Em gái chia cho tôi một người yêu - 04
Cập nhật lúc: 2024-11-12 16:46:28
Lượt xem: 52
04.
Tôi sửng sờ.
Không phải chứ, X là Từ Ngưỡng à?
Không phải đâu.
Miệng tôi nhanh hơn não, thốt lên: “Không được, phải chia tay.”
Nhưng giây sau, tôi thấy Từ Ngưỡng cúi đầu, gõ lời vừa nói vào điện thoại.
Cậu ấy nghe được lời tôi nói thì ngẩng đầu, liếc nhìn tôi một cái.
Ở đây chỉ có BL và mấy truyện linh tinh uwu
Chẳng qua ánh mắt đó có hơi phức tạp.
Còn chứa chang chút tình cảm mà tôi không thể hiểu nổi.
Tôi: “…”
Ha ha, thì ra cậu ấy đang nói một mình, ha ha.
Moẹ nó, làm tôi giật cả mình.
Bạn cùng phòng cũng bị phản ứng của tôi làm cho giật nảy, sợ tôi bị Từ Ngưỡng đ.ấ.m tại chỗ.
Dù sao người ta cũng vừa mới bị đá, đang năn nỉ đối phương nối lại tình xưa, tôi xía mồm vào làm gì.
Cho nên tụi nó vội xin lỗi Từ Ngưỡng thay tôi: “Xin lỗi cậu nha, dạo này bạn cùng phòng của bọn tôi bị stress việc học quá, chắc nói mớ thôi.”
Tôi cũng gật đầu lia lịa: “Ờ đúng rồi, đúng rồi.”
Từ Ngưỡng khá tốt bụng, chẳng so đo với tôi.
Mà tiếp tục nhắn cho “tôi” mong đừng chia tay.
[Bé ngoan, đừng giận mà.]
[Bé ngoan bị stress việc học ha, anh mua mấy món ngon bồi bổ cho em nha.]
[Bé ngoan, em muốn gì anh cũng cho em hết, đừng chia tay anh được không~]
[…] Tin nhắn lục tục hiện lên.
Tôi lúng ta lúng túng định tắt màn hình đi, nhưng tin nhắn cứ liên tục nhảy ra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/em-gai-chia-cho-toi-mot-nguoi-yeu/04.html.]
Tôi hối hận lắm, tại sao mình không có thói quen chuyển điện thoại sang chế độ im lặng nhỉ, nhưng hiển nhiên, ngay lúc này Từ Ngưỡng đã nghi ngờ tôi rồi.
Tôi thấy Từ Ngưỡng ngừng bấm điện thoại, cậu ấy ngẩng đầu nhìn tôi một cái, không, nói chính xác hơn thì là nhìn màn hình điện thoại của tôi.
Độ sáng ở điện thoại tôi luôn được chỉnh đến mức cao nhất, người bên ngoài có thể nhìn rõ tất cả.
Sau khi xem xong, Từ Ngưỡng im lặng mím môi, đôi mắt đen nháy yên lặng nhìn chằm chằm vào tôi.
Tôi: “…”
Hết cứu.
Chuyện này có được xem như lừa yêu qua mạng không nhỉ! Với lại đối phương còn là Từ Ngưỡng – người vô cùng nổi tiếng ở trường nữa chứ.
Nếu mấy em gái fans của Từ Ngưỡng biết được, chắc sẽ ăn tươi nuốt sống tôi quá.
Tôi che điện thoại lại, như muốn tự lừa dối bản thân mình rằng cậu ấy chưa thấy được.
Hơn nữa, đương nhiên nếu tôi không đưa ra được một lời giải thích hợp lý thì coi như xong.
Từ Ngưỡng nhìn tôi, dường như đang chờ tôi giải thích.
Tôi chột dạ nuốt nước bọt, cái khó ló cái khôn, nói với Từ Ngưỡng: “Nè, người yêu qua mạng với cậu là em gái tôi đó, mẹ sợ nó yêu sớm nên bảo tôi đăng nhập vào tài khoản này để kiểm tra thử, ai biết lại trùng hợp vậy, đúng lúc nó gửi tin nhắn chia tay cho cậu…”
Nói thật, vừa nói xong lời này tôi đã chột dạ rồi.
Sao lại có chuyện trùng hợp đến vậy được, người bình thường còn khó tin nổi.
Tôi cũng nghĩ Từ Ngưỡng không tin, dù sao lời này cũng chẳng đáng tin mấy. Ai ngờ, Từ Ngưỡng nghe thế lại chẳng nổi giận.
Sau đó chỉ liếc tôi một cái, tâm tình nơi đáy mắt của cậu ấy khiến tôi không thể nào hiểu nổi. Từ Ngưỡng hỏi tôi: “Thật à?”
Tôi đâu dám phủ nhận, bèn gật đầu ngay, suýt tý thì thề luôn: “Thật 100%.”
Vừa dứt lời, cũng chẳng biết có phải cảm giác của tôi có sai sót gì không, mà cứ cảm thấy ánh mắt Từ Ngưỡng nhìn mình càng quái lạ.
Lòng tôi bồn chồn, sợ cậu ấy không tin.
Cũng may, cậu ấy chỉ thở dài rồi hỏi: “Vậy cậu là anh trai của em gái cậu nhỉ, cậu bảo em ấy đừng chia tay tôi đi, hẳn là em ấy sẽ nghe lời cậu nhỉ?”
Tôi: “…”
Cuối cùng tôi cũng hiểu nghĩa của câu tự lấy đá đập vào chân mình.
Nhưng đối diện với ánh mắt đen nhánh tràn đầy vẻ cầu xin của Từ Ngưỡng, tôi lại chẳng nên thân mà gật đầu đồng ý: “Chắc, chắc được ha?”