Gió chiều - 1
Cập nhật lúc: 2025-01-10 06:20:13
Lượt xem: 670
Tác giả: 白框凉太子
Nguồn: Zhihu
Raw: Deĩng
Edit: Nhân Trí
Tôi biết trúc mã ghét mình.
Hắn luôn theo thói quen nhíu mày nhìn tôi, né tránh một giây trước khi tôi kề sát vào hắn.
Hắn nói: “Lâm Thuật Thuật, em có thể đừng quấn lấy anh không?”
Tôi ngoài mặt đồng ý, quay đầu vẫn quấn lấy hắn.
Cho đến ngày tôi bắt gặp được hắn và hoa khôi trường hôn môi thì không bao giờ đi tìm hắn nữa.
Vào ngày thứ ba mươi chín khi tôi không gửi tin nhắn cho hắn, hắn đã gửi cho tôi một tin nhắn đầu tiên.
[Lâm Thuật Thuật, có ở đó? Anh chán muốn chết.]
Lúc đó, tôi đang được bạn cùng phòng của hắn ôm vào lòng điều chỉnh tư thế ngồi.
Đến nay tôi vẫn còn nhớ rõ, khi hắn mở cửa phòng ký túc xá đụng phải hai chúng tôi, cảm giác như bầu trời sắp sập xuống.
1
Đến câu lạc bộ bóng rổ tìm Đoạn Triết, thành viên câu lạc bộ nói cho tôi biết Chủ tịch của bọn họ vừa rời đi. Tôi không tin, dạo qua vài vòng, quả nhiên tìm được người nào đó đang trốn dưới giá để đồ.
“Đoạn Triết, anh lại trốn em!”
Tôi có chút tức giận, chàng trai thân hình cao lớn từ giữa giá để đồ chui ra, vẻ mặt như không có chuyện gì, vỗ vỗ bụi trên vai.
“Em đoán xem vì sao anh trốn em, bởi vì em thật sự rất phiền.”
Tôi đi theo sau cái bóng lười biếng của hắn, giẫm lên cái bóng của hắn.
Thành viên câu lạc bộ của hắn ở một bên ồn ào:
“Tôi nói này chủ tịch, anh theo chị dâu đi.”
“Cô gái nhỏ, da mặt mỏng...”
“Mỏng?” chàng trai phía trước đột nhiên dừng lại, quay đầu, nhéo nhéo khuôn mặt của tôi.
“Cậu nói cô nàng khủng long bạo chúa phun lửa đằng sau tôi này à? Còn nữa, cô ấy không phải chị dâu các cậu. Trước kia không phải, hiện tại không phải.”
Dừng một chút, hắn nói như đinh đóng cột: “Tương lai cũng tuyệt đối không có một chút khả năng nào.”
2
Sự từ chối của Đoạn Triết đối với lời tỏ tình của tôi có thể đã lan truyền khắp một vòng trái đất. Dù vậy, tôi vẫn ám ảnh hắn từ ngày này qua ngày khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/gio-chieu/1.html.]
“Lâm Thuật Thuật, em có thể để anh yên được không?”
Chàng trai nhuộm tóc màu bạc, vén tóc mái lên đứng trước mặt tôi. Ánh hoàng hôn đong đưa chiếu vào mắt hắn, hắn luôn nhìn mọi người bằng ánh mắt vô cùng mệt mỏi. Sau đó, tôi liền nghe thấy hắn nói: “Lâm Thuật Thuật, anh có người mình thích rồi.”
Lý do ngăn cản tôi theo đuổi hắn kiểu này tôi đã nghe qua không dưới mười mấy lần. Mỗi lần hắn thích ai đó thì hoặc là hắn bịa chuyện hoặc là bác gái quản lý ký túc xá ở tầng dưới. Nhưng lần này, hắn cúi đầu nhấn điện thoại vài cái, sau đó cho tôi xem một tấm ảnh.
“Anh thật sự rất thích cô ấy, đang theo đuổi. Cho nên, Lâm Thuật Thuật, đừng làm phiền anh. Hiểu không?”
Trong ảnh, một thiếu nữ ngẩng đầu nhìn ống kính, cười dịu dàng và rực rỡ. Tôi nhìn xuống vài giây trước khi nhìn lên hắn: “Anh thích Trương Kiềm à?”
Đây là người đã giành được danh hiệu hoa khôi trường trong ba năm liên tiếp.
Hắn khẽ nhướng mày: “Đúng vậy, thế nào?’
“Cô ấy không có khả năng thích anh, anh chỉ là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga mà thôi.” Tôi vô cùng chân thành tha thiết nói với hắn và đổi lại được một chữ cùng vẻ mặt ôn hòa của hắn: “Cút!”
3
Nhưng thực ra, tôi đã hoàn toàn sai.
“Thuật Thuật, cậu biết không? Trong khoa đều đồn Đoạn Triết nhà cậu sắp cặp kè với hoa khôi trường.”
Vừa mới vào phòng ký túc xá liền nghe thấy bạn cùng phòng nói tin sốt dẻo với tôi.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
“Hoa khôi trường đăng lên mạng xã hội, cùng với tranh Đoạn Triết vẽ trước kia.”
Nếu nói nhân vật phong vân được chú ý nhất trong trường chúng tôi, Trương Kiềm khoa tranh sơn dầu năm hai chắc chắn là người đó. Bởi vì cô ấy xinh đẹp quá đáng, xinh đẹp đến mức học kỳ trước nghỉ học đi đóng một bộ phim, quá đáng đến mức cô ấy nói chuyện với ai, người đó sẽ biến thành kẻ thù chung của những chàng trai.
Bây giờ kẻ thù chung của bọn họ đã trở thành Đoạn Triết, ai có thể nói ra lời không xứng chứ.
Tôi cúi đầu, nhìn từng bình luận hiện lên trên diễn đàn:
[Là Đoạn Triết, vậy không có việc gì rồi.]
[Tên cờ hó họ Đoạn cướp nữ thần của tôi! Cậu ta ở phòng nào? Có anh em nào bán chu sa offline không?]
[Ai, tôi nhớ có một cô gái vừa đuổi theo Đoạn Triết phải không?]
[À, người đó, là tên hề thực thụ mà thôi.]
[Chỉ là “liếm chó” của cậu ta thôi, cậu nghĩ đoạn triết thích cô ta sao? Tưởng tượng phong phú đấy.]
Tôi chớp chớp mắt, đọc toàn bộ sự tùy ý và đùa cợt không hề giữ lại của những chàng trai trong khu bình luận.
Đóng diễn đàn, thở dài một hơi, nhìn ngoài cửa sổ mới phát hiện, mây đen dày đặc. Thời tiết cũng tệ, tâm tình cũng tệ.
4
Bình thường khi khó chịu tôi đều chơi game để giải tỏa. Tôi tải game này về chỉ để đuổi theo Đoạn Triết thôi, nhưng không ngờ sau khi chơi một thời gian dài, tôi lại yêu thích nó.
Lúc đăng nhập, tôi nhìn vào danh sách bạn bè của mình. Đoạn Triết cũng ở đó, vì vậy tôi đã kéo hắn theo thói quen. Mặc dù số lần hắn đồng ý lời mời của tôi quả thực đếm trên đầu ngón tay. Nhưng không ngờ lần này, hắn lại đồng ý.