Em gái tôi mê truyện tình yêu của tội phạm - 3
Cập nhật lúc: 2024-08-01 19:12:50
Lượt xem: 1,506
5
Sau một đêm lan truyền, video Tưởng Diễm xúc phạm cảnh sát đã trở thành tâm điểm của dư luận.
Cuốn sách mà nó tự hào khoe khoang, "Ba góc nhìn đang rung chuyển" cũng bị Đoàn Thanh niên Trung ương và Cục Phòng chống mai thúy chỉ trích.
Có chính quyền ra mặt nghiêm cấm "tiểu thuyết độc hại," cư dân mạng càng điên cuồng công kích.
Trước đây, để làm hài lòng nhóm fan cuồng của ‘anh nhà nó’, Tưởng Diễm đã để tiểu sư trên tài khoản của mình là "Thần tượng: Buôn mai thúy."
Tiểu sử của Tưởng Diễm còn chưa kịp xóa thì đã bị cư dân mạng chụp lại làm bằng chứng, lôi ra xử phạt công khai và bị chỉ trích không ngừng.
Tôi nhìn qua tài khoản Weibo của nó, ô kìa, bị khóa rồi à?
Tôi biết số QQ của em gái mình nên vào xem một chút.
Quả nhiên, nó vẫn đang đăng status công khai phàn nàn cư dân mạng, chửi bới cảnh sát.
Thật là không biết hối cải.
Mỗi status của em gái tôi đều có nhiều lượt like và hưởng ứng,
Chắc hẳn đó là đám fan cuồng không biết sống c.h.ế.t của bọn buôn ma túy.
Tôi liếc nhìn các status ngày càng tệ của nó, vì bị chặn từ khóa nên toàn thấy dấu **.
Chắc em gái tôi sắp phát điên rồi.
Tôi chụp lại những status của nó rồi ‘lỡ; tay đăng lên tài khoản Douyin của mình và kèm theo tiêu đề:
"Tôi phát hiện em gái mình là fan cuồng của bọn buôn mai thúy, tôi phải làm sao đây?"
Dạo này chủ đề "fan cuồng buôn mai thúy" đang hot trên mạng, tôi vừa đăng video thôi mà đã thu hút được rất nhiều sự chú ý rồi, dưới video còn có vô số bình luận.
"Nếu em gái bạn thực sự là fan cuồng của bọn buôn mai thúy, tôi khuyên cô ta nên đi Myanmar."
"Nổ địa chỉ đi chị gái, để em mắng cho con nhỏ sáng mắt ra."
"Thỏa mãn mọi mong ước, hãy đưa em gái bạn đến Myanmar! Tôi sẵn sàng góp một tệ!”
Cũng có người nghi ngờ:
"Đây là đang kiếm fame phải không?"
Tôi chẳng để tâm đến điều đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/em-gai-toi-me-truyen-tinh-yeu-cua-toi-pham/3.html.]
(Bò không ăn cỏ bò ngu, đứa nào reup còn ngu hơn bò. Đọc tại page Xoài chua không lắc hoặc MonkeyD)
6
Rất nhanh, tôi thấy trên mạng đã có người đăng địa chỉ cụ thể của nhà mẹ tôi.
Tôi biết, Tưởng Diễm bị ‘đào’ thông tin rồi.
Quả nhiên, tôi nhận được điện thoại từ mẹ.
Vẫn như kiếp trước, lời nói tràn ngập yêu thương, không có vẻ gì là giả dối.
Tôi cũng rất hợp tác với vở diễn của bà ta, hứa sẽ trở về.
Nói xong, tôi mặc đồ công sở và ra ngoài làm việc.
Mẹ tôi đợi cả ngày mà vẫn không thấy tôi về.
Nhưng ý định tìm người gánh vác trách nhiệm của bà ta đã nẩy lên thì không thể dừng lại.
Mẹ không đợi được nữa nên lại gọi điện thúc giục tôi.
"Thanh Thanh, sao con vẫn chưa về nhà?"
"Mẹ, con chưa đủ tiền mua vé xe, định đi làm thêm vài ngày nữa."
"Con này, thiếu tiền sao không nói với mẹ? Mẹ sẽ chuyển tiền ngay cho con, con mua vé máy bay mà về."
"Dạ mẹ."
Cúp máy, mẹ tôi lập tức chuyển khoản cho tôi 2000 tệ.
Đây là dấu đỏ đầu tiên trong ba năm qua trên lịch sử trò chuyện trống rỗng của chúng tôi.
Tôi không do dự nhận tiền, trong lòng cảm thấy mỉa mai.
Kiếp trước, miệng thì nói muốn tôi về sớm nhưng mẹ chưa bao giờ nghĩ đến việc tôi có tiền về nhà hay không.
Tôi vẫn ngốc nghếch tin rằng bà ta thực sự nhớ tôi.
Buồn cười thật, kiếp trước tôi còn đi mượn tiền bạn bè để về nhà sớm.
Không những thế, tôi còn để dành tiền mua quà cho mẹ, nên chỉ mua vé ngồi cứng, ngồi hơn chục tiếng đồng hồ.
Nghĩ lại, tôi cảm thấy rất có lỗi với bạn bè.
Vì sau khi tôi chết, số tiền họ cho mượn không ai trả.