Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Em trai tôi làm gián điệp cho công ty đối thủ - Chương 13+14

Cập nhật lúc: 2024-07-18 13:27:32
Lượt xem: 35

Đêm hôm đó.

“Nhóm trà sữa” của Lương Thừa bùng nổ.

[Ha ha ha, g.i.ế.c tôi đi! Không nhầm chút nào, cậu ấy quả thực đã hát “Phong cách dân tộc rực rỡ nhất” trong buổi liên hoan đó!]

[Đây chính là bài hát mà cậu ấy được học sao? Ừ thì nó cũng quen thật..]

Thiết Mộc Lan

[Dọa c.h.ế.t tôi rồi, suýt chút nữa tôi đã định hát theo đó…]

[Này, mọi người không nhìn thấy vẻ mặt lúc đó của Kỳ Tổng đâu..]

Một đêm trôi qua.

Trong nhóm tràn ngập video quay lại toàn cảnh lúc Bách Hạ hát.

Tôi nhấn vào một trong số đó rồi lưu về máy.

Đọc bình luận của những người trong nhóm này, tôi thực sự cảm thấy ngại giùm Bách Hạ.

Thật không có cách nào để liên hệ Bách Hạ bây giờ với đứa trẻ hay khóc nhè hồi xưa.

Tuy nhiên, khi nhìn thằng bé tự tin và thoải mái trên sân khấu.

Trong lòng tôi chợt dâng lên một cảm xúc rất lạ.

Bách Hạ trưởng thành thật rồi.

Tôi cũng bớt lo lắng hơn và tập trung vào công việc của mình.

Dù Kỳ Duyên bây giờ vẫn chưa phát hiện ra thân phận thật của Bách Hạ.

Nhưng tôi vẫn phải đưa ra phương án dự phòng trước.

Vì vậy, khoảng thời gian tiếp theo.

Tôi luôn đối đầu với Kỳ Duyên trong mấy dự án gần đây.

Tôi không biết Bách Hạ có lợi dụng thân phận của mình mà làm những trò mờ ám gì hay không.

Nhưng đợi đến lần tiếp theo tôi và Kỳ Duyên chạm mặt.

Tôi đã giành được hợp đồng từ tay Kỳ Duyên đồng thời thành công thắng thầu dự án mảnh đất Thành Đông.

Khi đang ăn mừng với Lương Thừa.

Tôi cũng không quên gửi tin nhắn cho Bách Hạ.

[Hạ Hạ ơi.]

Thật kì lạ, thằng bé không trả lời tôi.

Giờ này mà nó còn chưa tan làm ư?

Việc tăng ca ở công ty của Kỳ Duyên thật là kinh khủng.

Tôi gọi lại.

Phải mất một lúc lâu sau, đối phương mới nghe máy.

“Chị ơi.”

Bên cạnh vang lên một giọng nói khác.

Còn ai đi cùng nó nữa sao?

Ngoài Kỳ Duyên, tôi cũng không nghĩ ra ai khác.

14

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/em-trai-toi-lam-gian-diep-cho-cong-ty-doi-thu/chuong-1314.html.]

Lông mày nhíu lại thành một hàng.

Để không khiến nó gặp rắc rối.

Tôi cúp máy ngay lập tức.

Hạ Hạ thông minh, chắc chắn cũng sẽ hiểu được ý của tôi.

Quả nhiên nửa giờ sau, tôi nhận được điện thoại của Bách Hạ.

“Chị ơi.”

“Em làm xong việc chưa?”

“Dạ xong rồi ạ.”

Giọng điệu vô cùng ngoan ngoãn.

Tâm tình tôi dịu lại, cũng không nỡ nói ra mấy lời trách móc nữa.

Tôi hỏi: “Sao em về muộn thế?”

“Hôm nay Kỳ Tổng đưa em đi xã giao, cũng muộn rồi nên em đưa cô ta về nhà luôn nên có hơi muộn chút.”

“Sao một trợ ý như em lại phải đi xã giao? Thư ký của cô ta đâu?”

“Chị thư ký đấy không hay đi mấy nơi xã giao như thế, đã tan làm từ trước rồi.”

Tôi: “...”

Không nói được gì nữa, tôi chỉ có thể âm thầm mắng Kỳ Duyên thêm vài lần ở trong đầu.

Tôi hỏi han thằng bé như mọi khi.

“Em ở đó có ổn không?”

“Cũng được ạ. Các đồng nghiệp cũng đối xử rất tốt với em…”

“Nghe nói em đổ nước nóng lên cây kim tiền của Kỳ Duyên hả?”

“...”

Đầu dây bên kia chợt im lặng.

Mãi một lúc sau tôi mới nghe thấy giọng nói ngại ngùng của Bách Hạ.

“Sao chị lại biết thế ạ?”

“Đương nhiên vì chị là người có năng lực rồi, chuyện gì cũng có thể làm được.”

Tôi đang trêu thằng bé.

Bách Hạ tâm sự: “Em đã rất cẩn thận rồi, không ngờ vẫn bị cô ta phát hiện ra.”

“Thế em có sao không? Kỳ Duyên có mắng em nhiều không?”

“Không có, cô ta cũng khá tốt bụng..”

Tôi: “...”

Bách Hạ nói rất nhiều về Kỳ Duyên.

Nói rằng Kỳ Duyên cũng không phạt cậu khi cậu phạm lỗi.

Cũng rất quan tâm cậu còn hỏi cậu khi đó đã ăn cơm chưa.

Kỳ Duyên trong miệng Bách Hạ.

Khiến tôi hoài nghi liệu đó còn là Kỳ Duyên mà tôi biết hay không?

 

Loading...