Giương buồm ra khơi - 5
Cập nhật lúc: 2024-08-04 12:49:36
Lượt xem: 395
11.
Chớp mắt đã hơn một tháng từ khi ta trở về phủ tướng quân, ta lấy lại quyền quản sự từ mẫu thân chồng, căn dặn Phúc Bảo trông chừng Ỷ Lan viện.
Lâm Tĩnh Xu mỗi sáng tối đều kiên nhẫn bình tĩnh, đối xử hoà nhã với mọi người, một mực tôn trọng Tô Thanh Hoài, đồng thời cung kính vạn phần đối đãi với mẫu thân chồng và chăm sóc chu đáo hai đứa con của ta.
Ta biết Lâm Tĩnh Xu đang chờ cơ hội, thật trùng hợp ta cũng vậy.
Sau khi sắp xếp mọi thứ, ta dẫn Phúc Bảo về cung để tỏ lòng thành kính với Thái hậu, khi đến cung Trùng Hoa, điều khiến ta chú ý chính là Công chúa Kim Lăng rực rỡ trong bộ trang phục màu đỏ. Nàng vô cùng vui vẻ khi nhìn thấy ta: “Vân Hoà, cuối cùng muội cũng trở lại, muội có biết ta nhớ muội đến nhường nào không.” Ta cũng rất vui vẻ, tựa vào vai nàng: "Công chúa điện hạ, muội cũng rất nhớ tỷ, muội đã trở về rồi, muội sẽ thường xuyên vào cung gặp tỷ."
Công chúa Kim Lăng là hòn ngọc quý trên tay Hoàng thượng bệ hạ, mẫu thân của nàng là Tô Hoàng hậu đã mất sớm, Bệ hạ và Thái hậu thương xót nên dành cho nàng rất nhiều tình yêu thương, khi nàng đầy tháng đã được ban phong hiệu Công chúa cùng đất phong, điền trang và rất nhiều đồ trang sức quý giá, tất cả các đãi ngộ đều có thể so sánh với các hoàng tử lúc bấy giờ.
Nàng ấy thích cưỡi ngựa và b.ắ.n cung nên ta đã dùng những kỹ thuật của mình kiên nhẫn dạy nàng. Kim Lăng có tài lại không ngại khổ luyện nên tiến bộ rất nhanh.
Ta nói rằng ta thích thơ nên nàng lấy hết tất cả sách mà nàng có cho ta đọc. Hai chúng ta vừa là thầy vừa là bằng hữu, yêu thương quý trọng nhau như tỷ muội ruột.
“Vân Hoà, bệ hạ đã cho phép ta xuất cung xây dựng phủ Công chúa, chúng ta có thể gặp nhau thường xuyên, mười ngày nữa mời muội tới Phủ công chúa của ta thưởng hoa nhé. Vân Hoà, muội nhất định phải đến đó!” Nụ cười của nàng bừng sáng cả cung điện.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Ta mỉm cười trả lời: “Tất nhiên rồi! Tỷ vì muội mà rời hoàng cung để đến phủ Công chúa, tại sao muội lại không đến chứ?”
12.
Nàng vừa nói thì Thái hậu đi đến, đúng lúc ta đang định hành lễ thì Thái hậu đã ôm ta vào lòng, đau lòng nói: “Con ngoan, con đã bình phục chưa?”
Trong lòng ta chua xót, ta vốn tưởng Thái hậu chỉ thương hại ta trước cái c..hết của phụ mẫu mà chăm sóc ta chỉ để tránh cho binh sĩ dưới trướng của phụ thân của ta cảm thấy lạnh lòng, không ngờ bà lại là người đầu tiên lên tiếng thay ta khi ta trọng thương.
“Đa tạ Thái hậu đã quan tâm, đều tại Vân Hoà khiến người lo lắng, Thái y nói không có vấn đề gì nghiêm trọng nữa, người xem, hai năm qua ở Trang viên con đã tròn hơn rất nhiều!” Ta nằm trong vòng tay của Thái hậu và nói một cách nũng nịu.
Thái hậu vuốt lưng ta, đau lòng nói: “Con bé ngốc nghếch, con nào có tròn trịa. Ai gia nhìn kỹ thì rõ ràng con vẫn gầy như một con mèo.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/giuong-buom-ra-khoi/5.html.]
Ta và Kim Lăng phì cười.
Trước khi xuất cung, Thái hậu nắm tay ta, trầm giọng nói với ta: “Ai gia đã nghe Phúc Bảo bẩm báo chuyện nhà con rồi. Con này, nếu có một ngày con chịu thiệt thòi, ai gia nhất định sẽ làm chủ cho con."
Lúc đó nước mắt ta trào ra, Thái hậu thật sự rất yêu thương ta.
Ngày hôm sau, thiếp mời của Công chúa Kim Lăng đã đến như đã hứa, ngày thưởng hoa được ấn định sau đó mười ngày.
Ta mỉm cười tiễn nha hoàn đến đưa thiếp mời, dưới ánh mắt rực lửa của mẫu thân chồng và Lâm Tĩnh Xu, ta đưa thiệp mời cho Kim Châu. Buổi tối, Tô Thanh Hoài đạp trăng đi đến, trên người lạnh lẽo, dáng người cao gầy thẳng tắp càng ngày càng nghiêm nghị.
Ta nhìn Tô Thanh Hoài, chờ xem hắn ta sẽ nói gì.
Một lúc lâu sau, Tô Thanh Hoài nói với giọng điệu thương lượng: “Vân Hoà, mười ngày nữa nàng có thể dẫn theo Tĩnh Xu đến Phủ công chúa được không?”
Ta miễn cưỡng gật đầu, mỉm cười ngọt ngào nói: “Không sao đâu, thiếp và công chúa tình như tỷ muội, Tĩnh Xu lại là muội muội của chàng, ta có thể đưa muội ấy đi cùng.”
13.
Tiếng ve sầu mùa hè và gió thổi.
Hoa viên của Công chúa Kim Lăng thể hiện ân điển của Bệ hạ, mỗi một loại cây hoa đều là giống loài quý hiếm, những bông hoa tao nhã nở rộ nên thảm cỏ xanh tự nhiên tô điểm cho nhau tạo thành một khung cảnh tuyệt đẹp.
Lâm Tĩnh Xu phía sau mặc y phục trắng, mái tóc xõa dài như thác nước, trên đầu cài một chiếc trâm bằng bạch ngọc, ta liếc mắt nhìn Lâm Tĩnh Xu, khẽ cau mày: “Hôm nay là ngày tân gia của Phủ công chúa. Trang phục của muội muội như thế, ta e là không phù hợp!"
Lâm Tĩnh Xu nghĩ rằng ta đang đố kị với dáng vẻ thanh lịch nàng ta nên đã tìm đến Tô Thanh Hoài để được nói giúp.
Tô Thanh Hoài lộ vẻ không vui, trầm giọng nói: "Biểu tỷ của ta cũng không phải người nhạy cảm như vậy, đến lúc rồi, đi thôi kẻo muộn!"
Mẫu thân của Công chúa Kim Lăng, Tô hoàng hậu, là người thuộc nhánh của đại gia tộc họ Tô, luận về vai vế, Tô Thanh Hoài có thể gọi Công chúa Kim Lăng một tiếng biểu tỷ.