôi cười rộ lên.
“Phụt.”
Đoàn Húc che miệng, nhìn tôi có vẻ xin lỗi, “Xin lỗi, anh không nhịn được.”
“Chu Nghiên em buồn cười quá.”
“Em đây là não yêu đương đúng không?
Hắn lấy từ trong túi ra một đôi găng tay nhựa đeo vào, "Anh rất muốn lấy n. ã. o em ra xem liệu n. ã. o bên trong có phải là hình trái tim không."
"Nghiên Nghiên, em yêu anh nhiều như vậy, em nhất định sẽ thực hiện điều ước của anh phải không?”
Tôi cẩn thận suy nghĩ.
Nếu thực sự là Chu Nghiên, cô ấy có khả năng sẽ thực hiện được tâm nguyện của hắn.
11.
Đoàn Húc đánh tôi bất tỉnh, kéo tôi xuống tầng hầm.
Hắn trói tôi vào bàn mổ.
"Em không thắc mắc tại sao cảnh sát vẫn chưa đến à?"
Hắn nhếch khóe môi, "Bởi vì hôm nay em không thành công gọi được cho cảnh sát dù chỉ một lần."
"Tôi cũng đã đụng tay vào điện thoại dự phòng của em. Người nhận được cuộc gọi của em là tôi đây."
Hắn hắng giọng, giọng nói trở thành giọng của một người khác, "Thưa cô, cách thức làm việc của Đoàn Húc này mà cô đề cập rất giống với một vụ án chúng tôi đang điều tra gần đây."
Giọng nói này với giọng nói của cuộc gọi cảnh sát hoàn toàn giống nhau.
Đoàn Húc ậm ừ vui vẻ, thậm chí còn khiến tôi tuyệt vọng hơn, hắn còn chủ động trả lời cuộc gọi thực sự của cảnh sát.
“Xin chào, xin chào.”
“Cô đang tìm cô Chu à?”
Đoàn Húc nhìn tôi đang bị bịt miệng. "Không. Đoàn tiên sinh, chúng tôi đang tìm anh. Hiện giờ anh đang ở cùng Chu Nghiên à?"
"Không, cô ấy hình như đang ở cùng với thầy Lý Quan."
“Thật tốt quá, chúng tôi muốn hỏi anh một chuyện. Khả năng anh không thể chấp nhận được. Chúng tôi tìm thấy một t.h.i t.h.ể phụ nữ ở ngoại ô. Sau khi phân tích ADN, phát hiện t.h.i t.h.ể phụ nữ đó là Chu Nghiên, cô ấy đã c.h.ế.t được một năm.”
“Người bên anh đó là giả, chúng tôi nghi ngờ cô ta đã gi3t Chu Nghiên, sau đó đã phẫu thuật thẩm mỹ để giống Chu Nghiên và sống với anh được một năm.”
"Chúng tôi không biết mục đích cụ thể của việc cô ta làm là gì, nhưng điều chắc chắn là cô ta là một người rất nguy hiểm. Nếu anh thấy cô ấy, vui lòng liên hệ với cảnh sát của chúng tôi càng sớm càng tốt."
"Alo, alo? Anh vẫn ở đó chứ?"
Đây là lần đầu tiên trong một năm tôi thấy sự ngạc nhiên trong mắt Đoàn Húc.
Chắc hẳn hắn còn nghĩ đến nhiều điều hơn nữa, khi nhiều mảnh vỡ khác nhau lóe lên trong đầu hắn như một chiếc đèn kéo quân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/go-cua-luc-nua-dem/chuong-8-het.html.]
Ví dụ như Chu Nghiên bị dị ứng với xoài, tôi lại thích xoài nhất.
Một ví dụ khác là tôi không biết hắn đã nói gì khi tỏ tình với Chu Nghiêm.
Một ví dụ khác là Chu Nghiên, người rất yêu hắn và không cho hắn uống sữa dù biết hắn không dung nạp lactose.
Đoàn Húc quỳ trên mặt đất, phun ra một ngụm máu, đánh rơi điện thoại di động xuống đất kêu lạch cạch.
Người cảnh sát ở đầu bên kia điện thoại vẫn đang nói "Alo? Alo?" nhưng Đoàn Húc lại không nói nên lời.
Thuốc tôi cho vào sữa cuối cùng cũng có tác dụng đúng lúc.
Thật sự rất khó để kiểm soát thời điểm phát độc.
Tôi nghĩ chắc hẳn em gái tôi sinh ra là để bảo vệ tôi.
Tôi cắt sợi dây bằng một lưỡi d.a.o cạo được giấu kín, cúp máy trước mặt Đoàn Húc.
Tôi mỉm cười với hắn nói: “Dù chúng ta sống với nhau lâu như vậy nhưng anh vẫn chưa biết tên thật của em phải không?”
"Bây giờ tự giới thiệu có muộn không?"
Tôi đưa tay về phía hắn, "Xin chào, tôi tên là Quan Tinh. Tôi là chị gái của Quan Nguyệt đã bị anh tr. a t. ấn và gi3t ch. ế. t, và tôi cũng là người duy nhất sống sót trong trận hoả hoạn của nhà họ Quan."
Tôi đã điều tra cái ch. ế. t của em gái tôi và vụ hỏa hoạn trong nhà của chúng tôi kể từ khi tôi thoát khỏi đám cháy.
Cuối cùng cũng biết được sự thật.
Tôi luôn cho rằng Chu Nghiên là bị Đoàn Húc lừa gạt, cô ấy không biết Đoàn Húc là kẻ s. á. t nhân.
Tôi lo cô ấy sẽ bị tổn thương nên đã nhắc nhở cô ấy một cách tế nhị.
Tôi không ngờ cô ấy đã biết từ lâu! Cô cũng tự hào khi có được Đoàn Húc, một người bạn trai s. á. t nhân.
Cô cho rằng người bị Đoàn Húc gi3t không phải cô, vậy tại sao cô lại đổ lỗi cho bạn trai mình về những người xa lạ này.
Tôi thực sự không hiểu sao lại có người ngưỡng mộ và yêu mến một tên tội phạm ghê tởm như vậy.
Chỉ vì hắn có khuôn mặt đẹp trai sao?
Tôi đã dành một năm để phẫu thuật thẩm mỹ để trông giống Chu Nghiên.
Đem b. ó..p cổ cô và chôn cô ở vùng ngoại ô, thay thế cô hoàn toàn.
Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.
Lại mượn tay của Đoàn Húc để diệt trừ Hạ Hoan và những người khác.
Hạ Hoan và những người khác là những người đã bắt nạt em gái của tôi.
Lúc đầu tôi lo lắng Đoàn Húc có nhận ra Hạ Hoan và những người khác hay không, nhưng không ngờ hắn lại không nhận ra.
Đúng vậy, một ác quỷ như hắn thậm chí còn không nhớ nổi tên chị gái vậy làm sao hắn có thể nhớ được những tên tay sai nhỏ bé này?
12.
Tôi nhấc Đoàn Húc lên bàn mổ và quấn sợi dây quanh cổ tay hắn.
Đoàn Húc không khỏi run rẩy, nước mắt nước mũi chảy ra.
Rất kinh tởm.
Dù đã gi3t rất nhiều người nhưng hắn vẫn cảm thấy sợ hãi.
Tôi lau con d.a.o mổ và nghiêm túc nói với hắn: “Bạn học Đoàn thân mến, bây giờ chúng ta có lớp giải phẫu người…”
(Kết thúc)