Ép hôn - Phần 8
Cập nhật lúc: 2024-06-16 09:27:40
Lượt xem: 417
Dù sao thì người chia rẽ nàng và người trong lòng là trẫm, phong nàng làm Thẩm Quý phi là trẫm, vây khốn nàng cũng là trẫm. Nàng làm sao có thể yêu trẫm được.
15
Sau khi từ cung Thừa Càn đi ra, trẫm gần một tháng không đặt chân đến hậu cung.
Trẫm không đến, nàng cũng chưa từng đi tìm trẫm.
Đại khái là bởi vì cảm thấy ăn mặc cũng không có ý nghĩa, dứt khoát thuận theo tự nhiên.
Mẫu hậu của trẫm từng là đệ nhất mỹ nhân đương triều, phụ hoàng lại càng anh vũ bất phàm, trẫm sinh ra mặc dù không thể nói là đệ nhất tuấn mỹ, nhưng so với Tống Ngôn cũng đẹp hơn.
Khi trẫm còn là Thái tử, văn có thể so với Tam Công, võ có thể định Nam Hải. Cả nước trên dưới, đều ít có người so sánh được trẫm. Đây không phải bởi vì trẫm là Hoàng đế, trẫm là Thái tử, mà bởi vì trẫm dụng công như thế, mới là Thái tử, mới có thể là Hoàng đế.
Đến lúc vào triều, Xuân Hỉ giúp trẫm thay quần áo. Trẫm đứng trước gương đồng một lúc lâu, rốt cuộc cũng không hỏi ra, trẫm chỗ nào không sánh bằng Tống Ngôn.
Hắn chỉ là tứ phẩm tướng quân, văn võ, tướng mạo, gia thế đều không bằng trẫm, tại sao lại có thể có tư cách ngang hàng với trẫm. Nhưng cũng vì hắn ngay cả tư cách so với trẫm cũng không có, trẫm mới có thể thua đến khó xử như vậy.
Sau khi hạ triều, ám vệ đi Tây Bắc đã trở lại. Bọn họ nói cho trẫm biết, Tống Ngôn và Thẩm Anh vì cùng tham gia một trận chiến mà thầm sinh tình cảm, hai người nhiều lần âm thầm gặp nhau, nhưng vì Tống Ngôn tạm thời không muốn kinh động người lớn hai nhà nên chỉ lén đính ước.
Ám vệ nói: "Tống Ngôn từng vì Thẩm Anh mà rơi xuống vách núi, lúc ấy Thẩm Anh cũng một lòng muốn c..hết, nhảy xuống cùng với hắn. Tình nghĩa giữa hai người, sợ là sâu đậm hơn bệ hạ nghĩ.”
Trước mặt những người này, dù tim trẫm đang rỉ m..áu, cũng chỉ có thể cố gắng chống đỡ như không có việc gì.
“Hạ lệnh, trẫm muốn Thẩm tướng quân chuẩn bị, theo trẫm ngự giá thân chinh, san bằng Tây Địch.”
**dân tộc Địch (dân tộc thời cổ ở phía Bắc Trung Quốc)**
Trước mắt trẫm một chút cũng không dung nạp được Định Quốc Công.
Đợi đến khi đuổi được Tây Địch chạy về sào huyệt, có thể mượn công lao lần này của Thẩm tướng quân, để hắn thuận thế tiếp quản binh mã Tây cảnh, đến lúc đó trong tay Định Quốc Công không có binh quyền, cũng dễ động thủ.
Đi về phía tây, trẫm chỉ dẫn Thẩm Anh theo.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Với sự thông minh của Thẩm Anh, nàng không thể không biết trẫm có ý cầu hòa với nàng, cho nên nàng vui vẻ nhận lấy bậc thang này, làm như không có chuyện gì xảy ra mà đi xuống.
Chỉ là nàng không bao giờ cười với trẫm nữa.
Trước khi đi, trẫm đem trường kiếm của nàng trả lại cho nàng: "Hắn có thể làm được, trẫm cũng có thể cho nàng." Dù là cũng cưới ngựa, hay là cùng chinh chiến sa trường, trẫm đều có thể cho nàng.
Thẩm Anh sửng sốt thật lâu, mới đẩy thanh trường kiếm kia lại. Nàng dựa vào cửa sổ, không rõ buộn vui, chỉ có thể thấy sự bất lực trước nay chưa từng có.
"Bệ hạ thông minh như vậy, chẳng lẽ không biết ta thật sự muốn cái gì sao?"
Gió thu thôi qua cuốn bay vạt áo trẫm cùng nàng, nàng ngẩng đầu nhìn trẫm, tựa hồ là cam chịu, lại tựa hồ là đang thương hại nỗi khổ tâm cảu trẫm .
Ngữ khí của nàng mơ hồ, nhẹ đến như là không thể nghe thấy.
“Hắn sẽ không nạp thiếp, sẽ không nhốt ta ở một chỗ. Những thứ này, bệ hạ có thể cho được sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/ep-hon/phan-8.html.]
[Bạn đang đọc Ép hôn được edit và đăng tại Nhân Trí page]
16
Sau ngày đó, Thẩm Anh cũng không làm chuyện gì khác người nữa, nàng biết trẫm không cho nàng thứ nàng muốn, nhưng có thể cho Thẩm gia thứ nàng muốn.
Cho dù như thế nào, nàng cũng họ Thẩm, vào cung cũng chỉ có thể nhận mệnh.
Nàng đương nhiên không thể vừa hưởng sự hậu đãi Thẩm gia của thụ trẫm, vừa cao cao tại thượng thương hại trẫm. Cho nên trẫm và nàng lại khôi phục ở chung như trước, trẫm biết, nàng đang ép bản thân mình thích ứng, ép bản thân mình quên Tống Ngôn.
Trẫm đã nhận thấy điều đó nên quyết định cho nàng thời gian.
Trẫm nhìn ở trong mắt, cũng quyết định cho nàng thời gian.
Sau khi tới Tây cảnh, trẫm không phải không cho nàng lên sa trường, nhưng Thẩm tướng quân vì danh dự Thẩm phủ, sống c..hết không cho quý phi nương nương tiếp tục không có quy củ.
Mỗi lần trẫm khải hoàn trở về, luôn có thể nhìn thấy nàng ngồi ở trong trướng lớn, buồn bã nhìn mọi chuyện trên chiến trường. Nhìn thấy nàng buồn bã như vậy, trẫm mới hiểu được, trẫm mang nàng đến Tây cảnh là một chuyện rất tàn nhẫn. Chuyện này không khác gì trói tay chân của nàng lại, đem nàng quăng xuống đại dương mênh mông, nhìn nàng c..hết chìm ở trong nước.
Không biết nàng nhìn thấy cái gì, ánh mắt lóe lên, không thể khống chế nhìn về phía sau trẫm.
Trùng hợp là Tống tiểu tướng quân mang binh trở về trướng, hắn đứng cách đó không xa, nhìn chằm chằm trẫm và nàng.
Cát vàng bị gió mới cuốn lên từng lớp, tựa như năm tháng đã trở ảo mộng không thể với tới trên bãi cát vàng cuồn cuộn này.
Chờ gió tan, trẫm mới phát giác, hốc mắt đỏ lên không chỉ có một mình trẫm.
Trẫm buộc mình xoay người, nói với Tống Ngôn: "Trẫm ở Tây Bắc không quen, ngươi mang Quý phi đi khắp nơi, nhất định phải bảo vệ an nguy của nàng."
Thẩm Anh chấn kinh ngẩng đầu, trẫm không biết nàng có nhìn thấy nước mắt của trẫm hay không, nhưng trẫm không muốn cho nàng nhìn thấy, liền đè nén đau đớn trong lòng, từng bước từng bước đi về phía trước.
Trẫm tự nói với mình, quên đi, quên đi.
Trẫm thành toàn nàng một lần, ai bảo trẫm thích nàng.
——-
Follow Nhân Trí page để cập nhật truyện mới nhé
17
Thẩm Anh một chút cũng không khách khí với trẫm, trẫm bảo nàng đi ra ngoài một chút, nàng thật đúng là đi.
Chuyện này bị Thẩm tướng quân biết được, nửa đêm liền chạy đến trướng của trẫm nói không hợp quy củ, há có thể để cho quý phi cùng nam nhân khác đi ra ngoài, hơn nữa còn là công tử Định Quốc Công gia
Trẫm liền cười hỏi: "Trẫm đều tin tưởng công tử Định Quốc Công gia, Thẩm tướng quân vì sao không tin?"
Chắc chắn hắn biết trẫm nhìn ra, nhưng thấy trẫm quyết định làm bộ như không biết, cho nên hắn cũng không dám nhiều lời. Dù sao chuyện tự tay cắm sừng mình, trong thiên hạ, hẳn là không ai hoang đường hơn trẫm. Trẫm nói: "Lui đi, trẫm muốn một mình yên tĩnh một chút.
Nhưng điều trẫm không ngờ chính là, Thẩm Anh chỉ cùng Tống Ngôn đi ra ngoài một lần, liền không bao giờ cùng Tống Ngôn xuất hiện nữa. Trẫm cho rằng nàng lo lắng mặt mũi của Thẩm gia, liền điều tuần vệ chung quanh nàng, dung túng cho nàng cùng Tống Ngôn gặp riêng. Thẩm Anh lại không gặp.