Gấp đôi nỗi sầu - 2
Cập nhật lúc: 2024-06-11 21:29:14
Lượt xem: 2,316
rằng tôi sẽ có ước nguyện giảm cân với hệ thống. Chị ta tự tin như vậy, tôi lại càng không muốn chị ta được như ước nguyện.
[Nghĩ kỹ rồi, tôi muốn tăng thêm 10 cân.]
[Tốt, ký chủ, xác nhận giảm 10 cân...... Cái gì? Tnwg 10 cân? Ký chủ xác định muốn như vậy sao?]
[Đúng. Gần đây tôi đang tăng cơ, tôi cảm thấy mình quá gầy.]
[Nhưng là không phải các cô gái bình thường phải đều hi vọng mình gầy đi sao?] Hệ thống khó hiểu hỏi.
Ai quy định con gái nhất định phải gầy? Tôi phải to khoẻ, không được gầy yếu. Chỉ có kẻ thù của bạn mới muốn bạn gầy yếu mà thôi, vì là một cô gái, tôi muốn mình chạy nhanh, nhảy cao, mạnh mẽ và cứng rắn. Phụ nữ còn sinh nở, trời sinh đã có bắp đùi với lớp mỡ dày, để đảm bảo sức mạnh và sức khỏe của mình.
So với thẩm mỹ đám đông ngày càng dị dạng, tôi càng hy vọng bản thân mình và các cô gái khác có thể sinh động thú vị và khỏe mạnh hơn. Chân dài như trong truyện tranh, vòng eo bằng tờ A4, … những thứ mà lũ đàn ông xấu xa ngoài kia áp đặt cho phụ nữ, chẳng qua là không tôn trọng phụ nữ và để họ không có khả chị ta phản kháng mà thôi.
Cho nên tôi muốn ăn nhiều đạm, tôi muốn cơ thể trở nên khoẻ mạnh, tôi vĩnh viễn không muốn phụ thuộc vào người khác, vì đạt tới gu thẩm mỹ dị dạng của đám đông mà ngược đãi thân thể của mình.
Điều này cũng không phải là mỗi cô gái đều phải to lớn khoẻ mạnh, tôi chỉ là không muốn để cho thế giới này điều khiển người khác, chỉ cần người ngoài nói bạn "Béo", bạn nhất định phải dốc hết toàn lực để người ta công nhận bạn "Gầy".
Tôi hy vọng mỗi cô gái đều có thể tự tin đi trên đường, cao thấp mập ốm đều có, thoải mái khoe vẻ đẹp của riêng mình. Núi cao, sông sâu đều không thể khống chế tôi, tôi không muốn làm tù nhân của tư tưởng.
Đương nhiên, còn có một phần nguyên nhân rất lớn, là tôi không muốn Chương Như đạt được mong muốn.
Dựa vào cái gì chị ta có thể yên tâm thoải mái không làm mà được hưởng mà người khác phải trả giá? Không phải chị ta vừa muốn ăn uống thoải mái còn muốn gầy đi sao? Tôi càng muốn cho chị ta tăng lên thêm hai mươi cân!
[Tích, nguyện vọng được đáp ứng.]
Âm nhắc nhở vừa ra, tôi liền thấy đùi của tôi hình như là thô ra một chút. Đại khái là tôi vẫn rèn luyện đều độ, mười cân thịt đều đều phân bố đến trên người của tôi, thoạt nhìn còn có thể tiếp nhận. Nhưng Chương Như lại không có chuyện tốt như vậy. Hôm sau trời còn chưa sáng, tôi đã bị tiếng thét chói tai truyền đến từ phòng Chương Như đánh thức. “A......”
Tôi nghẹn cười chạy tới gõ cửa phòng chị ta, ngữ khí vừa gấp vừa sốt ruột: “Chị họ, làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì? Chị mau mở cửa ra!”
Nói xong tôi mở cửa phòng, liền thấy Chương Như đang ngồi dưới đất khóc. Cố gắng khép khóe miệng không ngừng giương lên, tôi kinh ngạc kêu to ra tiếng: “Oa, chị họ, sao chị lại béo như vậy.”
Vừa dứt lời, tiếng khóc của Chương Như càng lớn hơn. Chương Như bình thường cũng không rèn luyện, hiện tại thoáng cái béo lên hai mươi cân, toàn thân giống như bong bóng bị bơm lên, tròn vo. Tôi giả vờ không nhìn thấy sự tuyệt vọng trong mắt chị ta, tiếp tục đ.â.m vào tim: “Trời ạ, chân chị, bụng chị, eo chị !!! Bình thường em nhắc nhở chị ăn xong không nên lập tức nằm xuống, hạn chế ăn dầu mỡ, hiện tại chị xem, mỡ quá trời mỡ rồi.”
Ngày thường tôi rất ghét body shaming con gái, nhưng dùng chiêu này với Chương Như. Thật là, quá sảng khoái!
“Ngày hôm qua chị mới post ảnh ở group tân sinh viên, còn hẹn vài học trưởng đi ăn cơm, chị bây giờ ngoại hình như này, bọn họ sẽ không nói chị photoshop lừa tình đấy chứ?"
Ngày hôm qua Chương Như dường như chắc chắn hôm nay nhất định sẽ gầy, nhảy lên nhảy xuống làm mọi cách để trở nên nổi bật trong nhóm tân sinh viên, còn gửi vài tấm ảnh chụp photoshop đỉnh cao ra:
[Ai nha gần đây tôi lại béo lên, 1m7 mà tận 90 cân, thật là phiền quá đi.]
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/gap-doi-noi-sau/2.html.]
Ha ha ha ha ha ha bây giờ không cần phiền, chị bây giờ là một mét sáu 150 cân rồi!~~~
3
Cuối cùng Chương Như giải thích với cố vấn học tập như thế nào tôi không biết, chỉ biết cố vấn đã đồng ý cho cô ta báo danh muộn hai ngày.
Trường chúng tôi cũng có quy định, huấn luyện quân sự cho dù như thế nào chị ta cũng trốn không thoát. Như vậy cũng hay, tôi còn đang lo không có trò hay để xem đây.
Chương Như nói chuyện điện thoại xong lại vào phòng, tôi ở trong phòng khách tập yoga, vừa ngước mắt đã nhìn thấy chị ta không biết đứng sau sô pha từ lúc nào, đang nhìn chằm chằm vào tôi.
“Chị họ, có chuyện gì sao?” Tôi dừng động tác, vẻ mặt vô tội hỏi.
[Nhất định là mày, nhất định là con khốn này ước nguyện lung tung! Cái hệ thống kia đúng là bất tài, một tháng mới có thể cởi đổi đối tượng khác, đồ bất tài, đồ bất tài! Không thể để cho con khốn này biết nó ước nguyện tao sẽ được gấp đôi, nếu không nó nhất định sẽ hại tao.]
A, còn tận một tháng nữa cơ. Chương Như lại không tiện hỏi tôi có phải đã ước nguyện hay không, chỉ có thể mở miệng dụ dỗ tôi: “Kiều Kiều à, em mập lên không ít đâu nha!”
Tôi không đáp lời, đánh giá chị ta từ đầu đến chân một lần, sau đó cười gật đầu.
Tay Chương Như nắm chặt vai ghế sô pha, xấu hổ lên tiếng: “Con gái vẫn nên gầy một chút, chị cảm thấy em gầy thêm 20 cân chắc chắn sẽ rất đẹp, con trai bây giờ không thích dáng người như em đâu.”
“Bọn họ có thích hay không liên quan quái gì đến tôi.”
Chương Như bị tôi nghẹn họng, sắc mặt càng khó coi, trong lòng vẫn mắng tôi.
Tôi tự thu hồi thảm yoga, biết rõ còn cố hỏi: "Chị họ, lúc chiều em đến trường học báo danh rồi, khi nào chị đi? Chị không phải hẹn với mấy học trưởng đi dạo sân trường sao?"
Chương Như hoàn toàn bị tôi chọc giận, hung hăng trừng mắt liếc tôi một cái rồi đóng sập cửa vào phòng.
Trường học cách nhà tôi rất gần, nhưng trong lúc huấn luyện quân sự vẫn phải ở kí túc xá, cho nên tôi vẫn thu dọn mấy bộ quần áo. Đang thu dọn hành lý, Chương Như lại bưng bát đi vào.
“Kiều Kiều, chị vừa thấy dì Trương nấu thuốc xong, liền thuận tay bưng vào.”
Từ nhỏ sức khỏe tôi vẫn không tốt, thường xuyên phải uống thuốc, cho nên sau khi lớn lên mới kiên trì rèn luyện.
"Cám ơn chị họ, chị họ chưa chuẩn bị đồ đạc đi học quân sự sao?"
Chương Như: "......”
[Moá, mày không đề cập tới huấn luyện quân sự sẽ c..hết có phải hay không!] Chương Như giật giật khóe miệng, đẩy bát về phía trước.
“Em tranh thủ uống lúc còn nóng đi.”