GIANG DIỆU - Chương 07
Cập nhật lúc: 2024-07-16 11:05:17
Lượt xem: 5,380
Có bao nhiêu tiêu bấy nhiêu, ngay cả cữu cữu cũng đến thăm, còn gọi mẫu thân là tỷ tỷ.
Nhị muội có y phục mới, cũng có chuỗi ngọc mới, mang nó đến lắc lư thuyết phục ta an tâm gả đi..
Ta cười nói: "Muội muội tốt à, nếu ta lấy Tô lão gia làm thiếp, sau này muội gặp nhi tử của ông ấy, muội phải làm sao? Làm người phải để lại đường lui để sau này còn gặp lại nhau nữa."
Nhị muội khinh thường cười lạnh: "Hừ, sao ta có thể để mắt đến nhi tử của ông ấy chứ, ông ấy nhìn như vậy, nhi tử của ông ấy thì tốt hơn được bao nhiêu.”
Thỉnh thoảng Tô lão gia còn phái người đến đưa đệ đệ của ta đi chơi, đệ đệ của ta rất thích đi, vì có nhiều đồ ăn ngon.
Ta nhắc nhở bọn họ: "Đệ đệ ngốc, cái gì cũng học theo. Mẫu thân để nó đi theo Tô lão gia, không sợ nó học điều xấu à? Tôn ma ma, bà khuyên mẫu thân đi."
Mẫu thân tức giận: "Đệ đệ con không có ngốc, chỉ là chậm hiểu biết thôi. Đi theo Tô lão gia nhìn thấy được nhiều điều cũng tốt."
Ta lười nhắc nhở mẫu thân, kiếp trước đệ đệ của ta tự mình hiểu được chuyện nam nữ, ban ngày ban mặt ở trong nhà trần truồng đuổi bắt Tôn ma ma.
Tôn ma ma châm chọc mở miệng: "Diệu cô nương nên lo cho vết thương của mình trước đi, tiêu nhiều tiền thế mà mãi vẫn không thấy khỏi."
Mẫu thân mua thuốc tốt cho ta, mỗi ngày đều bôi thuốc cho ta.
Chờ cho đến khi vết thương trên người, trên đầu và trên mặt của ta lành hẳn.
Sau đó sẽ đi gặp Tô lão gia.
Mẫu thân cằn nhằn: "Dạo này không biết vì sao mà giá dược liệu lại tăng. A Diệu, sao vết thương con còn chảy m.á.u thế này."
Bây giờ chưa đến thời điểm dược liệu tăng giá điên cuồng.
Phải đợi hai tháng nữa, khi bão tuyết nổi lên.
"Có lẽ mẫu thân buộc chặt quá, không thoáng khí."
9.
Thời gian gặp mặt Tô lão gia được ấn định vào tiết Hàn Y.
Vào ngày này, người người nhà nhà đều tặng nhau đồ đông.
Tô lão gia chuẩn bị xe ngựa đón chúng ta trên đường đi cúng bái.
Mẫu thân tắm gội cho ta xong, bà ngồi cùng một xe với ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/giang-dieu/chuong-07.html.]
Bên ngoài tiếng gió mưa dần dần vang lên, người qua lại đều đội mũ cói, không ai rảnh để ý đến người khác.
Trên xe ngựa, mẫu thân nhỏ giọng truyền đạt kinh nghiệm của mình cho ta.
Vì sợ ta căng thẳng bà ta còn chuẩn bị cả rượu ấm.
Mẫu thân nói về việc dùng rượu ra sao, tỉ mỉ dịu dàng thế nào, tỏ ra rụt rè e ấp, rồi cả làm cách nào để người ta muốn dừng mà dừng không được.
Nhưng mẫu thân không hề biết, Tô lão gia nào có thích mấy cái này.
Ông ta thích dùng roi.
Kiếp trước, ta có thể ở với ông ta lâu như vậy, không phải vì ông ta thâm tình, mà vì ta cao số.
Mẫu thân đưa chén rượu đến miệng ta, tay khác bóp cằm ta: "Uống một ngụm đi, chỉ một ngụm thôi. Mẫu thân là vì muốn tốt cho con."
Ta mím chặt môi, nhìn mẫu thân.
Mẫu thân nhìn ta một lúc, rồi tháo xiềng xích trên chân ta.
Tay mẫu thân bóp mạnh hai má ta: "Chỉ một ngụm thôi, mẫu thân không muốn con khó chịu. Sau này con sẽ biết... mẫu thân chỉ vì muốn tốt cho con."
Ta mở miệng, rượu chảy vào trong.
Mẫu thân mỉm cười: "A Diệu à, đây là thuốc tốt nhất..."
Tiếng mẫu thân dừng lại, ta cúi xuống giữ chặt mẫu thân, đổ rượu vào miệng mẫu thân.
Mẫu thân ho sặc sụa: "Con, con..."
Ta nhìn mẫu thân: "Quạ nhảo mồi, dê ngửa sữa(*), mẫu thân dạy con điều tốt nên dùng trước cho mẫu thân, có đúng không?"
(*): diễn tả lòng biết ơn.
Mẫu thân mở miệng kêu, ta giữ c.h.ặ.t đ.ầ.u mẫu thân, đập mạnh vào xe ngựa, mẫu thân lập tức ngất đi.
Sau đó ta đeo lại xiềng cho mẫu thân, nhét khăn vào miệng bà ta.
Sau đó ta nhanh chóng kéo rèm lên rồi nhảy khỏi xe.